Mấy người Kiếm Phá Thiên, Trương Tuyệt Long, Tần Bách Hùng cũng chạy đến nơi, đều khuyên nói: “Cậu Diệp, đừng quá kích động!”
“Anh Diệp…”
Mấy người Hầu Tử, Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ cũng chạy đến.
Hoa Linh Lung đi đến: “Cậu Diệp, nghe chúng tôi khuyên một câu!”
Các võ giả chạy từ thành Thiên Dung đến cũng dần dần xuất hiện.
Trong phút chốc, bên ngoài sơn môn nhà họ Diệp, người đông nghìn nghịt, vô cùng náo nhiệt.
Diệp Chấn Đường thấy vyaaj cười lớn: “Ha ha ha, Diệp Bắc Minh, việc sắp thành lại hỏng rồi!”
“Tao giết sư tỷ của mày đấy, thì đã làm sao?”
“Cả đời mày cũng đừng nghĩ đến báo thù cho đại sư tỷ của mày!”
“Vậy sao?”
Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Người mà Diệp Bắc Minh tôi muốn giết, không ai có thể cản được!”
Gru!
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện, một con huyết long to lớn mấy trăm trượng ầm ầm xông ra!
Hung hãn đạp về phía sơn môn nhà họ Diệp!
Diệp Chấn Đường sợ đến há hốc miệng: “Mày… làm sao mày dám…”
Khoảnh khắc huyết long đập xuống.
Phập!
Đại trận hộ sơn sáng lên, bảo vệ cả sơn môn nhà họ Diệp!
“Choang’ một tiếng vang, vang khắp cả nhà họ Diệp như động đất kinh thiên.
“Âm thanh này là… đại trận hộ sơn?”
“Có chuyện gì vậy? Có người tấn công đại trận hộ sơn?”
Lúc này, nhà họ Diệp vốn đang tĩnh mịch liền xao động.
Vô số bóng hình đều đi ra sơn môn nhà họ Diệp, vừa hay nhìn thấy Diệp Bắc Minh tay cầm kiếm Càn Khôn Trấn Ngục tấn công sơn môn nhà họ Diệp!
“Là ai? To gan!”
“Ai dám ra tay ở nhà họ Diệp, chán sống rồi hả?”
Mấy ông lão đức cao vọng trọng đều lên tiếng quát mắng.
Diệp Chấn Đường nhìn thấy mấy người, càng tự tin: “Diệp Bắc Minh, đúng là thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa mày cứ đâm đầu!”
Quay đầu nhìn sang mấy ông lão.
“Các vị trưởng lão, kẻ này chính là Diệp Bắc Minh!”
“Lão tổ đã hạ lệnh, chuyện của con gái tôi kết thúc tại đây, nhưng tên nhóc này lại truy giết tôi đến nhà họ Diệp, tâm địa độc ác!”, Diệp Chấn Đường cắn ngược lại một cái.
“Cậu chính là Diệp Bắc Minh?”
Mấy ông lão quyền cao chức trọng nghiêm đôi mắt, lộ rõ sát ý!
“Cậu có biết đây là nơi nào không?”
“Dám ra tay ở sơn môn nhà họ Diệp, cho dù là tổng viện trưởng của học viện Viễn Cổ cũng không dám đâu!”
Mấy người sầm đôi mắt, đảo quét nhìn phía sau Diệp Bắc Minh.
Dừng lại ở Vương Thần Cương!
Vương Thần Cương vội vàng tiến lên: “Kinh Vân huynh, Cuồng nhân huynh, có hiểu lầm!”
“Lão tổ nhà họ Diệp đã nói rõ trên thư, chuyện của Diệp Dao đã qua!”
“Nhưng Diệp Chấn Đường lại bắt hồng nhan tri kỷ của cậu nhóc Diệp, còn khiêu chiến cậu Diệp trên đài đoạn hồn!”
“Đại sư tỷ của tên nhóc này lo lắng cho an nguy của cậu nhóc Diệp, vì cứu người đã thay cậu Diệp xuất chiến, lại bị Diệp Chấn Đường tàn nhẫn giết chết!”