TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 1985

Đương nhiên Diệp Giai Mị tức giận, bà ta cắn răng nói: “Bạch Hạ, tình cảm tôi và ba cô sứt mẻ, cô vui lắm sao?”

 

“Giữa hai người có ván đề gì sao?” Bạch Hạ giả vờ tò mò.

 

“Cô…” Diệp Giai Mị tức muốn nôn máu, có điều bà ta không lật bài với cô, bởi vì bà ta muốn vờ như cô hỏi thật.

 

“Chỉ là chút mâu thuẫn nhỏ, chỉ là vợ chồng có lúc gây nhau thôi.” Diệp Giai Mị nói sơ qua.

 

“Vậy tôi tắt đây.” Bạch Hạ nói xong thì tắt máy.

 

Diệp Giai Mị dám lợi dụng cô? Cuộc gọi của bà ta khiến cô biết được tình trạng của ba bây giờ, xem ra lần này ba tức thật rồi.

 

Diệp Giai Mị không biết tự kiềm chế, làm việc bản thỉu, có thể trách ai?

 

Năm đó mẹ khổ sở vậy, cô thật mong bà ta cũng hưởng một phen.

 

Lúc này Diệp Giai Mị ngồi trong nhà, bà ta nghĩ đủ cách, cũng không thể nào khiến Bạch Thế Trạch về thăm bà ta, điều này khiến bà ta hoảng loạn cả ngày, chỉ lo một hôm nào đó ông về đòi ly hôn với bà ta.

 

Mà nếu ly hôn thì con bà ta làm sao? Nếu như Bạch Thế Trạch phát hiện ra sự thật về đứa trẻ thì sao? Sự lo lắng của Diệp Giai Mị rất nhiều, điều khiến bà ta tức giận là, Bạch Hạ lại lạnh mặt, xem ra cô thật mong bà ta và Bạch Thế Trạch ly hôn thì mới vừa lòng.

 

Lúc Bạch Hạ đang mệt mỏi rã rời nghỉ ngơi trong phòng, cô nằm nhoài trên một cái ghế sofa, định nhắm mắt một chút, vừa mới ngủ, cửa đã nhẹ đẩy ra, Hình Nhất Phàm bước vào.

 

Anh nhìn cô gái ngủ ở trên ghế sofa, không khỏi nhói tim một cái, khiến cho cô cảm thấy chán sao?

 

Hình Nhất Phàm thấy cũng còn sớm, mới hơn bốn giờ.

 

chút, không vội đi. Anh xót cô nằm úp sắp như vậy, nhất định ngủ không thoải mái.

 

Hình Nhất Phàm ngồi bên cạnh cô, vừa khẽ gọi cô, vừa ôm cô: “Bạch Hạ… nằm vào lòng anh ngủ đi.”

 

Lúc này Bạch Hạ vừa ngủ, đang buồn ngủ díp mắt thì cô nghe thấy giọng của Hình Nhất Phàm, cảm giác rất an toàn, ung dung nằm vào lòng anh, lại vừa hỏi như ngủ mơ: “Họp xong rồi à?”

 

Hình Nhất Phàm thấy vẻ mặt đáng yêu giống như đứa trẻ của cô, cười nhẹ bảo: “Họp xong rồi, em ngủ đi. Anh ở cạnh em.”

 

Khuôn mặt Bạch Hạ kề sát bên khuỷu tay anh, tiếp tục an tâm ngủ thiếp đi, thở nhẹ nhàng đều đều.

 

Lúc này trợ lý nghĩ chắc là họ nghỉ ngơi ở đây, cô gõ cửa nhẹ một cái, đẩy cửa bước vào. Lúc thấy cảnh trên ghế sofa, cô lập tức sợ hét hồn.

 

Hình Nhất Phàm ra hiệu cô đừng vào, trợ lý vội đóng cửa rời đi.

 

Bạch Hạ không bị làm phiền, ngủ yên lành, gương mặt xinh xắn lộ ra. Hình Nhất Phàm không kìm được cúi người hôn lên gò má cô.

 

Khóe miệng Bạch Hạ cong lên, lại cọ vào anh, dường như: kháng nghị anh đừng làm phiền cô.

 

Hình Nhất Phàm chẳng còn cách nào ngoài việc không phiền cô, anh cầm điện thoại xem tin tức.

 

Trong phòng nghỉ yên tĩnh, Bạch Hạ ngủ rất say, cũng rất yên tâm.

 

Tầm 5h30, ở tập đoàn Bùi thị, Lam Thiên Thần xếp xong công văn anh muốn đưa về nhà xem, cằm cặp ra khỏi văn phòng. Bên cạnh có một người đàn ông trung niên đi ngang, ánh mắt ông ta lập tức nhìn Lam Thiên Thần, mang vẻ đánh giá kĩ lưỡng. Thậm chí trong đôi mắt tối tăm có một tia lửa. Lam Thiên Thần là luật sự do Bùi Nguyệt Hoàng tự chọn, tuổi trẻ đẹp trai, so với những công nhân viên kì cựu như họ mà nói, chắc chắn là một chướng ngại.

 

Tương lai có cơ hội thăng tiến gì một đống người tranh, thế mà Lam Thiên Thần vừa tới đã có.

 

Văn phòng riêng, thể hiện anh có đãi ngộ không tầm thường.

 

Mà người đàn ông trung niên này năm nay muốn lên chức, vị trí của luật sư lâu năm vừa đi kia, là vị trí thăng chức của ông ta. Bây giờ Lam Thiên Thần tới, ông ta cũng vụt mắt.

 

Lam Thiên Thần nhạy cảm nhận ra cặp mắt oán giận đằng sau, anh chỉ nghiêng mặt chút, không nhìn thử là ai. Anh tin là đã vào chỗ này, sẽ khiến không ít nhân viên kì cựu không vui. Có điều, Lam Thiên Thần ở đây một ngày, anh đã biết người ở đây có lương lậu cao, nhưng không làm việc. Vụ án tồn có rất nhiều chứng cứ đầy đủ, hoàn toàn có thể kết án, nhưng đã dồn mấy tháng không làm.

 

Lam Thiên Thần tới đây để xử lý công việc giúp Bùi Nguyệt Hoàng, vì vậy, đối với các đồng nghiệp này, trong lòng anh cũng nhiều ý kiến.

 

Lam Thiên Thần không muốn nói, vì tiếp theo anh sẽ xử lý, đây cũng là hiện trạng của phần lớn công ty hiện nay, coi như một tình hình chung.

 

Lam Thiên Thần đi thang máy xuống hầm để xe, anh đi ra, đã thấy trong hàng xe đặc biệt có một chiếc xe thể thao màu đỏ đã khởi động.

| Tải iWin