Chu Tiểu Tiểu tiến vào gian phòng Cơ Động, lúc này sắc mặt tên mập không hề dễ coi, hắn nhìn Cơ Động nói: "Sợ rằng có phiền toái rồi. Lão già Vương Đạo Quân kia không biết vì sao mà nổi điên lên công khai quét ngang mặt mũi ta. Hơn nữa, hắn còn phát động nghị sự đoàn biểu quyết mạnh mẽ thông qua vấn đề khảo hạch của các ngươi, ngay cả ta cũng không biết bọn họ muốn làm cái gì. Thế nhưng, lúc nãy ta quan sát thần sắc lão già này tựa hồ có điểm không đúng, sắc mặt cực kỳ khó coi. Chẳng lẽ hắn đã biết chuyện của con thỏ nhỏ Vương Hiểu Lỗi kia? Nhưng hắn cũng không thể biết là do chúng ta làm mà. Vương Hiểu Lỗi cũng không thể về được đây trong chốc lát. Nếu ta nhớ không lầm, thú cưỡi của tiểu tử Tào Nghị kia là Địa long không có biết bay. Không có thời gian mười ngày, nửa tháng là hắn trở về không nổi."
Cơ Động nhìn hắn nói: "Ngươi gấp cái gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn. Không quản hắn khảo hạch cái quái gì, ta tiếp nhận là được."
Mập Mạp toét miệng cười, nói: "Vậy thì ta an tâm. Ta đây cực kỳ có lòng tin với tiểu tử ngươi. Bất luận khảo hạch là chuyện gì ngươi nhất định có thể hoàn thành thoải mái. Để cho lão già Vương Đạo Quân kia không có chỗ xuống đài luôn mới tốt. Nếu không phải nhìn trên một mạch nghị trưởng của hắn, lão tử đã sớm thiến hắn rồi. Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi sớm đi. Ta còn phải đi xử lý một chuyện, lão tử cũng không phải dễ đối phó như vậy. Mặc dù thân là người đề cử, ta không thể quyết định ra đề khảo hạch, nhưng đi tìm mấy viên bình ủy công chính vẫn không có vấn đề gì cả!"
Sáng sớm, trải qua một đêm nghỉ ngơi, nhóm Quang Minh Thiên Can thánh đồ nghỉ ngơi đã hồi phục đầy đủ tinh thần. Khi Cơ Động đi ra khỏi phòng liền phát hiện các đồng bạn đã đứng ngoài cửa chờ hắn. Mọi người đã dùng qua điểm tâm ở trong tinh xá, lúc này mọi người căn bản không có nửa phần khẩn trương vì hôm nay Cơ Động đi tiếp nhận thương hội Ngốc Có Tiền khảo hạch. Đây là một loại lòng tin, lòng tin tuyệt đối đối với Cơ Động. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Tinh thần Diêu Khiêm Thư lại càng phấn chấn, mặc dù Cúc Hoa Trư rời khỏi làm hắn có chút thương cảm. Thế nhưng vấn đề vây khốn hắn lâu nay rốt cục được giải quyết, tinh thần cũng thanh tĩnh hơn rất nhiều. Trải qua một đêm tu luyện, hắn mơ hồ cảm giác được tu vi của mình có điểm đột phá.
"Cơ Động, khi ngươi kết thúc khảo hạch thì dạy cho chúng ta Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận đi. Nếu như chúng ta có thể tu luyện thành công, cho dù là đám Hắc Ám thánh đồ có đầy đủ thần khí cũng có đủ sức đánh một trận rồi."
Nghe Diêu Khiêm Thư nói những lời này, mọi người vội vàng gật đầu xác nhận. Mọi người tề tựu một đoạn thời gian không ngắn rồi. Tuy nói gần đây một mực lên đường, Cơ Động vẫn không có ý tứ cùng mọi người tu luyện Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận, bọn họ hiểu được không phải vì Cơ Động giữ làm của riêng, nhất định là có nguyên nhân trong đó.
Cơ Động gật đầu nói: "Ta vẫn không cho mọi người tu luyện trận thế này, chủ yếu là vì ta còn muốn tiến hành hoàn thiện nó thêm. Dù sao chúng ta có tới mười người, ma lực lại là mười một hệ. Ta một mực suy nghĩ nên làm thế nào để dung hợp thuộc tính cực hạn Dương Lôi của sư huynh vào trong trận thế. Bây giờ đã có chỗ đột phá, chờ lần khảo hạch này kết thúc chúng ta có thể bắt đầu luyện thử."
Nghe Cơ Động nói như thế đáy mắt Phất Thụy không khỏi hiện lên một tia rung động, một cỗ ấm áp nồng đậm tràn ngập trái tim. Mặc dù hắn chưa từng nói gì, nhưng hắn đã tận mắt thấy uy lực của Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận, bản thân hắn lại chỉ đứng ở ngoài nhìn vào, cảm giác như vậy chả đẹp đẽ tý nào. Dù sao trước kia hắn luôn là nhân vật lãnh tụ tuyệt đối trong Thiên Can học viện, sau khi gia nhập Thiên Can thánh đồ ngược lại bị giảm đi tác dụng, hắn tự nhiên sẽ buồn bực. Lúc này nghe Cơ Động nói hắn mới biết được, tiểu sư đệ vẫn không có quên vấn đề của mình, thậm chí vì mình mà hắn bỏ qua cả nhóm tu luyện Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận.
"Tiểu sư đệ, không nên vì ta mà ảnh hưởng tới mọi người !" Phất Thụy nói không chút ngần ngại.
Cơ Động khẽ mỉm cười, đá lông nheo một cái, đưa tay ra một thế niêm hoa chỉ, nhẹ nhàng nói: "Sư huynh, đây không phải chỉ vì ảnh hưởng riêng một mình ngươi. Ngươi là một bộ phận không thể thiếu trong Thiên Can thánh đồ chúng ta. Luận thực lực ngươi chính là mạnh nhất, còn có Lôi Ngục thần phủ bá đạo như thế. Lực lượng mạnh mẽ đó nếu như không thể gia nhập vào trong trận thế của chúng ta chẳng phải là lãng phí hay sao? Chỉ có dung nhập lực lượng của ngươi vào trong mới có thể giúp cho chúng ta trở nên mạnh hơn. Lúc đó mới có thể khắc chế được Hắc Ám Thiên Can thánh đồ. Có thể nói ngươi chính là đòn sát thủ ẩn giấu của chúng ta. Trước mắt ta đang suy nghĩ là dùng bản thân mình làm hạch tâm, lấy ngươi làm chủ công kích. Nói cách khác, ta là đại não điều hành trận, mà ngươi lại trở thành vũ khí của trận thế. Dĩ nhiên, chuyện này còn cần phải thí nghiệm và phối hợp tu luyện nhiều lần mới có thể thực hiện. Ta có thể sáng tạo ra Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận tự nhiên cũng có thể thay đổi nó."
Diêu Khiêm Thư cười nói: "Ngươi vốn là người chuyên sáng tạo kỳ tích, chúng ta dĩ nhiên tin tưởng ngươi."
"Vừa sáng tạo kỳ tích gì nữa rồi?" Chu Tiểu Tiểu từ bên ngoài đi vào, hắn vẫn mặc một thân trang phục hoa lệ, người chưa vào cái bụng to mọng đã vào trước rồi.
"Có thể đi chưa?" Cơ Động hỏi Mập Mạp.
Chu Tiểu Tiểu gật đầu, buồn bực nói: "Đến bây giờ ta cũng không biết nội dung khảo hạch là gì. Bọn khốn kiếp kia lại dám giữ bí mật với ta. Ta nghe nói lần khảo hạch này chia làm ba đợt, phải thông qua toàn bộ mới được. Hôm nay tiến hành là khảo hạch lần đầu tiên. Địa điểm khảo hạch là giáo trường lớn phía nam Kim thành. Xe ngựa đã chuẩn bị xong, hiện tại chúng ta nên đi thôi!"
"Ba khảo hạch? Phiền toái như vậy?" Cơ Động nhíu mày.
Chu Tiểu Tiểu bất đắc dĩ nói: "Nếu như ngươi thông qua khảo hạch sẽ được thương hội Ngốc Có Tiền ủng hộ toàn diện, còn có quyền điều động ba kiện thần khí của thương hội. Bọn họ không gây khó khăn cho ngươi mới là lạ. Nhất là lão già Vương Đạo Quân lão nhân kia đã sớm lén giao một thần khí cho cháu của mình dùng. Lần này bản thân ta muốn nhìn đến khi ngươi thông qua khảo hạch, hắn làm sao lấy ra được thần khí Tân kim Phá Diệt Hoàn đây, ha ha ha !"
Nghe được mấy chữ Phá Diệt Hoàn, ánh mắt mọi người không khỏi rơi vào người A Kim. Hiện tại kiện thần khí đang ở chỗ nàng, A Kim có lực phá hoại vốn rất mạnh, nay lại có thêm một đồ chơi mang tên là Phá Diệt Hoàn chỉ có thể dùng hai chữ kinh khủng để hình dung.
Phía ngoài xe ngựa đã sớm chuẩn bị xong, ngoài dự liệu của mọi người chính là cỗ xe ngựa chỉ có một chiếc, một chiếc xe ngựa vô cùng lớn dùng tám ngựa kéo xe.
Xe ngựa dài chừng bảy thước rộng ba thước. Phía trên xe phủ đầy da ma thú không biết tên, nhìn qua cực kỳ trầm trọng.
Toàn thân xe ngựa chỉ một màu vàng, phía trên giống như có một tầng vàng lá bao phủ, dấu hiệu đặc thù của thương hội Ngốc Có Tiền khắc ấn cực kỳ rõ ràng hai bên buồng xe. Hai vách xe ngựa, còn có hai mươi gã hộ vệ, tất cả hộ vệ đều cưỡi ngựa hùng tráng. Lấy tu vi của nhóm Thiên Can thánh đồ tự nhiên nhìn ra được, những gã hộ vệ này đều có tu vi trên bốn quan. Đây chính là nội tình, từ đủ loại sự tình mà thương hội Ngốc Có Tiền thể hiện ra, bọn họ không chỉ là giàu có địch quốc, thực lực lộ ra cũng không kém bất kỳ một quốc gia nào trên đại lục. Chỉ có điều không biết bọn họ có sở hữu quân đội chân chính hay không thôi?
,Mọi người trèo lên xe ngựa đầu tiên cảm nhận được chính là sảng khoái. Bên trong xe ngựa bộ hoàn toàn dùng da lông trắng bóc che lại, bất luận là mui xe, vách tường hay là ghế ngồi và dưới chân, toàn bộ đều là như thế. Da lông mềm mại dày ba tấc, giẫm lên cảm giác êm ái hết sức thoải mái, bên trong còn có một cái bàn nhỏ dài tạo bằng ngọc thạch. Trên đó đã được sắp đặt sẵn nước trái cây, điểm tâm và một vài đồ uống.
Đỗ Hinh Nhi vừa lên xe liền cởi giày, không nhịn được nói: "Xa xỉ, quả thực là quá xa xỉ. Thế nhưng rất là thoải mái nha!" Vừa nói nàng đã chiếm một góc ngồi xuống, hiển nhiên là cực kỳ thích thú với trang trí trong xe.
Tính cả Vân Thiên Cơ và Chu Tiểu Tiểu, nhóm bọn họ có tới mười hai người, nhưng ngồi ở trong xe ngựa không hề có cảm giác chật chội.
Cơ Động vừa lên xe ngựa đã an tĩnh nhắm hai mắt lại, đối với bố trí xa hoa trong xe ngựa hắn không có ý tứ thưởng thức, chỉ lặng lẽ nhắm mắt dưỡng thần điều chỉnh trạng thái đạt tới mức độ tốt nhất. Đó không phải vì hắn coi trọng khảo hạch, mà ở bất cứ hoàn cảnh nào hắn luôn giữ vững trạng thái tốt nhất để có thể dễ dàng ứng biến hơn.
Trần Tư Tuyền yên lặng ngồi bên cạnh Cơ Động, vị trí này sẽ không có ai tranh đoạt cùng nàng.
Kể từ khi thái độ A Kim với Trần Tư Tuyền phát sinh chuyển biến đã không còn một ai đi chất vấn quan hệ giữa nàng và Cơ Động. Ai nấy đều thấy được tình ý của nàng với Cơ Động, nhưng trên phương diện này cũng không có ai đi khuyên Cơ Động.
Chu Tiểu Tiểu ra lệnh một tiếng, chiếc xe ngựa chậm rãi tiến ra phía Nam tòa thành Xe ngựa di chuyển hết sức vững vàng, không cảm giác xóc nảy gì hết, tốc độ lại khá nhanh. Hiển nhiên, tám con tuấn mã cũng đã trải qua tinh tuyển mới được lựa chọn.
Hơn nữa bên trong xe ngựa cách âm rất tốt, thanh âm phía ngoài gần như bị loại bỏ, hoàn cảnh thư thích dễ dàng làm lòng người mê mẩn.
Kim thành rộng lớn không bằng tòa thành Trung Nguyên, đi chừng nửa canh giờ xe ngựa ngừng lại.
Chu Tiểu Tiểu nói: "Đến nơi!" Vừa nói xong hắn dẫn mọi người nối đuôi nhau xuống xe. Cơ Động là người cuối cùng đi xuống, khi hắn kết thúc trạng thái dưỡng thần, khi hai mắt hắn mở ra bên trong xe ngựa rõ ràng sáng lên một thoáng. Đó là tia sáng từ trong mắt Cơ Động phát ra, mặc dù chỉ xuất hiện trong nháy mắt nhưng vẫn khiến cho mọi người không khỏi kinh ngạc.
Xuống khỏi xe ngựa, hiện ra ở trước mặt mọi người là một mảnh đất trống rộng lớn tạo cho người ta có cảm giác ngưng trọng trang nghiêm. Hiển nhiên đây chính là giáo trường lớn phía Nam thành.
Bên cạnh xe ngựa là một tòa điểm tướng đài thật to, điểm tướng đài trên, ngồi hàng chục cá nhân. Chung quanh có tới hàng trăm hộ vệ thủ hộ sâm nghiêm.
(Điểm tướng đài là đài cao nhất thường xây trong doanh trại quân đội để các thống soái điểm danh và kiểm tra quân sĩ trước khi xuất quân hoặc rèn luyện.)
Cơ Động ngẩng đầu nhìn qua hướng Điểm tướng đài, ánh mắt rơi vào một gã lão giả ngồi ở vị trí trung ương. Lão già này nhìn qua tuổi chừng lục tuần, hai đầu lông mày có mấy phần giống Mặt Khô Lâu - Vương Hiểu Lỗi, đồng dạng là khuôn mặt thon gầy, chỉ là không có gầy một cách khoa trương như gã Vương Hiểu Lỗi mà thôi. Ánh mắt âm độc mơ hồ bắn ra rơi lên trên thân nhóm Cơ Động.
Thanh âm Chu Tiểu Tiểu vang lên bên tai Cơ Động: "Đó chính là lão gia hỏa Vương Đạo Quân. Ngồi ở phía trên đều là thành viên nghị sự đoàn."
Hắn đang nói chuyện những người ra mặt cũng đồng thời đứng lên đi tới. Dĩ nhiên, bọn họ không phải tới đón tiếp đám người Cơ Động, trước khi hắn trở thành người thừa kế hội trưởng, ở trong mắt bọn người kia Cơ Động chỉ là một người bình thường. Thế nhưng đối với hội trưởng Chu Tiểu Tiểu bọn họ vẫn không thể thất lễ, cho dù là Vương Đạo Quân cũng không được.
Vương Đạo Quân đi ở trước nhất, những người khác phân làm hai phe rõ ràng. Một bộ phận trong đó đi ở phía sau Vương Đạo Quân, một bộ phận khác phân tán hai bên, theo sát phía sau Vương Đạo Quân là một gã trung niên vóc người cao gầy. Từ ánh mắt tang thương của hắn có thể nhìn ra niên kỉ người này không có trẻ như khuôn mặt của hắn.
Chu Tiểu Tiểu nở nụ cười tiến tới, trong mắt Cơ Động hình như có chút dối trá, nói: "Vương nghị trưởng, ta đem người đến rồi. Khảo hạch thế nào còn phải nhờ ngài đó. Cơ Động, ta giới thiệu cho ngươi biết, vị này chính là nghị trưởng nghị sự đoàn của thương hội Ngốc Có Tiền chúng ta, Vương Đạo Quân."
Ánh mắt âm độc của Vương Đạo Quân rơi vào người Cơ Động, gật đầu với hắn một cái lãnh đạm nói: "Hội trưởng, chuyện tiến hành khảo hạch người thừa kế không phải ý kiến một mình ta, mà là kết quả thống nhất của tập thể nghị sự đoàn."
Chu Tiểu Tiểu tựa hồ đã sớm quen với phương thức nói chuyện như vậy, nụ cười trên mặt không hề giảm bớt: "Bất luận là ý kiến của ai cũng không liên quan tới ta. Ta chỉ đưa đề nghị lên mà thôi."
Vương Đạo Quân lúc này mới nói với Cơ Động: "Người trẻ tuổi, hi vọng ngươi có thể thông qua lần khảo hạch này."
Cơ Động cười nhạt một tiếng: "Ta sẽ làm hết sức!"
Gã trung niên cao gầy bên cạnh Vương Đạo Quân lúc này đi tới nhìn lướt qua Cơ Động, thái độ rõ ràng thân cận hơn một chút: "Đã sớm nghe đại danh Cơ Động tiên sinh, hôm nay vừa gặp mới thấy đúng là quá trẻ. Thật là anh hùng xuất thiếu niên mà. Tại hạ Quỷ Vũ Kiếm !"
Cơ Động hơi động tròng mắt, nụ cười trên mặt tăng thêm ba phần chân thật: "Ngài khỏe, Hồ Trúc miện hạ !" Thì ra người này chính là phó hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền, một vị trưởng lão của hội Ma Sư - đế quốc Tây Kim, cũng là một cường giả Chí Tôn Tân kim hệ. Rất hiển nhiên, hắn thuộc phe phái Chu Tiểu Tiểu. Mặc dù tu vi không bằng Mập Mạp nhưng cấp bậc cường giả Chí Tôn không phải là để nói chơi rồi.
Quỷ Vũ Kiếm nói: "Ta tin tưởng ánh mắt Chu hội trưởng, nếu như Cơ Động tiên sinh không ngần ngại thì cứ trực tiếp gọi tên ta là được rồi!"
"Không dám, cám ơn ngài!" Cơ Động khẽ gật đầu với Quỷ Vũ Kiếm.
Vương Đạo Quân đứng ở một bên trương bộ mặt chết chìm ba ngày ra, từ trên đó nhìn không ra bất kỳ biến hóa tâm tình nào cả. Lúc này Chu Tiểu Tiểu quay qua nói: "Vương nghị trưởng, bây giờ có thể cho ta biết nội dung khảo hạch là gì chứ? Hiện tại ta đã không cải biến được gì nữa mà."
Vương Đạo Quân gật đầu nói: "Dĩ nhiên, hôm nay khảo hạch lần đầu tiên sẽ lập tức tiến hành. Nội dung khảo hạch rất đơn giản, chỉ dùng hai chữ là có thể khái quát, đó chính là "sinh tồn" !"
"Sinh tồn?" Chu Tiểu Tiểu hơi sửng sốt.
Vương Đạo Quân giơ tay lên chỉ ra phía xa, mọi người quay người lại nhìn theo phương hướng ngón tay hắn chỉ.
Đại giáo trường thường dùng để duyệt binh, bình thường sẽ có binh sĩ trong Kim thành tiến hành huấn luyện. Vì thế không gian trống trải, diện tích cực kỳ rộng lớn. Lúc này từ phương xa nhìn lại có thể thấy một chi quân đội đang này nhanh chóng đến gần nơi này.