Đường Lạc Âm không chút giấu diếm thuật lại chuyện mình đã cứu mạng bố mẹ của Diệp Bắc Minh cho Nghê Hoàng nghe.
Hơn nữa cô chỉ còn sống được chưa đầy một tháng, nên liền đem chuyện cần hoa Tam Thế để cứu mạng nói ra.
“Hả?”
Nghê Hoàng hoàn toàn rối bời.
Có chút không biết phải làm sao: “Cô… cô chỉ còn sống được một tháng?”
“Ừ”.
Đường Lạc Âm gật đầu.
“Tôi…”, Nghê Hoàng tự trách ghê gớm, vội vàng xin lỗi: “Cô Đường, xin lỗi cô, tôi không biết…”
“Không sao đâu”.
Đường Lạc Âm cười lắc đầu: “Tôi cảm thấy cô nói rất đúng, Thiên Giới đảo chỉ còn lại mười ngày!“.
“Anh Diệp lại bận rộn như vậy, với thực lực của anh ấy, mặc dù xác suất cao có thể đến Thiên Giới đảo nhưng chưa chắc đã tiến được vào Dị Hoả tông!”
“Cho dù anh ấy có thể tiến vào Dị Hoả tông, nhưng hoa Tam Giới quý giá như vậy họ có thể nhường lại cho tôi sao?”
“Tôi vẫn là nên không làm khó anh Diệp nữa!”
Vừa nói Đường Lạc Âm vừa lau khóe mắt.
Rồi nở nụ cười với Nghê Hoàng: “Cảm ơn chị, Nghê Hoàng, là chị đã giúp tôi nhìn rõ tình huống!”
“Thay tôi nói lại với anh Diệp là hãy tha thứ cho tôi vì không từ biệt!”
Nói xong Đường Lạc Âm liền quay người đi về phía truyền tống trận.
Trong lòng Nghê Hoàng ngập tràn hối hận, cô ta căn bản không ngờ tới thân thế của Đường Lạc Âm lại thảm thương như vậy, vội vã hét lên: “Lạc Âm à, em đừng đi!”
“Em chỉ còn lại một tháng, sẽ chết người đó! Xin lỗi, tôi sai rồi!”
“Tôi chỉ là muốn em rời ra cậu Diệp, Lạc Âm à, đừng…”
Vừa hét, Nghê Hoàng vừa điên cuồng lao tới phía trước truyền tống trận!
Đáng tiếc là vẫn muộn một bước!
Đường Lạc Âm ngoan cố kích hoạt truyền tống trận, trong nháy mắt một nguồn sức mạnh cuốn tới, quét bay Nghê Hoàng khỏi màn sáng!
Mà bóng dáng của Đường Lạc Âm cũng đã biến mất!
Dĩ nhiên Diệp Bắc Minh không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Lúc này, anh đứng trước bia mộ của các sư phụ: "Sư phụ, con đã mang linh hồn của các sư tỷ trở về rồi!"
"Không chỉ vậy, Tù tộc cũng đã bị đồ nhi tiêu diệt hoàn toàn, giờ đây trên đại lục Hỗn Độn có lẽ không còn thứ gì có thể đe dọa đồ đnhi nữa!"
Hơn trăm ngôi mộ rung chuyển theo!
Nghe thấy giọng nói của Diệp Bắc Minh, thần hồn của tất cả các sư phụ đều lao ra, kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!
"Đồ nhi, những gì con nói là thật sao?"
"Vâng ạ!"
Diệp Bắc Minh gật đầu khẳng định.
Giải thích mọi chuyện đã xảy ra mấy ngày nay!
Biểu cảm trên khuôn mặt của các sư phụ đều khác nhau, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc và ngỡ ngàng!
"Không ngờ con thực sự đã làm được..."
"Chúng ta suy đoán, hy sinh mấy vị sư tỷ của con để kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hóa thành trạng thái mạnh nhất, con chỉ cần tăng cấp thêm một chút nữa là đủ tự bảo vệ mình rồi!"
"Đồ nhi, con đã mang lại cho chúng ta quá nhiều niềm vui bất ngờ rồi!"
Hơn trăm vị sư phụ đều xúc động vô cùng.
Nhưng Diệp Bắc Minh lại không thể vui nổi, anh lắc đầu: "Các sư phụ, lần sau đừng làm như vậy nữa!"
"Có chuyện gì, có việc gì, cứ nói thẳng với đồ nhi!"