“Đây là cảnh giới rác rưởi gì, các cô có thể chạy đến nơi này đã rất may mắn rồi!”
“Đừng có hòng bỏ chạy!”
Mười mấy thanh niên nam nữ cười đầy ý xấu xa.
Đạm Đài Yêu Yêu dựng ngược lông mày, không hề do dự thét dài: “Yêu thần bản nguyên, nổ!”
Vừa dứt lời!
Hư không phía sau Đạm Đài Yêu Yêu hiện lên hình ảnh của Cửu Vỹ Thiên Hồ Ly!
Thiên Hồ cuộn tròn, vươn vai giống như đang ngủ!
Cửu Vỹ Thiên Hồ kêu lên một tiếng!
Ầm ầm!
Hình ảnh ngưng tụ một sức mạnh của yêu thần, ầm ầm bùng nổ!
“Phụt…”
Mười mấy võ giả cảnh giới Thần Hoàng lập tức phun ra ngụm máu tươi, toàn bộ đập xuống đất vô cùng nhếch nhác!
Kinh sợ vạn phần!
“Cửu Vỹ Thiên Hồ… Cô là con cháu của Đế Quân Yêu tộc!”
Đôi mắt của lão Hà cực kỳ nghiêm túc, giật mí mắt: “Hay là Hoa tộc, lại câu két với Yêu tộc, các người muốn đến Phong Ma Cốc làm gì?”
“Chẳng lẽ Ma tộc câu kết với các người?”
Ầm ầm!
Hai chữ Hoa tộc vừa được nói ra, trên trời giáng xuống một đường sét màu máu!
“Đợi lão phu bắt được các người, rồi ép hỏi kỹ càng!”, lão Hà tiến lên một bước.
“Yêu thần bản nguyên, bùng phát!”
Đạm Đài Yêu Yêu lại gầm một tiếng!
Sức mạnh yêu thần thiêu cháy, ngăn cản bước chân tiến lên của lão Hà trong không trung lần nữa, trơ mắt nhìn Liễu Như Khanh biến mất!
Lão Hà tức tối: “Tự hủy phải không? Cửu Vỹ Thiên Hồ đúng không?”
“Ô, còn sáu cái đuôi? Vừa nãy tự hủy hai lần, trước đây cô từng chết một lần hả?”
“Nghe nói Cửu Vỹ Thiên Hồ có chín cái đuôi, lão phu không biết cô có chín cái mạng thật không?”
Rắc!
Lão Hà thò chân ra, dẫm mạnh lên một cái đuôi của Đạm Đài Yêu Yêu!
Đạm Đài Yêu Yêu kêu thảm một tiếng, sắc mặt tái nhợt thêm ba phần, bò dưới đất không ngừng run lên!
“Đau không? Còn năm cái đuôi!”
Lão Hà cười tàn nhẫn!
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!
Dẫm xuống liên tiếp bốn lần!
Đến đây, chín cái đuôi của Đạm Đài Yêu Yêu chỉ còn lại một cái cuối cùng.
Cả người thoi thóp thở, cận kề cái chết!
Lão Hà lại không định tha cho Đạm Đài Yêu Yêu, tóm cổ của cô ta: “Lão phu muốn xem xem, là mạng của cô cứng!”
“Hay thủ đoan của lão phu cứng hơn!”
Bên ngoài Phong Ma Cốc.
Trong không khí, ma khí chìm nổi, mờ sương cả một vùng!
Nhìn về phía trước qua ma khí mỏng manh, một dãy núi màu đen nằm ở tận cuối chân trời!