- Công chúa điện hạ, người làm sao vậy?
Trần Long Ngạo đột nhiên tiến lên, bước tới bên cạnh thân thể đã cứng đơ của Đông Mộc Thánh Nữ - Trần Tư Tuyền, trong mắt lộ ra vẻ ân cần khó thể che dấu. Đối với hắn, Trần Tư Tuyền không chỉ đơn giản là một vị công chúa, Trần Long Ngạo cả đời chưa có lập gia đình, không biết đã trải qua bao nhiêu khó khăn mới có được tu vi như ngày hôm nay. Hắn nhìn Trần Tư Tuyền từ nhỏ đến lúc lớn lên, vì thế hắn rất yêu quý cô bé này, đây tuyệt đối là một loại tình cảm thân thiết như cha con. Lúc trước ở trong hoàng cung, Trần Tư Tuyền tu luyện tẩu hỏa nhập ma rơi xuống hồ nước, trong lòng hắn gấp gáp thậm chí còn muốn hơn Hoàng đế bệ hạ. Lúc này hắn càng e sợ nàng lại xuất hiện tình huống như vậy.
Trần Tư Tuyền không hề đáp lời Trần Long Ngạo, nàng khẽ động thân, ánh mắt như dại ra, từng bước từng bước đi về phía trước, huyết sắc trên mặt từ từ chuyển hồng, dung nhan nàng như vậy chẳng những không có xấu đi, ngược lại càng khiến cho người ta yêu mến.
Trần Long Ngạo lại tiến lên một bước muốn giữ Trần Tư Tuyền lại, kiểm tra ma lực trong cơ thể nàng, lại bị Trần Tư Tuyền dùng tay hất ra:
- Long thúc, ta không sao!
Vừa nói, nàng đột nhiên đẩy nhanh cước bộ, chỉ mấy bước đã đi tới trước tấm bảng lựa chọn lão sư kia.
Nàng không có nhìn Hiên Viên Hâm xếp hạng phía trước nhất hoặc bất kỳ một vị lão sư ưu tú nào xếp hạng ở trên, ánh mắt nàng tựa như bị một thanh nam châm hấp dẫn, ngơ ngác nhìn vào bức hình ở cuối cùng.
Nàng thấy được ánh mắt trống rỗng, cảm nhận được sự cô tịch như đã chết kia, còn có…, còn có một cái đầu đầy tóc trắng, không có chút sáng bóng của lứa tuổi thanh niên. Giờ khắc này, hai tay Trần Tư Tuyền đột ngột theo tự nhiên đặt trên ngực mình, nàng chỉ cảm thấy bản thân đau lòng đến mức không có cách nào hô hấp, là chàng, là chàng, mặc dù chàng đã biến thành như vậy, nhưng mà, nàng thế nào lại không nhận ra đây là Cơ Động của nàng chứ?
Nhưng mà, chàng làm sao lại biến thành như vậy? Hết thảy điều đó là vì mình sao? Cơ Động, Cơ Động, lòng ta đau quá, chàng, chàng tại sao phải biến thành bộ dáng này. Cũng là ta, cũng là bởi vì ta sao?
Ở Thần giới, mặc dù Liệt Diễm chỉ dừng lại một đoạn thời gian rất ngắn, nhưng khi thần thức nàng thông qua thân thể Trần Tư Tuyền trọng sinh, trên thực tế thời gian đã qua gần bốn tháng. Dựa theo hai đại Thần Vương chỉ điểm, nàng nhất định phải đi tới Sí Hỏa Học Viện. Dù cho hoàng đế Đông Mộc đế quốc có nói gì cũng không chịu đồng ý.
Liệt Diễm hao hết tâm lực thiên tân vạn khổ, dùng hết tất cả lý luận kiến thức đã học tập đưa ra nguyên do, tỏ vẻ tâm nguyện chí thành tới Sí Hỏa Học Viện mới thuyết phục được vị phụ vương, ở trong hoàng cung chuẩn bị hơn một tháng, cho đến khi thân thể hoàn toàn khang phục mới được sự chấp thuận cho phép rời đi. Vì bảo đảm an toàn của nàng, phụ vương còn cố ý phái Trần Long Ngạo dẫn một tiểu đội trăm người Diệt Tuyệt quân đoàn đi theo hộ vệ. Thật ra không ai hiểu được tại sao công chúa lại lựa chọn Sí Hỏa Học Viện mà không phải là Thiên Can Học Viện. Nhưng hoàng đế thật sự sủng ái nàng quá mức, cuối cùng đã không lay chuyển được ý nguyện của nàng.
Liệt Diễm khống chế không được tâm tình của mình nữa rồi, nhìn thấy bức họa Cơ Động biến thành bộ dạng thế này, nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra nửa năm qua hắn thừa nhận thống khổ đến cỡ nào. Nàng thật sự muốn lớn tiếng la to lên tên của hắn, lập tức lao vào trong lồng ngực hắn. Liều lĩnh nói cho hắn biết mình còn sống, vẫn có thể ở chung một chỗ với hắn.
Nhưng mà ngay vào lúc này, thanh âm lạnh như băng của Tà Ác thần lại vang lên trong linh hồn Liệt Diễm:
- Nhớ kỹ, ngươi đã không còn là nữ hoàng Liệt Diễm, mà là Tuyền công chúa. Nếu như ngươi không muốn hắn bị hình thần câu diệt thì phải dựa theo ước định của chúng ta mà làm. Cho dù ngươi dùng phương pháp gì cho hắn biết hoặc là đoán được ngươi chính là Liệt Diễm, một giây sau ta sẽ khiến cho hắn hình thần câu diệt.
Liệt Diễm rùng mình một cái rồi từ trong nỗi đau thanh tỉnh mấy phần, đúng vậy, ta đã không phải là Liệt Diễm, ta là Trần Tư Tuyền, cũng chỉ có thể dùng thân phận Trần Tư Tuyền đi tiếp cận chàng. Ta không thể nói cho chàng biết ta là ai, thậm chí không thể để cho chàng đoán được. Nếu không thì chỉ làm hại chàng mà thôi.
Đường Y Luyến cũng rất tò mò, vị mỹ nữ đệ nhất thiên hạ với tuyệt thế dung nhan này đủ khiến cho bất kỳ một nữ nhân nào ghen ghét đến nổi điên. Không hiểu sao lúc này thần sắc nàng ta đột nhiên lại đại biến? Thấy ánh mắt nàng rơi vào một bức tranh vẽ cuối cùng, Đường Y Luyến không khỏi kinh ngạc.
Nàng cũng không biết lai lịch Cơ Động, thậm chí còn chưa từng thấy qua.
Trong lúc bất chợt, nàng nhìn thấy trên mặt Tuyền công chúa thế nhưng chảy ra hai hàng nước mắt, chậm rãi giơ tay lên cầm thẻ tân sinh trong tay không chút nghĩ ngợi đặt ở dưới bức họa Cơ Động.
Vốn nghĩ rằng nàng nhất định sẽ lựa chọn ban của mình, Đường Y Luyến nhất thời thất kinh:
- Tuyền công chúa, ngài đây là..., vị Cơ Động lão sư này được đánh giá không tốt lắm đâu.
Trần Tư Tuyền nhẹ nhàng lau hàng nước mắt trên mặt, ai cũng không có nhìn thấy, dưới ống tay áo của nàng, hai nắm tay đã hình thành quả đấm.
- Dị nhân tất có dị tượng, ta tin tưởng thực lực vị Cơ Động lão sư này, ta nguyện ý tới học tập tài nghệ Ma Sư của hắn.
Thần sắc Trần Tư Tuyền đã khôi phục bình thường, ít nhất mặt ngoài nhìn qua là như thế.
Lúc này, ánh mắt Trần Long Ngạo cũng rơi vào trên bức họa, khi hắn nhìn thấy rõ ràng bức họa cũng không khỏi chấn động thân thể, thất thanh la lên:
- Dĩ nhiên là hắn?
Cũng khó trách hắn có thể nhìn nhận một Cơ Động đã biến thành như vậy, ban đầu Cơ Động để lại cho hắn quá ấn tượng thật sự quá sâu. Một tràng chiến bại kia tạo thành đả kích đối với hắn thật sự quá lớn. Suốt thời gian một năm hắn mới dần dần khôi phục như cũ. Ở chỗ này lại nhìn thấy bức họa Cơ Động, hắn làm sao có thể không biến sắc chứ?
- Công chúa điện hạ, ngài không thể lựa chọn hắn.
Trần Long Ngạo cơ hồ là không chút chần chừ lên tiếng ngăn cản.
Trần Tư Tuyền quay đầu nhìn về phía hắn:
- Long thúc, tại sao?
Chuyện này là do ký ức của linh hồn trước kia ảnh hưởng, nàng bây giờ đã hoàn toàn có suy nghĩ của loài người, đối với vị Diệt Tuyệt chiến thần này nàng không hề có ác cảm. Hơn nữa, nàng còn cảm nhận được hắn rất quan tâm đến mình.
Trần Long Ngạo giảm nhỏ thanh âm, nhìn sang Trần Tư Tuyền nói:
- Công chúa điện hạ, thực lực của người này quả thật rất mạnh. Nhưng mà ta từng kết thù với hắn, cho nên...
Trần Tư Tuyền khẽ mỉm cười:
- Ngài sợ hắn trả thù tới ta sao? Nếu như vậy, hắn làm sao có thể trở thành một sư phụ của học viện. Huống chi, chỉ cần ngài bây giờ rời khỏi học viện, không có đi gặp hắn, hắn cũng không biết mối quan hệ giữa ngài và ta. Ngay cả ngài cũng nói thực lực hắn rất mạnh, vậy thì hắn làm thầy giáo của ta không phải là thích hợp hơn sao?
Không có người nào có thể ngăn cản nàng đi đến gần Cơ Động, đừng nói là Trần Long Ngạo, coi như là vị phụ hoàng kia của nàng đứng ở chỗ này cũng như thế mà thôi.
- Nhưng mà...
Trần Long Ngạo còn định nói thêm vào, Trần Tư Tuyền đã cướp lời:
- Long thúc, nơi này là học viện, ngài căn bản không cần lo lắng chuyện gì cả, cứ yên tâm đi. Nếu ngài sợ vị Cơ Động lão sư biết, vậy thì ngài hiện tại nhanh chân rời đi mới tốt. Ta có thể tự chiếu cố mình mà. Ngài đừng quên, lần trước tẩu hỏa nhập ma giúp cho ta nhân họa đắc phúc, đột phá bình cảnh Lục quan đó.
Vốn là Trần Tư Tuyền đột phá không được Lục quan, thế nhưng đổi lại thành Liệt Diễm có vô số kinh nghiệm và cực kỳ hiểu biết về nguyên tố ma lực, như thế nào không thể đột phá được chứ? Chỉ cần thời gian một tháng nàng đã thành công đột phá, chân chính tiến vào cảnh giới Lục quan, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hoàng đế Đông Mộc đế quốc chịu nghe lời nàng. Hơn nữa, nàng còn cự tuyệt đề nghị có một đầu Phỉ Thúy Địa Long Vương làm thú cưỡi.
Trần Long Ngạo hơi do dự một lát, rốt cục nhận thấy vẫn không lay chuyển được Trần Tư Tuyền, cho nên hắn gật nhẹ đầu lặng lẽ rời đi.
Đường Y Luyến không nhịn được hỏi:
- Tuyền công chúa, ngài thật muốn lựa chọn Cơ Động lão sư làm chủ nhiệm lớp cho ngài sao?
Tuyền công chúa nói:
- Việc này không trái với quy tắc học viện chứ?
Vừa nói xong, nàng đã đi ra ngoài. Nàng vừa đi, nhất thời cái bảng đề cử ở phía sau suýt chút nữa bị đám học sinh mới chen chúc dán tên lên đổ rớt, ngoại trừ chín nữ học viên Ất Mộc hệ lúc trước ra, tất cả học viên mới đều chồng chất dán lên trên tấm hình Cơ Động. Tuyền công chúa nhân gia nhãn lực cỡ nào chứ? Huống chi, cho dù vị lão sư này không tốt thì có làm sao? Chỉ cần có thể học chung lớp với Tuyền công chúa đã là hạnh phúc lớn nhất trong lòng bọn họ rồi.
Đường Y Luyến đi theo Trần Tư Tuyền, cười khổ nói:
- Nhưng mà ta nghe nói vị Cơ Động lão sư này là một tửu quỷ, hắn là người yếu nhất trong các vị lão sư, tin tức tổng hợp để đánh giá tuyệt đối là chân thật.
- Yếu nhất?
Trần Tư Tuyền dừng bước nhìn về phía Đường Y Luyến, trịnh trọng nói:
- Đường Y Luyến lão sư, đầu tiên ta tin vào sự lựa chọn của mình, trong mắt ta Cơ Động lão sư chính là mạnh nhất.
Nói xong câu đó, nàng không quay đầu lại tiêu sái rời đi.
Sí Hỏa Học Viện làm việc rất có hiệu suất, khi tân sinh vừa tiến hành lựa chọn lão sư xong, trải qua một ngày giao ban, một trăm học sinh mới đã được phân phối xong. Nhưng mà, điều làm người ta mở rộng tầm mắt chính là, bởi vì lựa chọn của Đông Mộc Thánh Nữ - Tuyền công chúa, Cơ Động lão sư vốn xếp hạng cuối cùng thế mà lại trở thành nơi hấp dẫn đông học sinh nhất. Lần này những học viên ưu tú nhất trong đám học sinh mới, tập trung toàn bộ vào lớp của hắn. Cứ như vậy, các thầy giáo khác liền xuất hiện thái độ bất mãn với hắn. Nhưng đây là do các học viên lựa chọn, bọn họ cũng không nói được gì.
Phòng viện trưởng.
Chúc Dung nhìn Cơ Động ngồi ở trước bàn làm việc, trong tay giơ lên chai rượu nốc không ngừng, lão không khỏi nhíu nhíu mày, nói:
- Cơ Động, ngươi tỉnh lại cho ta. Công việc học sinh mới nhập học đã hoàn thành, ngày mai ngươi sẽ chính thức trở thành một sư phụ của Sí Hỏa Học Viện. Lần này tân sinh lựa chọn ngươi làm chủ nhiệm đều là những mầm non xuất sắc nhất, ngươi tuyệt đối không được dạy hư học sinh.
- Vâng, lão sư.
Thanh âm Cơ Động hơi khàn khàn, ánh mắt hắn vẫn trống rỗng như cũ. Mặc dù thần trí đã khôi phục vài phần, nhưng suy nghĩ của hắn vẫn thủy chung đắm chìm ở trong cực độ bi thương.
Chúc Dung thở dài một tiếng:
- Ừ, ta đã nói xong rồi. Sau này hết thảy sẽ phải nhìn một mình ngươi cố gắng vậy. Đi đi.
Đối với Cơ Động, lão có thể nói là rất dung túng, trong mắt tất cả các thầy giáo, lão chính là một vị viện trưởng cực kỳ nghiêm nghị, thế nhưng lại đặc biệt cho phép Cơ Động có thể uống rượu trong học viện. Lão thật sự không đành lòng lại đi trách móc gã đệ tử này, hắn đã thương tâm gần chết, hiện tại Cơ Động thành ra như thế, lão chỉ có thể gửi gắm hi vọng ở thời gian có thể hòa tan hết thảy, giúp cho tên đệ tử này dần dần khôi phục lại như xưa.
Sáng sớm.
Tân sinh năm nay của Sí Hỏa Học Viện dựa theo thứ tự phân chia lớp đứng trên bãi tập, thân là lão sư được lựa chọn nhiều nhất, Cơ Động sẽ phải đứng cùng với nhóm học viên của mình. Tuyền công chúa từ sớm đã đứng ở phía trước nhất đội ngũ, không có ai tranh đoạt vị trí này với nàng. Trong mắt các nam học viên, nàng không chỉ là hoàn mỹ, khí chất lại cao cao tại thượng không thể đến gần. Bọn họ chỉ có thể dùng ánh mắt gần như tín ngưỡng mà nhìn trộm nàng, thậm chí không một ai dám chủ động đi tới gần nàng bắt chuyện.
Trong buổi lễ tựu trường, ban lãnh đạo học viện, các thầy giáo và tất cả học viên đều phải tham gia, nàng đang đợi hắn đến.
Rốt cục khi sắp gặp lại hắn, nàng khó mà áp chế tâm tình cảm giác bản thân, nàng liều mạng tự nói với mình bất luận như thế nào cũng không thể lộ ra sơ hở, nhưng mà vì thế, tâm tình của nàng cũng giống như sóng biển kịch liệt dâng trào.
Học viên lớp Ất Mộc hệ lựa chọn Cơ Động chỉ một mình nàng, vì vậy ngày hôm qua nàng không cần tiến hành tỷ thí, đơn giản ghi danh là trở thành học viên trong lớp của hắn. Trần Tư Tuyền hiện tại không biết nên đối mặt Cơ Động như thế nào, gặp nhau lần này bản thân lại biến thành học sinh của hắn, hơn nữa còn phải toàn tâm theo đuổi hắn, làm cho hắn nói ra ba chữ kia với mình. Trần Tư Tuyền rất có lòng tin với bản thân, nàng hiểu rất rõ Cơ Động.
Chủ nhiệm năm nhất của mười lớp học cùng với viện trưởng Chúc Dung rốt cuộc đã tới, thấy hình trên bức họa là một chuyện, sau khi Trần Tư Tuyền thật sự nhìn thấy bộ dạng Cơ Động, ánh mắt của nàng không khỏi dại ra một lần nữa, ngưng đọng lại vào một điểm. Vành mắt nàng cơ hồ trong nháy mắt đỏ lên, nàng phải cúi đầu để tránh khỏi bị Cơ Động nhìn ra sơ hở.
Mái tóc dài màu trắng không có chút sáng bóng, hình ảnh kia giống như một con dao sắc bén nhất đang cứa từng nhát trong lòng nàng, ánh mắt tĩnh mịch và trống rỗng kia đã mất đi hết thảy thần thái, ánh mắt trước kia của hắn vĩnh viễn chỉ có lửa nóng, chấp nhất, bền bỉ, bất khuất. Nhưng hắn lúc này dường như là thay đổi thành một người khác. Nếu như nói điều gì làm cho bản thân hắn trở nên như vậy, đáp án chính là chữ "tâm". Tâm can của hắn tựa như trống rỗng, vô thần vô thái, y như là một cái xác không hồn. Sống chỉ là xác sống, tim của hắn đã chết. Trần Tư Tuyền trong nháy mắt nghĩ ra một điều, nếu như không phải lúc trước mình lưu lại tâm nguyện kia, chỉ sợ hắn đã sớm theo mình rời khỏi cõi dương thế này rồi.
Cơ Động, Cơ Động, ta nhất định không để cho chàng bi thương hơn nữa, ta sẽ dùng tình yêu của mình để sưởi ấm trái tim tĩnh mịch kia, ta nhất định sẽ làm cho chàng nói ra ba chữ "ta yêu nàng".
Trước kia nàng có thể nói là sư phụ của Cơ Động, không có Liệt Diễm cũng không thể có Cơ Động cường đại đến như vậy. Còn hiện tại, bọn họ vẫn là thầy trò như trước, nàng lại trở thành học sinh của hắn, chỉ là thay đổi thân phận với nhau mà thôi
Cơ Động ngồi ở một góc khuất trên đài chủ tịch, hôm nay hắn không có cầm theo bình rượu, thần trí hắn cũng đã thanh tĩnh được vài phần. Ngay tại lúc này, hắn cũng không thể làm cho Chúc Dung khó xử. Ánh mắt khác thường của các lão sư khác hắn căn bản không để ý, trong lòng hắn chỉ nghĩ buổi lễ nên kết thúc nhanh chóng, rồi hắn sẽ rời đi tiếp tục uống rượu.
Chúc Dung nói chuyện rất ngắn gọn, đơn giản vài câu cổ động tất cả tân sinh, rồi nói:
- ... Tốt, điều ta muốn nói chỉ có thế thôi. Tiếp theo, mời chủ nhiệm các lớp chia nhau đi lên phát biểu. Đầu tiên xin mời chủ nhiệm lớp thứ nhất, Cơ Động lão sư. Mời!
Cơ Động nghe Chúc Dung gọi tên mình mới chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt của hắn vẫn trống rỗng vô thần, ngay lúc này đột nhiên hắn giật mình một cái, hắn thấy được một đôi mắt tràn đầy hơi nóng, hắn thấy được một đôi mắt hoàn mỹ vô ngần, ánh mắt của hắn có chút ngỡ ngàng, hắn không thể tin được ở trên thế giới này lại có thể xuất hiện một người thứ hai hoàn mỹ đến như vậy.