Cơ Động mang theo Trần Tư Tuyền trên lưng, người và kiếm hợp nhất, ma lực của hai người lúc này đều bùng nổ tới cực hạn, toàn bộ rót hết vào Hỏa Thần kiếm.
Hỏa Thần kiếm từ trên không trung giáng thẳng xuống Địa Long tổ. Trong giờ phút này, tâm trí của Cơ Động đã hoàn toàn đặt hết vào Hỏa Thần kiếm. Thần hồn của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư bên trong Hỏa Thần kiếm căn bản không cách nào quấy phá khi hắn cùng Trần Tư Tuyền dung hợp linh hồn.
Một kiếm này mang theo toàn bộ lực lượng của Cơ Động ngưng tụ bên trên Hỏa Thần kiếm, tạo thành một luồng kiếm quang kéo dài chừng bốn thước.
Cơ Động thừa hiểu, trong các kỹ năng của mình, chỉ có Diệt Thần Kích mới có khả năng dồn Địa Long tổ vào khốn cảnh. Hắn tuy rằng còn có Diệt Thần Dẫn có thể hút địch nhân về phía mình, nhưng không cần thử hắn cũng biết Diệt Thần Dẫn hoàn toàn không có tác dụng đối với Địa Long tổ, riêng cơ thể khổng lồ của nó thôi cũng đủ chống lại lực hút của Diệt Thần Dẫn. Bởi vậy, hắn chỉ có thể sử dụng phương thức được ăn cả ngã về không, dùng toàn lực phát động công kích về phía Địa Long tổ.
Thân ảnh của hắn bất chợt tăng tốc trong không trung, cảnh vật chung quanh trong nháy mắt đều lui về phía sau. Đằng Xà Thiểm cũng cấp tốc khởi động. Hiện tại, Đằng Xà Thiểm của hắn chỉ mới có thể biến hóa được năm lần, vẫn chưa đạt tới cảnh giới thi triển thêm lần thứ sáu.
Lúc này, Cơ Động đã sử dụng hết năm lần xà thiểm của bản thân, hơn nữa không hề có nửa phần biến hướng, chỉ một mạch tăng tốc theo một đường thẳng tắp. Nếu nhìn từ mặt đất, chỉ thấy một luồng sáng đỏ rực đang bắn thẳng đến đỉnh đầu của Địa Long tổ. Năm lần tăng tốc vừa rồi đã đem khí thế, tốc độ của Cơ Động tăng lên mức độ mà lâu nay chưa từng có.
Địa Long tổ há cái mồm rộng toác, từ trên không trung hướng về Cơ Động thổi ra từng luồng khí. Nhất thời, từng làn sương mù vàng nhạt từ trong miệng hắn phun ra, xen lẫn bên trong là quang mang rực rỡ, lung linh như ngọc, nhẹ nhàng nghênh tiếp thế công của Cơ Động.
Đằng Xà Thiểm của Cơ Động tuy nhanh nhưng cũng không thể nhiễu loạn tiết tấu của Địa Long tổ. Khi thế công của hắn vừa tới đỉnh đầu của lão Long, thì làn sương mù nhàn nhạt kia cũng vừa vặn hiện ra trước mặt hắn.
Sương mù trong nháy mắt ngưng tụ lại. Nguyên bản làn sương mù đang bao phủ trong phạm vi hơn mười thước vuông, nay bỗng nhiên co rút lại, biến ảo thành một quang thuẫn đường kính chừng nửa thước, đón chặn mũi kiếm của Cơ Động.
Một tiếng "đinh" nhẹ nhàng vang lên. Thân hình Cơ Động đang vọt tới trước chợt dừng hẳn lại, hắn có cảm giác như mình va phải một ngọn núi sừng sững, hai tay chấn động mạnh, hổ khẩu đồng thời rạn nứt và ứa máu.
Ngay sau đó là một âm thanh chát chúa vang lên, quang thuẫn màu vàng vốn đang ngưng tụ bỗng ầm ầm vỡ tan, rồi hóa thành rất nhiều đốm nhỏ bay toán loạn ra ngoài. Hỏa Thần kiếm trên tay Cơ Động vẫn còn đà chém về phía trước, nhưng đáng tiếc lực đạo đã gần như cạn kiệt, chỉ còn lại một tia quang mang màu đỏ chém lên đỉnh đầu Địa Long tổ mà thôi.
Một tiếng "phịch" trầm đục vang lên, thân thể khổng lồ của Địa Long tổ thậm chí không hề mảy may lay động. Dư lực của Hỏa Thần kiếm chỉ làm bắn lên một tầng bụi mờ trên đầu lão Long, chẳng khác nào phủi bụi cho con rồng già. Trong khi đó, tổ hợp Cơ Động và Trần Tư Tuyền lại bị lực phản chấn khủng khiếp hất ngược ra phía sau, Hỏa Thần kiếm cũng suýt rời khỏi tay.
Lúc này trong đầu Cơ Động chỉ có một ý niệm "Cũng đều là Thánh thú, tại sao tu vi của Địa Long tổ và Cúc Hoa Trư lại có sự chênh lệch lớn như vậy?"
Địa Long tổ vươn cao đầu, đôi mắt khổng lồ nhấp nháy:
- Có chút ý tứ!
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu lam tím từ dưới mặt đất bay vọt lên không, bắn thẳng về phía Địa Long tổ, kèm theo đó là tiếng long ngâm cao vút. Đó chính là Tử Lôi Diệu Thiên Long.
Đứng trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long là hai người Phất Thụy và A Kim. Ngoại trừ Cơ Động, bọn hắn chính là hai người có thực lực mạnh nhất trong nhóm Thiên Can thánh đồ còn lại.
Đồng thời với lúc Cơ Động bị đánh bay, Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng ngâm lên một tiếng thật dài rồi bay vọt vào không trung. Mục đích của nó là nhằm thu hút sự chú ý của Địa Long tổ, không cho lão tiếp tục công kích Cơ Động.
Địa Long tổ lập tức dời ánh mắt sang phía Tử Lôi Diệu Thiên Long. Ngay sau đó là một màn quỷ dị đột nhiên xuất hiện.
Tử Lôi Diệu Thiên Long đột nhiên giống như bị ai đó bóp chặt cuống họng, tiếng ngâm nhất thời tắt lịm, tiếp đó nó khẽ chớp đôi mắt, hai cánh nhất thời trở nên mềm nhũn. Vốn là nó đang định bay lên lại biến thành rơi tự do xuống mặt đất.
Phất Thụy nhất thời chấn động vì không hiểu rốt cuộc Tử Lôi Diệu Long Thiên đã gặp phải chuyện gì, nhưng mối liên hệ giữa hắn và Tử Lôi Diệu Thiên Long đã hoàn toàn bị cắt đứt.
Địa Long tổ không phải là cái danh hão. Cho dù là Long Hoàng khi đứng trước mặt lão tổ tông của Long Tộc cũng phải khách khí vài phần, chứ đừng nói đến Long Tộc bình thường. Tử Lôi Diệu Thiên Long mặc dù là Cự Long biến dị, nhưng dù sao tu vi nó cũng chỉ là cửu giai, coi như vừa chạm ngưỡng thập giai, nên cũng khác nào một tiểu hài nhi khi đứng trước mặt Địa Long tổ. Một cái nhìn của Địa Long tổ thôi cũng đã tràn ngập long uy của thượng vị Long tộc, trong nháy mắt đã phong bế hoàn toàn Tử Lôi Diệu Thiên Long.
Tử Lôi Diệu Thiên Long cũng biết Địa Long tổ chính là "Định hải thần châm" ở trong lòng Long tộc. Bất kỳ một Cự Long nào trong Long tộc khi đứng trước mặt hắn cũng đều phải vạn phần cung cung kính kính.
Tử Lôi Diệu Long rơi xuống, đương nhiên Phất Thụy không thể tiêu diêu mà an vị trên lưng nó nữa, vạn nhất Tử Lôi Diệu Thiên Long ngã chết thì làm sao bây giờ? Trong khi đó A Kim lại chẳng hề để ý đến điều này, toàn bộ tâm tư của nàng đều tập trung vào sự an nguy của Cơ Động và Trần Tư Tuyền. Khi Tử Lôi Diệu Thiên Long vừa hạ xuống, thoắt cái nàng đã toàn lực phóng tới trước mặt Địa Long tổ. Thái Giám Chế Tạo Giả xé gió mở rộng, khải giáp hoàn mỹ hình giọt nước vàng óng cũng bao phủ toàn thân, cả người như một mũi tên đánh thẳng về lão Long.
Địa Long tổ cười ha hả đầy ngạo nghễ… Đôi mắt lại chợt bùng sáng, lập tức bắn hai tia sáng màu vàng nhanh như điện trực diện công kích lên cơ thể A Kim. Mắt thấy tia sáng sắp chạm vào cơ thể mình, A Kim cũng lập tức phóng ra một vòng kim sắc quang từ trên cơ thể. Vòng kim sắc quang từ kia tựa hồ cực kỳ sắc bén, công kích của Địa Long tổ mạnh mẽ là thế, vậy mà cũng bị chẻ đôi và trượt sang hai bên cơ thể A Kim.
Thế công của A Kim vẫn như cũ không hề thay đổi, nhằm thẳng vào đầu của Địa Long tổ mà lao tới. Hai tay nàng luân chuyển Thái Giám Chế Tạo Giả liên hồi, tạo thành những vòng sáng kim sắc liên tục truyền từ cổ tay đến mũi nhọn của Thái Giám Chế Tạo Giả, nhắm thẳng vào mắt phải Địa Long tổ mà đâm tới!
- Hả…!
Địa Long tổ phát ra một tiếng kêu kinh ngạc. Lúc này cái đầu to của lão Long rốt cuộc cũng nhúc nhích. Kiềm tỏa của A kim lập tức trở nên vô dụng, mũi nhọn của Thái Giám Chế Tạo Giả trượt mục tiêu, đánh thẳng vào đỉnh đầu của lão Long.
Một tràng âm thanh leng keng vang lên... theo đó là A Kim toàn thân chấn động, Thái Giám Chế Tạo Giả vụt rớt khỏi tay, cả người nàng bị hất ngược ra phía sau, hổ khẩu bị đánh rách tả tơi, máu tươi phun ra xối xả.
Nhưng cũng không thể phủ nhận đòn công kích của nàng khá là mạnh mẽ, lại có thể để lại trên đỉnh đầu của Địa Long tổ một vết hằn sâu màu trắng. Tuy không thể phá vỡ lân giáp, nhưng lưu lại dấu vết như vậy cũng đủ để A Kim tự hào.
Y phục căng phồng, thân thể A Kim quay cuồng trong không trung. Nàng ngước nhìn lên, vừa lúc thấy khuôn mặt của Cơ Động. Cơ Động cũng bị đánh bay nhưng rất nhanh chóng đã khống chế được cơ thể mình, cũng vừa kịp lúc tiếp được A Kim, mang theo nàng cùng nhau từ trên không trung hạ xuống.
Mà phía bên kia, Lôi Ngục Thần Phủ của Phất Thụy cũng bổ mạnh uống mặt đất, mượn phản lực làm cho mình và Tử Lôi Diệu Thiên Long rơi chậm lại, sau đó mới rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng nổ vang rền...
Cơ Động lưng cõng Trần Tư Tuyền, tay nắm A Kim cấp tốc từ trên không trung hạ xuống. Những Thiên Can thánh đồ còn lại cũng nhanh chóng tập trung bên Phất Thụy, đồng loạt đề tụ ma lực sẵn sàng ứng chiến.
Địa Long tổ thể hiện ra lực lượng quá ư là khủng bố, mạnh mẽ đến mức bọn hắn chưa từng gặp. Cơ Động và A Kim dồn toàn bộ lực lượng vào Thần khí nhưng cũng không thể gây cho nó bất kỳ thương tổn nào. Các Thiên Can thánh đồ cũng biết, hiện tại chỉ có tập trung lực lượng của mười người giống như lần đối phó với Cúc Hoa Trư trước đây, như vậy mới có một tia hy vọng giành phần thắng. Tuy rằng nhìn qua Địa Long tổ không có gì là ác ý, nhưng nó lại quá cường đại, nếu nó muốn giết hết mọi người cũng dễ dàng như lấy đồ trong túi mà thôi.
Nhưng điều làm cho bọn hắn bất ngờ nhất chính là Địa Long tổ cũng không vội công kích. Ngay cả khi Cơ Động mang theo Trần Tư Tuyền cùng A Kim hạ xuống mặt đất, hắn cũng không hề có hành động gì. Mọi người nhìn về phía lão rồng già, mới phát hiện cặp mắt khổng lồ và vàng óng lúc này đang hoàn toàn ngây dại, cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn chăm chú về phía trước. Cánh mũi không ngừng phập phồng, tựa hồ đang nghiêm túc nghe ngóng cái gì đó. Cơ thể khổng lồ của hắn khẽ run rẩy, mỗi lần run rẩy lại có một ít tro bụi trên người theo đó rơi xuống.
- Hắn bị làm sao vậy?
Cơ Động nhìn A Kim hỏi.
A Kim tự nhiên hiểu được ý tứ của Cơ Động, nàng lắc lắc cái đầu:
- Công kích của ta căn bản không làm gì được hắn. Hắn chỉ phòng vệ thôi nhưng lại quá mạnh mẽ. Trừ khi chúng ta tập trung lực lượng của mọi người lại, thông qua Hỏa Thần kiếm của ngươi phát động Diệt Thần Kích, có lẽ còn có một tia cơ hội. Thiên Cơ nói không sai, hắn quả thực là thiên hạ đệ nhất cường giả dưới Thần cấp, chân chính đứng đầu Thánh cấp. Chỉ không biết nếu như Hắc Ám Thiên Cơ đối đầu với hắn, không biết phần thắng sẽ nghiêng về bên nào.
Trong lúc A Kim đang nói chuyện, Địa Long tổ đột nhiên ngẩng phắt đầu, cái miệng khổng lồ vốn chỉ mấp máy, lúc này bỗng nhiên mở rộng gầm rú. Tiếng gầm to đến nỗi tưởng chừng có thể thôn phệ cả đất trời, rung động cả không gian.
Tràng Long ngâm khủng khiếp của lão Long cơ hồ làm cho trùng điệp núi non đều run rẩy. Do khoảng cách khá gần nên nhóm Thiên Can thánh đồ đều phải bịt chặt lỗ tai của mình lại. Sức tàn phá của âm thanh đó vô cùng khủng khiếp, khiến cho các loại cỏ cây không ngừng vặn vẹo dưới dao động của sóng âm...
Sắc mặt Cơ Động trở nên cực kỳ khó coi. So với mọi người ở đây, hắn là người có linh hồn lực mạnh nhất, cho nên hắn có thể cảm nhận được trong tiếng gầm rung trời của Địa Long tổ chất chứa những cung bậc cảm xúc cực kỳ phức tạp. Nói một cách khác, hiện tại đầu óc của siêu cấp thánh thú này thực sự rất không bình thường. Chỉ riêng thanh âm của hắn thôi cũng đã đáng sợ như thế, nếu hắn toàn lực phát động công kích thì sẽ còn đáng sợ đến nhường nào?
Bầu trời bỗng chốc trở nên u ám, màu trắng, màu vàng, màu lam - Ba loại màu sắc đại biểu cho Cực Hạn Canh Kim, Cực Hạn Mậu Thổ và Cực Hạn Nhâm Thủy - xoay tròn ở trên không trung, tạo thành một vòng tròn màu lam cực lớn. Trong không khí lúc này chỉ tồn tại ba loại thuộc tính nguyên tố trên, các loại thuộc tính khác đã hoàn toàn bị xua tan đi hết.
"Ma vực…!"
Hai chữ này đồng thời xuất hiện trong đầu của nhóm Thiên Can thánh đồ. Địa Long tổ bỗng dưng ngẩng đầu lên trời ngâm dài, đồng thời phóng xuất ra Ma Vực của bản thân, không hiểu đến tột cùng là nó muốn làm cái gì? Lực lượng của lão Long lúc này khủng bố đến nỗi tưởng như ngay lập tức có thể hủy diệt toàn bộ Tam Hợp sơn mạch.
Trong phạm vi của Tam Hợp sơn mạch, tất cả Địa Long đều bị phủ phục trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy. Long uy của Địa Long tổ thổi quét ngang qua toàn bộ dải núi, kể cả nơi trọng yếu nhất là Long cốc cũng không ngoại lệ.
Cơ Động hít sâu một hơi, vào lúc này hắn biết mình không thể tiếp tục do dự. Bằng không, chỉ cần một kích của Địa Long tổ cũng đủ khiến bọn hắn toàn quân bị diệt.
Cơ Động nắm thật chặt tay Trần Tư Tuyền, hai người nhanh chóng dung hợp linh hồn, sau đó cấp tốc câu thông cùng đồng bạn, kể cả Phất Thụy và Thiên Cơ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
- Không biết đã phát sinh chuyện gì mà làm cho tâm tình của Địa Long tổ trở nên bất ổn như vậy? Chúng ta bây giờ chỉ có một đường sống duy nhất, đó là dùng Ngũ hành tương sinh tuần hoàn trận pháp. Sư huynh, bất luận diễn biến sau này như thế nào, tất cả đều phải dựa vào huynh và Thiên Cơ hộ pháp cho chúng ta. Đệ muốn cùng mọi người hoàn thành tuần hoàn pháp trận. Mọi người hãy rộng mở thế giới linh hồn của mình, không nên phát sinh bất kỳ mâu thuẫn nào.
Vừa dứt lời, linh hồn của Cơ Động không chút do dự tiến sâu vào phía thế giới linh hồn của mọi người, cũng chẳng cần quan tâm đến khả năng đồng bạn của hắn có thể không mở rộng toàn bộ linh hồn, dẫn đến việc linh hồn lực bị cắn trả. Điều Cơ Động quan tâm lúc này chính là thành công khống chế linh hồn đồng bọn, bằng không sẽ chẳng có cách nào thắng nổi một Địa Long tổ khủng bố như vậy.
Từng vòng bạch sắc quang vựng không ngừng tuôn ra từ cơ thể Cơ Động, hắn đem tay Trần Tư Tuyền đặt lên vai trái của mình, đồng thời thông qua linh hồn lực, truyền đạt phương thức di chuyển cho những người khác.
Bên trái Cơ Động theo thứ tự là Trần Tư Tuyền, Miểu Miểu, A Kim, Lam Bảo Nhi. Còn bên phải là Diêu Khiêm Thư, Lang Thiên Ý, Đỗ Hinh Nhi cùng Đỗ Minh.
Hai bên Cơ Động mỗi bên bốn người, tay trái Trần Tư Tuyền đặt lên vai Cơ Động, tay trái Cơ Động đặt lên vai Miểu Miểu, Miểu Miểu đặt lên vai A Kim, A Kim đặt lên vai Lam Bảo Nhi, Lam Bảo Nhi lại đặt lên vai Trần Tư Tuyền. Bên kia cũng tương tự, đều dựa theo Ngũ hành tương sinh tiến hành kết nối.
Cơ Động trở thành trung tâm của hai vòng tuần hoàn, chín người hợp thành một thế trận song tuần hoàn. Dưới sự thúc dục toàn diện linh hồn lực của Cơ Động, lại kèm thêm Hỗn Độn lực dẫn đường, tương sinh tuần hoàn thoáng chấn động, thành công tạo thành trận pháp.
Sự thật đã chứng minh lo lắng của Cơ Động là hoàn toàn dư thừa, bởi vì nhóm Thiên can thánh đồ đối với hắn hoàn toàn tín nhiệm, không có bất kỳ lo lắng nào. Chín người, mười thuộc tính đồng thời tạo thành hai vòng tuần hoàn. Ngũ Hành Âm Dương Giới thế nhưng lại tự hành xuất hiện thêm một lần nữa, thập thải quang tráo so với lúc trước càng hùng mạnh bội phần, một lần nữa đem nhóm Thiên Can thánh đồ cùng Thiên Cơ bao phủ bên trong, cũng như đem âm thanh kinh khủng của Địa Long tổ ngăn cách bên ngoài.
Đúng lúc này, một âm thanh hùng hậu vang lên:
- Địa Long tổ tôn kính, có chuyện gì làm ngài tức giận vậy?
Địa Long tổ liên tiếp phóng xuất ra Ma vực, căn bản không thể cảm thụ được đâu là biên giới tận cùng của nó. Áp lực kinh khủng của Ma vực khiến cho toàn bộ sơn mạch không ngừng phát ra những thanh âm rào rạo, tựa hồ như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Lúc này, theo sau âm thanh ân cần thăm hỏi kia, một vầng sáng vàng chói lọi đột nhiên chiếu sáng cả một góc trời. Ngay sau đó, một thân ảnh óng ánh như kim cương xuyên qua kim quang chói lọi bay thẳng lên không trung. Thân ảnh đó mở rộng hai cánh, để lộ ra một thân hình khổng lồ dài gần năm mươi thước.