Thân thể được bao phủ mới một tầng hỏa diễm hồng sắc rực rỡ, khí thế Hoàng Lê Minh cũng theo đó càng ngày càng tăng lên. Cùng lúc đó, bốn gã ngân giáp chiến sĩ đừng chung quanh cũng đồng loạt rút ra một thanh trường kiếm dài ba thước, rộng sáu tấc của mình. Trên người bọn họ cũng phóng xuất ra quang mang màu sắc khác nhau. Trên đỉnh đầu đều là các Dương Miện màu trắng, phân biệt đại biểu cho Dương Mộc, Dương Thổ, Dương Thủy, Dương Kim. Hơn nữa cộng thêm Hoàng Lê Minh là Dương Hỏa, vừa đủ là Ngũ Hành Dương Chúc. Mặc dù bốn người kia đều chỉ có thực lực tứ quan mà thôi, nhưng mà tổ hợp Ngũ Hành ma sư trước mắt này, hiển nhiên là đám năm gã ma sư lúc trước bị Cơ Động tập sát giết chết trong Địa Linh Sơn không có khả năng có thể so sánh được.
Hoàng Lê Minh tựa hồ cũng không vội đối phó với Cơ Động:
- Hiện tại ngươi phản kháng cũng không có bất cứ tác dụng gì. Bốn người bọn họ tuy rằng cũng không phải xuất thân từ Âm Dương Học Đường, thế nhưng đều là những đệ tử chính thức của Thiên Can Học Viện, đều là người trong hoàng thất của Trung Thổ Đế Quốc đặc biệt đào tạo, mỗi người đều ít nhất một lần tham gia sinh tử chi chiến trên Thánh Tà Chiến Trường, đều có kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú. Mau thúc thủ chịu trói, theo chúng ta trở về, hoàng đế cũng chưa chắc sẽ giết ngươi.
Cơ Động khinh thường nói:
- Ngươi nói những lời này, có phải là muốn làm tan rã ý chí chiến đấu của ta phải không? Vô dụng thôi. Ta dám đi khiêu chiến với Cơ Dật Phong thực lực năm mươi chín cấp, chẳng lẽ ngươi còn cho rằng ta còn có thể xuất hiện tâm lý e ngại hay sao? Có bản lĩnh thì các ngươi đem thi thể của ta về đi.
Vừa nói hắn vừa lặng yên ngưng tụ ma lực của mình. Chính vì thực lực của hai bên chênh lệch nhau quá lớn, lúc này trong lòng hắn ngược lại cũng không có bất cứ lo ngại gì nữa, cứ cố liều mạng một phen, giết được một người là huề vốn giết được hai người là buôn bán có lời. Đây chính là ý tưởng hiện tại trong đầu Cơ Động. Lúc này hắn đã không có lòng tin khi mình bị bắt trở về còn có bất cứ cơ hội sống sót nào cả.
Hoàng Lê Minh chắp hai tay sau lưng, nhàn nhạt nói:
- Nghe nói ngươi chỉ là một học viên mới gia nhập Thiên Can Học Viện không bao lâu, vậy mà ngươi đã cứng đầu cố chấp như thế rồi, vậy thì bọn ta sẽ cho ngươi biết thế nào là thực lực của đệ tử chính thức đã tốt nghiệp Thiên Can Học Viện. Ngũ Hành Lập Trường.
Cùng với tiếng ra lệnh của hắn, lấy Hoàng Lê Minh dẫn đầu, năm gã ma sư Dương thuộc tính đồng thời bộc phát ra ma lực của bản thân. Ma lực Ngũ Hành Dương Thuộc tính trong nháy mắt bốc cao lên, ba động mãnh liệt, Cơ Động chỉ cảm giác được một cỗ năng lượng ba động dâng trào chợt phong tỏa toàn bộ không gian xung quanh. Bản thân hắn tựa hồ như lọt vào trong một cái lồng năng lượng thật lớn. Áp lực khổng lồ cơ hồ trong nháy mắt chụp xuống, làm cho Cực Hạn Song Hỏa của hắn ảm đạm lại chỉ còn phân nửa. Đồng thời hắn cũng không thể tiếp xúc với Hỏa nguyên tố trong không khí bên ngoài nữa.
Trong không trung, quang mang năm màu xanh, đỏ, vàng, trắng, đen giao nhau, cùng nhau hô ứng, lấy quang mang màu đỏ Bính Hỏa tản mát ra trên người Hoàng Lê Minh làm chủ đạo, không ngờ lại khiến cho cục diện thuộc tính áp chế hoàn toàn thay đổi. Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động tuy mjanh, nhưng cũng không cách nào sinh ra thuộc tính tuyệt đối áp chế đối với tất cả các hệ ma lực được. Ma lực Ngũ Hành Dương thuộc tính khổng lồ ngược lại còn làm cho hắn có cảm giác không thể động đậy gì được.
Ngũ Hành tương sinh tương khắc Cơ Động đã được học qua trong mấy năm gần đây, chỉ trừ Âm Dương Song Hỏa thuộc tính cùng phát sinh ra Song Hệ Tổ Hợp Kỹ cùng với tình huống một chọi một, gây ra thuộc tính tương khắc ra, đây là lần đầu tiên hắn có thể chứng kiến Ngũ Hành ma lực còn có thể sử dụng theo cách này nữa. Khó trách các ma sư bình thường khi đi lạ đều tập hợp một nhóm năm người thành một tổ, tạo thành một tổ hợp Ngũ Hành đồng thuộc tính. Lúc này bọn họ chỉ là đồng thời phóng xuất ra ma lực của mỗi người, đã có thể tạo thành hiệu quả cường đại đến như thế rồi. Ngũ Hành ma lực tổ hợp, hình thành ra thế tương sinh tương khắc, dưới tình huống thuộc tính tương hỗ, tạo thành một thế trận hoàn mỹ không sứt mẻ.
Một tầng bạch quang nháy mắt từ trên thân thể hắn dâng trào ra, tiếng Phượng hót lảnh lót khắp trời đất. Quang mang màu trắng như băng như tuyết dần dần ngưng tụ lại sau lưng Cơ Động, hóa thành một con Phượng Hoàng màu trắng thật lớn, dang rộng hai cánh, làm thành hình thái như muốn bay thẳng lên bầu trời. Phượng Hoàng trắng với thuộc tính gần tiếp cận với Hỗn Độn chi lực này vừa xuất hiện, nhất thời làm cho thế trận Ngũ Hành Lập Trường vốn rất hài hòa kia chợt trở nên kịch liệt chấn động. Cùng với một tiếng Phượng hót to rõ, lảnh lót vừa vang lên, con Phượng Hoàng trắng kia dường như cũng cảm nhận được áp lực do Ngũ Hành Lập Trường mang đến, hai cánh chợt chấn động một cái, một đạo bạch quang mãnh liệt từ trên người nó phát ra, bắn thẳng lên trời cao.
Phốc nhẹ một tiếng, không ngờ đã mạnh mẽ đâm xuyên qua được Ngũ Hành Lực Trường, khiến cho Ngũ Hành Ma Lực kia lại một lần nữa quay ngược trở về trên người của năm gã ma sư do Hoàng Lê Minh cầm đầu.
Với thực lực của Cơ Động, vốn là không có khả năng làm được chuyện này, thế nhưng không nên quên, tại trung tâm căn nguyên Âm Dương Miện trong lồng ngực của hắn, đã có một chút Hỗn Độn Chi Nguyên. Mà chút Hỗn Độn Chi Nguyên này mặc dù là đến từ Hỗn Độn Chi Hỏa của Liệt Diễm, thế nhưng nếu không phải Cơ Động trợ giúp Chu Tước ấp trứng, khi Bính Hỏa Ma Lực của Chu Tước cùng với Nhật Thực Âm Hỏa trong trứng Chu Tước xung khắc lẫn nhau, tiến hành dung hợp làm phát sinh ra Hỗn Độn Nguyên Sơ, cho dù Liệt Diễm có cường thịnh đến thế nào đi nữa, cũng không có khả năng giúp cho hắn tạo thành một chút Hỗn Độn Chi Nguyên kia.
Thiên địa vốn một mảnh hỗn độn, hỗn độn hóa âm dương, âm dương sinh tứ tượng, ngũ hành, lúc này mới hình thành thế giới. Hỗn Độn Chi Hỏa sở dĩ khiến cho ngay cả cường giả có được chuyên chúc danh hiệu như Âm Chiêu Dung cũng phải khiếp sợ, chính là do tính cực mạnh tuyệt đối của nó. Bởi vậy, cho dù Hỗn Độn Chi Hỏa ẩn chứa trong Chu Tước Biến của Cơ Động là cực kỳ mỏng manh, nhưng mà Hỗn Độn cũng không phải Ngũ Hành có khả năng áp chế được, vì vậy trong nháy mắt đã có thể phá tan được Ngũ Hành Lực Trường.
Toàn thân thoáng nhẹ đi một chút, khả năng cảm ứng Hỏa nguyên tố vốn mất đi lại một lần nữa quay về. Ngũ Hành Lực Trường bị phá ta, năm người do Hoàng Lê Minh dẫn đầu không khỏi phải đồng thời cả kinh. Bốn gã cấm vệ biểu tình lúc đầu vốn lạnh nhạt, lúc này cũng không khỏi sắc mặt đại biến. Cảm nhận được sự ba động của Hỗn Độn, cho dù cũng không biết đó là cái gì, thế nhưng bọn họ đều cảm nhận được thuộc tính của bản thân đều bị áp chế một chút.
Cơ hội.
Thực chiến của Cơ Động mặc dù cũng không tính là nhiều, nhưng mà năng lực nắm bắt cơ hội của hắn lại đặc biệt phi thường, lục giác mẫn tuệ hơn người cùng với nhiều năm pha chế rượu đã tạo thành cho hắn một năng lực phản ứng cực kỳ mạnh mẽ. Hắn lập tức đã nắm bắt được cơ hội mỏng manh đang lướt qua này.
Hai chân dậm mạnh một cái, Cơ Động cũng không có lựa chọn tiến hành công kích bốn gã ngân giáp cấm vệ bốn quan đang đứng xung quanh, mà là trực tiếp nhắm thẳng vào gã có ma lực cao đến sáu mươi sáu cấp, Hoàng Lê Minh. Ngay khi thân thể hắn lao nhanh ra, con Phượng Hoàng màu trắng sau lưng hắn phát ra một đoàn năng lượng, kéo theo một cái đuôi dài, trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn thân thể hắn vào trong. Ngay trong quá trình lao tới, Chu Tước Biến cũng đã hoàn thành. Cặp cánh màu trắng thật lớn nhẹ nhàng mở ra, khí thế bức ngươi trong nháy mắt đã đạt đến đỉnh cấp.
Việc lựa chọn đối thủ là thống lĩnh cấm vệ quân của Trung Thổ Đế Quốc Hoàng Lê Minh chứ không phải là bốn gã ngân giáp cấm vệ tương đối yếu hơn kia cũng là sự suy tính rõ ràng của Cơ Động. Hoàng Lê Minh hiện tại đang đứng gần hắn nhất, hơn nữa tuyệt đối là kẻ mạnh nhất ở đây, nếu hắn lựa chọn tấn công những người khác, không hề nghi ngờ, hắn sẽ đem toàn bộ sau lưng mình đưa hết cho Hoàng Lê Minh. Bị một gã ma sư cường đại như thế công kích từ phía sau, Cơ Động có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không có may mắn tránh được. Một ý khác nữa, chính là hắn đánh cược. Có được kinh nghiệm đối phó với Bính Hỏa Ma Sư trong Địa Linh Sơn, Cơ Động mơ hồ cảm giác được Cực Hạn Song Hỏa của mình có tác dụng khắc chế rất lớn đối với các ma sư có cùng thuộc tính với mình. Hơn nữa các gã ngân giáp thủ vệ khác đang bao vây ở bốn phía khác nhau, mà năm người bọn họ tuyệt đối không thể ngờ tới, mình có một đôi cánh.
Kim hắc Song Sắc Hỏa Diễm trong nháy mắt hóa hoàn toàn biến thành màu vàng kim. Cả người Cơ Động lúc này giống như một khỏa Lưu tinh màu vàng kim phóng thẳng đến. Ngay trong quá trình hắn phóng đến, Chu Tước Nội Giáp đã hoàn toàn bao trùm thân thể. Hoàng Lê Minh ngây ngẩn cả người khi nhìn thấy cặp cánh Phượng Hoàng màu trắng thật lớn đang dang rộng sau lưng Cơ Động cùng với bộ ngân giáp màu trắng tinh giống như lông chim trên người của hắn.
Mặc dù trong Chu Tước Nội Giáp này có ẩn chứa một phần thuộc tính của Hỗn Độn Chi Nguyên của Hỗn Độn Chi Hỏa, thế nhưng nguyên bản nó vẫn xuất phát từ Chu Tước, bản thân bộ giáp vốn hình thành do sự dung hợp Bính Hỏa ma lực mà Chu Tước truyền vào cơ thể Cơ Động cùng với ma lực Nhật Thực Âm Hỏa hấp thu từ trong trứng Chu Tước mà thành, đã cùng với Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa trong cơ thể Cơ Động hoàn toàn dung hợp lại làm một. Chính vì nguyên nhân đó, nên chỉ trong nháy mắt bộc phát ra, thực lực của bản thân Cơ Động đã đạt đến một cảnh giới khác, cảnh giới mà Hoàng Lê Minh có tưởng tượng đến thế nào cũng không thể đạt đến được. Hơn nữa trên hai tay hắn còn mang theo cặp bao tay Nhật Nguyệt Song Huy, có tác dụng gia tăng năng lực công kích lên nhiều lần. Mặc dù ma lực của Cơ Động hiện tại cũng chỉ có ba quan ba mươi mốt cấp mà thôi, thế nhưng lúc này lực công kích mà hắn bộc phát ra cũng tuyệt đối là khủng bố.
Nếu không phải như vậy, cho dù dựa vào Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Cơ Động cũng làm thế nào có thể một kích tất sát, giết chết đối thủ am hiểu nhất về phòng ngự, Năm quan Thổ hệ Đại Tông Sư Cơ Dật Phong cơ chứ?
Hoàng Lê Minh sở dĩ nãy giờ vẫn không có gấp gáp động thủ, chính là muốn đem ưu thế của mình gia tăng lên đến cực hạn. Thực lực của Cơ Dật Phong hắn rất rõ ràng, thân là á quân của Âm Dương Học Đường, thực lực tự nhiên phải tương đối cường hãn. Cơ Động có thể một kích tất sát hắn, nhất định là phải có năng lực đặc thù hoặc là vũ khí ma lực đặc thù gì đó. Cho nên hắn vẫn chú tâm quan sát, nhưng mà, đến khi Cơ Động hoàn toàn thể hiện ra thực lực chân chính của hắn, vẫn làm cho Hoàng Lê Minh chấn động.
Bọn họ đã hoàn toàn thi triển ra Ngũ Hành Lập Trường, tiến hành Ngũ Hành áp chế, thế nhưng Cơ Động vẫn có thể dễ dàng phá vỡ, còn có biến hóa của Chu Tước Nội Giáp trên người của hắn, tất cả những thứ đó đều vượt qua phạm vi tưởng tượng của Hoàng Lê Minh. Mắt thấy cả người Cơ Động như biến thành một khỏa lưu tinh màu vàng phóng thẳng về phía mình, sắc mặt Hoàng Lê Minh ngưng trọng hẳn lại. Hai tay khẽ đưa lên trước ngực, hư ảnh Chu Tước màu đỏ thật lớn sau lưng hiện lên, hai đấm tay đồng thời đánh ra, ma lực Bính Hỏa màu đỏ bầm chợt ngưng tụ lại trước người hắn tạo thành một khỏa Hỏa cầu thật lớn. Hắn lựa chọn tấn công đấu tấn công.
Đúng như Chúc Dung đã từng nói qua, bản thân Hỏa Hệ ma sư chính là vì công kích mà sinh ra, hay là thuộc tính ma lực chỉ thích hợp dùng để công kích mà thôi, lúc đó mới có thể thể hiện ra uy lực cường đại nhất của bản thân. Hoàng Lê Minh không thể nghi ngờ là người thấm nhuần lý thuyết đó vô cùng.
Cường giả Thiên Sĩ cấp bậc sáu quan ra tay quả nhiên không giống người bình thường, ngọn Hỏa cầu kia có đường kính chừng hơn nửa thước, hoàn toàn không nhìn ra đó là do năng lượng ngưng tụ thành. Khỏa Hỏa cầu khổng lồ giống như là do nham thạch nóng chảy ngưng tụ mà thành, nhiệt lượng khủng bố cùng với năng lượng bùng nổ khổng lồ hoàn toàn nội uẩn trong đó. Cho dù là Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa của Cơ Động cũng chỉ có thể tiến hành thuộc tính áp chế đối với mấy tầng hỏa nguyên tố bên ngoài mà thôi, đối với tầng ma lực trung tâm hỏa cầu cũng không có biện pháp gì.
Ngay khi khỏa Lưu tinh do thân thể Cơ Động hóa thành sắp cùng với khỏa Hỏa cầu màu đỏ thật lớn kia va chạm với nhau, đột nhiên trong lúc đó, khỏa Lưu Tinh màu vàng kia chợt lóe lên một chút, giống như là tan biến trong không trung vậy, cứ như vậy đã đi xuyên qua được quả Hỏa cầu màu đỏ kia. Hơn nữa, cảm giác mà Cơ Động cấp cho bốn gã ngân y cấm vệ đứng bên ngoài, giống như là lập tức trở nên hoàn toàn tiêu biến đi vậy.
Nhưng mà Hoàng Lê Minh lại có thể nhìn thấy rõ, Cơ Động cũng không biến mất, cảm giác biến mất kia là do ngọn hỏa diễm màu vàng kia lóe trên người hắn đã trong chớp mắt hoàn toàn biến thành một màu đen thâm thúy, khiến cho cả người nhìn qua giống như là hoàn toàn hòa hợp với đêm tối vậy. Về phần hắn làm thế nào có thể xuyên qua hỏa cầu do mình phóng ra, ngay cả Hoàng Lê Minh cũng không cách nào nhìn rõ được. Trong lòng hắn chỉ có một loại cảm giác, đó chính là nhanh như chớp.
Thời gian cũng không cho phép Hoàng Lê Minh suy nghĩ thêm nhiều, động tác của hắn không thể chậm hơn Cơ Động được. Cả người hắn tựa như vô cùng thoải mái, lui về sau một bước. Mặc dù chỉ có một bước thôi, nhưng đã lui về phía sau hơn năm thước. Thậm chí cả những nơi hắn lướt qua cũng còn để lại một đạo tàn ảnh nữa.
Một trảo màu đen nhánh mang theo một luồng cực hạn Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa âm lãnh chợt lặng yên xuyên qua đám tàn ảnh của Hoàng Lê Minh. Ngay khi Hoàng Lê Minh chuẩn bị phản kích lại, hắn phát hiện một của Cơ Động đã lặng yên không một tiếng động dần dần hiện rõ lên trước mặt hắn, luồng trảo màu đen nhánh kia bay là là sát mặt đất vượt qua một khoảng không lớn phóng đến trước người hắn, trên đường đi liên tục xoay tròn mãnh liệt. Cảm giác nguy cơ không báo trước đột ngột truyền đến, khiến cho Hoàng Lê Minh có cảm giác không kịp trở tay. Hay tay Hoàng Lê Minh ấn nhẹ xuống phía dưới, phát ra một tầng Bính Hỏa ma lực che ở trước người, thân thể cũng mượn lực lui dài về phía sau.
Một tiếng xích nhỏ vang lên, ngọn lửa màu đen chợt từ trên mặt đất bùng nổ lên, tầng Bính Hỏa ma lực che trước người Hoàng Lê Minh không ngờ trong nháy mắt đã bị đâm thủng, sau đó luồng Bính Hỏa màu đỏ rực kia lại bị luồng hỏa diễm màu đen bao phủ lấy, thôn phệ, hoàn toàn mất hẳn đi quang mang của bản thân mình.
Ám Nguyệt Vũ kết hợp với Ám Nguyệt Diễm, đây mới chân chính là thủ đoạn công kích mà Cơ Động đã lựa chọn, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa khi nãy chẳng qua chỉ là để ngụy trang mà thôi. Bằng vào Chu Tước Nội Giáp cùng với Cực Hạn Song Hỏa phối hợp nhau, không ngờ có thể khiến cho cường giả cấp bậc như Hoàng Lê Minh cũng không khỏi phải liên tục lui về phía sau.
Động tác của Cơ Động cũng không có ngừng lại, hắn biết rõ, hiện tại mình chỉ có một cơ hội duy nhất. Một khi để cho Hoàng Lê Minh có thời gian bình tĩnh lại, như vậy hắn nhất định chỉ còn một con đường chết mà thôi. Ngay sau khi phóng ra Ám Nguyệt Diễm xong, Cơ Động cũng đã bắt đầu chạy trốn, nhưng mà lúc này cũng không phải là phóng ra ngoài, mà là phóng về phía trên, cũng là hướng nhảy qua đỉnh đầu của Hoàng Lê Minh mà chạy trốn. Ngay khi thân thể hắn nhảy lên khỏi mặt đất, ý niệm của Cơ Động cũng đã cùng với cặp cánh Phượng hoàng sau lưng hắn hoàn toàn dung hợp lại thành một thể. Cặp cánh vỗ liên hồi, đem thân thể hắn trực tiếp bay thẳng lên hơn mười thước trên trời cao.
Song sắc Hỏa diễm hai màu đen, vàng kim lại xuất hiện, ma lực ba động dâng trào trên không trung, ngưng tụ lại thành một khỏa quang cầu hai màu thật lớn. Hai luồng hỏa diễm kia xuất hiện vô cùng huyễn lệ, thế nhưng khi hai cái kết hợp lại với nhau, nhất thời cùng co rút lại, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, oanh kích thẳng xuống thân thể của Hoàng Lê Minh. Chính là một cái Cực Hạn Song Hỏa Cầu.
- Giỏi.
Hoàng Lê Minh hét lớn một tiếng, khỏa Hỏa cầu khi nãy bay ra tấn công Cơ Động còn chưa trúng mục tiêu, lúc này cơ hồ là ngay lập tức bay thẳng lên trời, hướng về phía Cơ Động mà công kích. Ngay khi khỏa Cực Hạn Song Hỏa Cầu kia vừa mới xuất hiện, khỏa Hỏa cầu cũng đã lập tức nghênh đón. Về phương diện khống chế ma lực, bản thân hắn là cường giả cấp bậc sáu quan Thiên Sĩ, rõ ràng là mạnh mẽ hơn Cơ Động rất nhiều.
Một tiếng nổ vang kịch liệt chợt vang vọng khắp không trung. Khả năng khống chế ma lực bản thân của Hoàng Lê Minh có thể nói là chính xác đến từng ly, ngay khi hai khối Hỏa cầu của hai người sắp sửa va chạm vào nhau, hắn liền kích phát cho khỏa Hỏa cầu của mình nổ tung, căn bản không để có khỏa Cực Hạn Song Hỏa Cầu kia có cơ hội thôn phệ đi khỏa Hỏa Cầu của mình, đã đem toàn bộ lực bộc phát của Bính Hỏa hoàn toàn bùng nổ ra. Cái này đã không phải là công kích về mặt thuộc tính nữa, mà thuần túy là sự áp chế về mặt ma lực. Hoàng Lê Minh thân là thống lĩnh Cấm vệ quân của Trung Thổ Đế Quốc, kinh nghiệm thực chiến phong phú đến mức nào, hắn đương nhiên biết rõ những ưu điểm cùng với khuyết điểm của chính mình, tự nhiên sẽ không để cho Cơ Động có bất cứ cơ hội nào.
Ma lực ba động trong nháy mắt dâng trào lên, hai quả Hỏa cầu nổ tung sinh ra chấn động kịch liệt, khiến cho toàn bộ rừng cây đều lâm vào rung chuyển. Bốn gã ngân giáp cấm vệ kia đồng thời cảm giác được một luồng sóng nhiệt cực mạnh đánh úp xuống, khiến cho bọn họ đang phóng lên định giáp công Cơ Động cũng không thể không lùi trở lại.