Vừa băng qua Truyền Tống Trận, Lạc Nam đã thi triển Luyện Huyết Hoá Thân Thuật, thay đổi thành dáng vẻ mập mạp sang trọng của Thiên Vạn Bảo.
Trong Đoạt Cấm Chiến có thể thi triển bất kỳ thủ đoạn nào của bản thân, đương nhiên sẽ không cấm việc nguỵ trang, thay đổi thân phận.
Để tránh bị đám Đạo Tử đánh hơi, Lạc Nam quyết định dùng thân phận khác để hành động, dù sao thì nếu chúng nữ ở bên ngoài có nhìn thấy cũng đoán được đây chính là hắn.
“Ồ...”
Lạc Nam phát hiện trước mặt mình lơ lửng một khối lệnh bài bằng gỗ, có thể dễ dàng bóp nát nếu dùng sức...
Đương nhiên đây chính là Truyền Tống Lệnh dùng để đào thoát khi gặp nguy hiểm.
“Bên trên Truyền Tống Lệnh này còn có Nhãn Trận, chính Nhãn Trận này sẽ thu lấy hình ảnh phạm vi ngàn dặm xung quanh để truyền tải ra các hình chiếu bên ngoài, thủ đoạn không tệ a...” Lạc Nam vuốt cằm thán phục.
Thay vì bố trí Trận Pháp khắp phạm vi Thất Bí Chi Địa là việc làm không thực tế, Ngũ Đại Học Viện lựa chọn các bố trí Nhãn Trận bên trên các Truyền Tống Lệnh phân phát cho thí sinh, từ đó thu lấy tất cả diễn biến phát sinh trong Đoạt Cấm Chiến.
Đang đánh giá Truyền Tống Lệnh, lỗ mũi của hắn khẽ động đậy.
“Vị độc?” Lạc Nam nhướn mày nhìn lên.
Hắn phát hiện mình đang lơ lửng trên một vùng đầm lầy mênh mông rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối.
Mà bên dưới đầm lầy chính là vô vàn kịch độc đang sôi lên sùng sục như dầu nóng, độc khí từ bên dưới đó phiêu lãng trong không khí, dù là Chí Tôn hít phải cũng sẽ nguy hiểm vô cùng.
Trong tình huống này, đại đa số người sẽ sử dụng lực lượng bao quanh cơ thể để chống lại độc khí xâm nhập.
Bất quá thân là Độc Văn Tổ Sư, cơ thể lại sở hữu Độc Đỉnh...Lạc Nam lại cảm thấy có phần thoải mái.
Độc ở đầm lầy này không đủ gây nguy hiểm cho hắn.
Nếu như rảnh rỗi, Lạc Nam không ngại ngồi xuống hấp thụ Độc ở nơi này để hấp thụ lực lượng, ngưng tụ thêm số lượng Độc Văn.
Bất quá hiện tại Đoạt Cấm Chiến đã diễn ra, mục đích của vô số người chính là đến bí cảnh cuối cùng càng nhanh càng tốt, hắn cũng không muốn mất thời gian để bị bỏ lại phía sau.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam thi triển Hoả Pháp Vạn Lý di chuyển như thiên thạch lao qua vũ trụ, những nơi lướt qua đều để lại những đoá hoa lửa đang nhảy múa.
Hắn mở ra Đại Thần Thông của Thời Không Hoàng Tộc – Thời Không Nhãn.
Trên đỉnh đầu hiện ra một con mắt màu trắng trôi nổi lơ lửng, thay thế hắn quan sát phạm vi vạn dặm không gian.
“RÀO!”
Một cái miệng rộng như lỗ đen cùng hàm răng sắc nhọn bỗng nhiên từ dưới đầm lầy vồ lên thật lớn, tốc độ nhanh chóng và chuẩn xác nuốt gọn Lạc Nam vào bên trong.
Đây là một con Thượng Cổ Độc Ngư có tu vi Yêu Chí Tôn, ở trong phạm vi đầm lầy này cũng là tồn tại cự phách.
Đáng tiếc nó nuốt nhầm người...
Hàm răng vừa mới cắn xuống liền như cắn vào một hòn đá, vài chiếc răng vỡ vụn khiến Thượng Cổ Độc Ngư đấu thấu trời xanh, hai mắt như muốn lòi cả ra ngoài.
Còn chưa kịp phản ứng, Đế Diễm bùng nổ từ bên trong đã thiêu đốt nó thành tro tàn..
Lại có một thân ảnh to lớn khác từ đầm lầy nhô lên, chiếc lưỡi dài phủ đầy gai độc xem hắn như côn trùng quất đến.
Lạc Nam duỗi ra cánh tay chụp lấy chiếc lưỡi, trong ánh mắt hoảng hốt của Cự Độc Thiềm Thừ, nó chỉ cảm thấy thân thể to lớn của mình bị kéo ngược về hướng của đối phương.
Nó vội vàng tự đoạn đầu lưỡi của mình nhảy ngược trở lại để lẫn vào đầm lầy bỏ trốn.
Đáng tiếc tốc độ nhảy của nó không nhanh bằng tên mập kia.
Không gian dị động, Lạc Nam chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện ở trên đầu nó, nở nụ cười:
“Để ta giúp ngươi về nhà nhanh hơn.”
Một chân khủng bố đạp xuống, nhất cước Phân Chia Thiên Hạ.
XOẸT.
Cự Độc Thiềm Thừ nổ cả não, sau đó cơ thể bị xé tan thành hai mảnh như hai khối thịt vụn, chết đến không thể chết hơn được nữa.
“Đám Yêu Chí Tôn này đã có khả năng hoá hình, bất quá có lẽ bởi vì sinh tồn ở một nơi không có bóng dáng nhân loại như Bí Cảnh này nên chúng nó cũng không hoá thành nhân loại, ngược lại ở dạng bản thể càng dễ dàng tu luyện.” Lạc Nam vuốt cằm.
Ùng ục...
Mùi máu của Cự Độc Thiềm Thừ không những không khiến đám độc vật trong đầm lầy sợ hãi, ngược lại chúng nó kéo đến càng lúc càng đông.
Nào là Thượng Cổ Độc Kình, Cự Độc Thiềm Thừ, Tam Nhãn Độc Xà, đủ mọi thể loại...
Chỉ thoáng chốc đã có hàng trăm hàng nghìn cá thể từ bốn phương tám hướng lao lên tấn công Lạc Nam, khiến hắn muốn hành tẩu cũng bị vô số chướng ngại vật ngăn cản.
“Hừ, Thuỷ Trạch Quốc Độ.” Lạc Nam hai tay kết ấn.
Khoảnh khắc đó, Huyền Thuỷ Đỉnh bên trong đan điền phóng ra vô tận biển nước ngập trời giữa không trung.
Từ bên trong biển nước, vô số thân ảnh được lực lượng ngưng kết mà thành.
Hải Quy, Long Quy, Thuỷ Long, Thuỷ Kỳ Lân, Côn Bằng...tất cả đều là Thuỷ Hệ Thần Thú tung hoành biển cả.
Tất cả chúng nó điên cuồng ngạnh kháng đám Độc Vật tấn công Lạc Nam, cùng chúng nó đồng quy vu tận, máu tươi ngập trời...
Mà khung cảnh hoành tráng như thế đương nhiên cũng xuất hiện trên các màn ảnh lớn ở bên ngoài, vô số người kinh ngạc không biết vị nam tử trung niên mập mạp kia là ai, vậy mà lại có thủ đoạn chiến đấu không tầm thường như thế.
Chúng nữ ở Lạc Gia nhìn mà cảm thấy thú vị, Võ Tam Nương cười nói:
“Tên khốn này lại thích hoá trang thành người khác.”
“Sao hắn lại lựa chọn dáng vẻ phụ thân của ta?” Thiên Diệp Dao chu môi hỏi, ánh mắt lại khó nén được ý cười.
“Thuỷ Trạch Quốc Độ là chiêu của Nhược Tuyết, hắn vậy mà đem ra thi triển.” Diễm Nguyệt Kỳ mỉm cười.
“Phu quân đang che giấu thân phận, hắn đương nhiên sẽ không sử dụng những thủ đoạn chiến đấu thường ngày nổi danh của mình.” Yên Nhược Tuyết mỉm cười:
“Vừa rồi là Phân Chia Thiên Hạ của Tam Nương, lần này là Thuỷ Trạch Quốc Độ của ta...có lẽ các tỷ muội sẽ được xem hắn thi triển nhiều thủ đoạn của mọi người ở Đoạt Cấm Chiến lần này.”
“Như vậy khác nào hắn đại diện cho tất cả tỷ muội cùng nhau tham gia? Ta thấy rõ ràng là đang muốn lấy lòng chúng ta thì đúng hơn.” Đình Manh Manh hừ hừ nói.
“Chẳng trách thời gian qua quấn quít các tỷ muội song tu để học hết thủ đoạn chiến đấu, xem ra là đã tính trước hết cả rồi...” Thuỷ Nương Khanh vuốt cằm.
Chúng nữ nhìn nhau nở nụ cười.
...
Lạc Nam cứ để Huyền Thuỷ Đỉnh hoạt động bên trong đan điền, vô tận biển nước không ngừng cuộn trào tiến ra, Thuỷ Trạch Quốc Độ hình thành một vùng hải vực xung quanh cơ thể hắn với phạm vi ngàn dặm.
Từ trong Thuỷ Trạch Quốc Độ là vô số các loại Thuỷ Hệ Thần Thú được triệu hoán mà thành, chúng nó như những hộ vệ trung thành liên tục cản phá đám Độc Vật để mở lối cho Lạc Nam một đường hành tẩu.
Dọc theo đường đi, hắn gặp phải không ít tu sĩ bị đám Độc Vật vây công ép phải bóp nát Truyền Tống Lệnh rời khỏi cuộc chơi từ sớm, hoặc không ít Chí Tôn ngay cả cơ hội bóp nát Truyền Tống Lệnh cũng không có đã bị độc tố ăn mòn giết chết.
Rõ ràng không phải ai cũng có khả năng chống lại phạm vi đầm lầy kịch độc với vô vàn Độc Vật sinh tồn bên dưới như thế này.
“Moá, đầm lầy độc này rốt cuộc rộng lớn bao nhiêu? Vì sao đi mãi không nhìn thấy bờ?” Lạc Nam trong lòng mắng chửi.
Hắn liên tục thi triển thân pháp, đã bay mấy ngày mấy đêm, với tốc độ hiện tại đã sớm vượt qua khoảng mười vùng Hằng La Đại Hải...nhưng lại chưa nhìn thấy điểm cuối của đầm lầy độc.
“Chẳng lẽ đầm lầy này chính là Bí Cảnh đầu tiên trong Thất Bí Chi Địa?” Lạc Nam đưa ra một suy đoán.
Nếu thật sự đúng như dự đoán của hắn, vậy thì ngày thành công thoát khỏi phạm vi đầm lầy cũng là ngày đặt chân đến bí cảnh thứ hai.
“Đạo hữu cứu mạng a...”
Đang suy nghĩ miên mang, một tên nam tử đang kéo theo cả một đội quân Độc Vật phía sau điên cuồng lao vọt đến.
Kẻ này sau lưng mọc ra một đôi Phong Lôi Dực, dưới chân cũng có Phong Lôi chớp động nên tốc độ cực nhanh, bị số lượng Độc Vật truy kích vẫn có thể điên cuồng bỏ chạy, đồng thời né tránh vô số công kích.
Kết quả xuyên suốt quảng đường số lượng độc vật bám theo hắn lên đến hàng vạn, nhìn thấy Thuỷ Trạch Quốc Độ của Lạc Nam có vẻ an toàn nên mới lao đến.
Nam tử trong mắt loé lên vẻ xảo quyệt, hắn sẽ lợi dụng tên tu sĩ mập phía trước giúp mình ngăn chặn đám Độc Vật khổng lồ, sau đó bằng vào ưu thế tốc độ thoát thân.
Chỉ đáng tiếc cho hắn mơ mộng hão huyền, ngay khi Phật Nhãn cảm nhận được ý đồ bất thiện của tên nam tử, Lạc Nam đã lập tức làm ra hành động.
Yêu Đạo âm thầm mở ra, sau lưng hắn đã hiện ra hư ảnh Tinh Không Chi Long ngửa đầu gào thét.
Luồn lách vào hư không, Lạc Nam biến mất khỏi tầm quan sát của tên nam tử và đội quân Độc Vật, đồng thời Thuỷ Trạch Quốc Độ để lại tại chỗ đã ầm ầm kích nổ.
“Không...”
Nam tử hoảng sợ đến cực điểm, còn chưa kịp bóp nát Truyền Tống Lệnh trong tay, Thuỷ Trạch Quốc Độ nổ tung phong toả mọi đường lui của hắn, ở phía sau là đội quân Độc Vật đang ập đến.
PHỐC...
Máu tươi cuồng phún, chia năm xẻ bảy, ngay cả Linh Hồn cũng bị nghiền thành cặn bã.
Lạc Nam hiện ra ở một nơi khác, hư ảnh Tinh Không Chi Long tán đi, phát hiện mình vẫn chưa thoát khỏi phạm vi đầm lầy kịch độc.
“Chẳng lẽ đúng như ta dự đoán, cả đầm lầy này vốn là bí cảnh thứ nhất bên trong Thất Bí Chi Địa?” Lạc Nam vuốt cằm.
Như vậy điều cần làm trước tiên là tìm ra hướng để tiến vào bí cảnh thứ hai, bởi vì nhìn khắp cả đầm lầy kịch độc cũng không biết nơi nào là bờ, nơi nào là điểm cuối, cực kỳ khó xác định hướng di chuyển, loay hoay có thể sẽ bị lạc.
Chợt, lọt vào tầm quan sát của Thời Không Nhãn là một thân ảnh quen thuộc cách hắn vài nghìn dặm...
Chính là con hàng Hoa Vô Mệnh của Thiên Kiếm Các.
Hoa Vô Mệnh sau khi trảm giết vài tên tu sĩ vây công, liền không chút do dự hướng về bên dưới đầm lầy kịch độc lao xuống.
“Hả?” Lạc Nam giật mình trước hành động này của Hoa Vô Mệnh.
Hoa Vô Mệnh rõ ràng không phải là một độc tu, vậy hắn đương nhiên sẽ không xuống dưới đầm lầy kịch độc để hấp thụ lực lượng.
Vậy chẳng lẽ tên này khổ dâm đến mức tự tìm phiền toái cho mình? Phải biết rằng bên dưới đầm lầy là vô số Độc Vật đang chờ sẳn, mỗi một loài đều hung hãn vô cùng, không biết sợ chết.
Hoa Vô Mệnh rõ ràng không phải kẻ khổ dâm, vậy nghĩ tới nghĩ lui...nguyên nhân hắn lao xuống đầm lầy chỉ có một.
Lối vào bí cảnh thứ hai nằm bên dưới đầm lầy kịch độc.
Lạc Nam bừng tỉnh hiểu ra vấn đề...
Bản thân hắn và đại đa số tu sĩ lần đầu thám hiểm Thất Bí Chi Địa, sợ rằng bất cứ ai cũng sẽ vô thức nghĩ rằng lối vào bí cảnh thứ hai sẽ nằm ở một bờ nào đó bên trên đầm lầy hoặc ở vùng không gian nào đó trên không trung, rất khó liên tưởng đến lối vào bí cảnh nằm ở bên dưới đầm lầy, nơi có trùng trùng nguy hiểm.
Nếu không nhờ hành tung của Hoa Vô Mệnh bị Thời Không Nhãn phát hiện, có lẽ Lạc Nam vẫn còn loay hoay thật lâu nghĩ cách thoát khỏi phạm vi đầm lầy thay vì lặn xuống bên dưới tìm kiếm.
Không chút do dự, Lạc Nam bắt một con Độc Vật dạng Thiềm Thừ đang ngập lặn dưới đầm lầy, móc lấy Yêu Đan của nó tại chỗ luyện hoá.
“Vạn Thú Tiên Ma Biến!”
Kích hoạt bí thuật, Lạc Nam lập tức biến thành Thiềm Thừ...sau đó lại sử dụng Luyện Độc Lĩnh Vực bao phủ quanh thân, hướng về bên dưới đầm lầy lao vọt vào.
Sền sệt, kết dính, khó chịu là những cảm giác mà Lạc Nam cảm nhận được đầu tiên...
Vô số bùn lầy ẩn chứa độc tố đen kịch hôi thối bao quanh cơ thể hắn, cũng may có Luyện Độc Lĩnh Vực thủ hộ quanh thân, áp lực phải gánh lấy không quá mức đáng kể.
Thời Không Nhãn vẫn trôi nổi trên đỉnh đầu thay hắn nhìn xuyên xuống bên dưới, phát hiện càng sâu xuống dưới thì mật độ đầm lầy lại càng trở nên loảng hơn, không còn sền sệt kết dính như keo bên trên này.
Hắn âm thầm vui vẻ, hai chân dùng lực cố gắng lặn sâu xuống...
“Chết...cút hết cho ta.”
Bên tai truyền đến thanh âm chiến đấu, Lạc Nam phát hiện cũng có vài chục tu sĩ ở xung quanh mình, bọn hắn đang bị độc vật vây công vô cùng chật vật.
Đặc biệt là chiến đấu bên dưới đầm lầy sẽ vô cùng bất lợi cho tu sĩ, rơi vào trong này...ngươi sẽ rất khó đánh bại Độc Vật trong cùng cấp, huống hồ gì còn bị chúng nó vây công? Không ngoài dự đoán, chỉ sau vài phút đồng hồ...đã có vài vị Ngũ Cảnh, Lục Cảnh Chí Tôn bị Độc Vật vây khốn phải bóp nát Truyền Tống Lệnh thoát thân, từ bỏ tư cách thi đấu.
Còn Lạc Nam lại thảnh thơi vô cùng, nhờ vào Vạn Thú Tiên Ma Biến...lúc này hắn cũng là một con Độc Vật thuộc về đầm lầy, không bị chúng nó nhắm vào, ngược lại còn thoải mái ở một bên xem kịch vui.
Khi những tên tu sĩ sắp bóp nát Truyền Tống Lệnh đào tẩu, Nhẫn Trữ Vật đeo trên tay của bọn hắn đều vô thanh vô thức biến mất một cách bí ẩn.
Hiểm Thâu Bí Thủ kết hợp Cổ Ngữ Đoạt, toàn bộ đều trở thành chiến lợi phẩm của một con Thiềm Thừ ở lân cận...
Lạc Nam hài lòng đem tất cả ném vào đan điền, lại hướng về chỗ sâu hơn xâm nhập...
“Cóc ghẻ, nơi này không phải chỗ của ngươi, cút lên trên!”
Một thanh âm có vẻ trầm thấp uy nghiêm vọng đến, chấn cho linh hồn Lạc Nam hơi tê dại.
Hắn đưa mắt nhìn về nơi giọng nói phát ra, phát hiện tên vừa lên tiếng là một con Độc Giao kích thước khổng lồ, toàn thân phát ra khí tức Bát Cảnh Yêu Chí Tôn khá là cường đại.
Nhìn từ xa, nó như nhất phương bá chủ của đầm lầy đang nằm yên tĩnh nghỉ ngơi, lại có tập tính bảo vệ lãnh thổ rất mạnh, ở xung quanh không thấy bóng dáng bất cứ con Độc Vật nào khác tồn tại.
“Còn không mau cút?”
Thấy con cóc kia vẫn dám đánh giá mình, Độc Giao phẫn nộ gầm thét, trong miệng phát ra âm ba ẩn chứa độc tố kinh hồn oanh tạc mà đến, muốn dùng âm thanh nghiền chết con cóc hèn mọn yếu ớt kia.
Lạc Nam nở nụ cười tà:
“Một con giun nhỏ cũng dám mạo phạm cóc đại gia?”
...
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2594: Đầm lầy kịch độc
Chương 2594: Đầm lầy kịch độc