Vẻ mặt Trần Lục Chỉ biến sắc: “Diệp tông chủ, cậu… cậu muốn làm gì?”
“Vật này là đồ của Hoa tộc thượng cổ để lại, cậu tự xem là được, tại sao cứ muốn tôi…”
Diệp Bắc Minh chẳng thèm phí lời!
Mười ba cây kim châm bay ra!
Lập tức cắm vào cơ thể của Trần Lục Chỉ!
“A…”, Trần Lục Chỉ điên cuồng kêu thảm, nằm xuống đất không ngừng lăn lộn.
“Cầm lấy chiếc hộp!”, Diệp Bắc Minh cất giọng băng lạnh.
Trần Lục Chỉ dường như nghe thấy chuyện cực kỳ khủng bố, cho dù bị Quỷ Môn Thập Tam Châm hàn hạ cũng điên cuồng từ chối: “Đừng, tôi không muốn chạm vào nó…”
Diệp Bắc Minh sầm mặt: “Nói! Rốt cuộc nó có gì cổ quái!”
“Cậu giết tôi đi, cầu xin cậu giết tôi đi…”
Đôi mắt của Trần Lục Chỉ tràn đầy kinh hãi, thà chết cũng không chạm vào chiếc hộp.
Diệp Bắc Minh kinh ngạc, thà bị Quỷ Môn Thập Tam Châm hành hạ đau đớn, có chết cũng không muốn chạm vào chiếc hộp này!
Rốt cuộc nó có ma lực gì?
Diệp Bắc Minh không do dự, trong đôi mắt bắn ra ánh hào quang máu chui vào trong đầu của Trần Lục Chỉ!
Trực tiếp lục soát thần hồn!
Tìm kiếm tất cả liên quan đến chiếc hộp!
“Tổ tiên nhà họ Trần cướp được từ trong tay một con cháu Hoa tộc, người chạm vào chiếc hộp kim loại sẽ bị sức mạnh thần bí hút cạn tinh huyết và thần hồn?”
Liền sau đó.
Diệp Bắc Minh nhìn thấy một bức tranh trong đầu của Trần Lục Chỉ!
Ông ta bắt rất nhiều võ giả đưa vào cấm địa nhà họ Trần.
Bắt họ chạm vào chiếc hộp kim loại!
Không ai ngoại lệ, khi những người này chạm vào chiếc hộp kim loại.
Cơ thể lập tức khô héo, hóa thành xác khô!
Không những vậy.
Trong cơ thể của xác khô còn có một hư ảnh thần hồn bay ra, bị sức mạnh trong chiếc hộp kim loại nuốt chửng!
Diệp Bắc Minh cười lạnh lùng một tiếng: “Chẳng trách vừa nãy ông rất mong tôi chạm vào chiếc hộp kim loại này, thì ra ông muốn tôi thần hồn tiêu tan!”
Trần Lục Chỉ sợ đến quỳ xuống đất: “Diệp tông chủ, xin tha cho tôi, tôi cũng không…”
Còn chưa nói hết câu.
Một cảnh khiến Trần Lục Chỉ chấn hãi xảy ra!
Chỉ thấy.
Diệp Bắc Minh giơ tay tóm về phía chiếc hộp kim loại và cầm lấy nó!
“Cậu… cậu đã biết chiếc hộp này rất quỷ dị, chẳng lẽ cậu không sợ chết sao?”
Đồng tử của Trần Lục Chỉ co mạnh lại.
Một giây!
Hai giây!
Ba giây!
…
Mười giây!
Mười giây trôi qua, Diệp Bắc Minh lại giống như người không có chuyện gì!
Bỗng nhiên.
Rắc một tiếng giòn tan, âm thanh cơ quan truyền ra từ chiếc hộp kim loại!
Chiếc hộp kim loại này lại mở ra theo!