CHƯƠNG 1551
Chúng ta không thể để ba tuỳ ý thế được, đây là tai hoạ với nhà họ Lâm chúng tai Quan trọng nhất là, nếu bên thiên đình biết được thì sẽ dân tới họa diệt tộc!”
Em thứ hai của Lâm Thiên Thành-Lâm Thiên Nghĩa tức giận nói: “Đúng là hoang đường, anh cả điên thật rồi! Đây chẳng phải là muốn đẩy nhà họ Lâm chúng ta vào chỗ chết sao!”
Ông ba Lâm Thiên Minh cau mày nhìn Vương Bác Thần: “Tôi tin anh cả sẽ không hồ đồ như vậy, chắc chắn anh ấy thấy được hi vọng. Lão Phùng, ông hãy kể lại lần nữa một cách thật kỹ càng, đừng lược bỏ bất kỳ tình tiết nào cả. Tôi nghĩ chắc anh cả nhìn thấy thứ gì đó từ Vương Bác Thần nên mới làm như vậy.”
Những người còn lại rất bất mãn, Lâm Thiên Minh là một trong những người ủng hộ Lâm Thiên Thành nhất.
Đã đến lúc này rồi mà ông ta vẫn chọn tin tưởng Lâm Thiên Thành.
Vương Bác Thần giả vờ hoảng sợ nói: “Tôi không dám lừa mọi người gì đâu, để tôi kể lại lần nữa.”
Sau đó, anh lại kể lại toàn bộ sự việc, đương nhiên cũng có vài phần thêm thắt khoa trương.
Nếu thật sự là lão Phùng thì sẽ không hi vọng chuyện này càng thêm ầm ï.
Nhưng đây lại là Vương Bác Thần giả trang thành lão Phùng nên đương nhiên anh sẽ nói sao cho nhà họ Lâm đại loạn.
Sau khi nghe xong, Lâm Thiên Minh không nói thêm gì nữa, thực ra cũng không biết phải nói gì.
Nhị phòng nhà họ Lâm là một chi của nhị lão gia, người đứng đầu là Lâm Đạo trầm mặc nhìn Lâm Thiên Minh rồi nói: “Thiên Minh, chẳng lẽ lão Phùng lại lừa cậu sao?
Bây giờ cậu đã yên tâm chưa? Rõ ràng gia chủ có lòng riêng! Nếu ông ấy nói trước với chúng ta thì chẳng lẽ chúng ta lại giành Vương Bác Thần với thiên đình sao?”
Tam phòng nhà họ Lâm là một chỉ của tam lão gia, người đứng đầu là Lâm Ngọc Thành không cam lòng nói: ‘Đúng vậy, nếu như nói việc này từ sớm thì chắc chắn chúng ta sẽ dùng một phương pháp tốt hơn chứ không đưa cho Vương Bác Thần toàn bộ 90 triệu tỷ tài nguyên đâu! Chúng ta đều hiểu tình trạng sức khoẻ của gia chủ, suốt nhiều năm nay, mọi người đều đi khắp nơi tìm thần y để trị bệnh cho gia chủ.
Nhưng gia chủ lại làm ra loại chuyện thế này, hoàn toàn không xem chúng †a vào mắt!”
Người đứng đầu chỉ phụ nhà họ Lâm hừ lạnh: “Dù gia chủ muốn điều động tài nguyên thì cũng phải nói với chúng ta một tiếng đúng mới đúng chứ? Chẳng lẽ chúng †a sẽ ngăn cản ông ấy đột phá sao? Bây giờ không nói lời nào đã dùng hết 90 triệu tỷ tài nguyên tu luyện, còn là đưa hết cho Vương Bác Thần, ông ấy xem chúng ta là cái thá gì chứ?”
Lâm Thiên Minh thở dài, đến lúc này, đến cả ông ta cũng không bênh Lâm Thiên Thành nổi nữa.
Chỉ đành cười khổ.
Lâm Cảnh bất mãn nói: “Gia chủ là ba †ôi nên tôi cũng không tiện nói gì nhiều.
Nhưng với nhà họ Lâm chúng ta, việc này lợi nhiều hơn hại! Hơn nữa, bên phía nhà họ Chung đã giới thiệu cho chúng ta một vị thần y tên là Lâm Diệp có thể dùng Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm, đã trị khỏi bệnh nan y cho ông Chung. Nhưng bây giờ không tìm thấy Lâm Diệp ở đâu cả, bọn tôi đang phái người đi tìm.”
“Chỉ cần hắn ta ra tay, dù không thể trị hết bệnh cho ba thì chỉ bằng uy lực của Nghịch Tử Thập Tam Quỷ Châm cũng có thể khiến tình trạng của ba trở nên ổn hơn.
Nhưng bây giờ ba lại làm ra loại chuyện khiến mọi người bất mãn thế này. Trước mặt các vị ở đây, tôi là vấn bối nên không tiện nói gì nhiều. Nhưng tôi chỉ muốn nói một câu, ba tôi đã không còn thích hợp với vị trí gia chủ nhà họ Lâm nữa rồi!”