“Là kẻ nào triệu hoán thế công của bổn Thần?”
Theo một thanh âm trầm thấp nhưng đầy ngạo nghễ vang vọng thương khung, từ trong vòng xoáy thời không nứt ra một cái khe khổng lồ.
Mà khi giọng nói này xuất hiện, rõ ràng có thể chứng kiến hư ảnh của Bắc Đẩu Thần Chủ run rẩy một thoáng.
Ông ta phản ứng cực nhanh, một tia Quy Tắc Chi Lực tiến vào cơ thể Bắc Hào đem thương thế của hắn phục hồi, sau đó dịch chuyển Bắc Hào ra xa hàng trăm vạn dặm.
Hiển nhiên Bắc Đẩu Thần Chủ đã cảm giác được một cổ uy hiếp đến từ thời không, nếu như ngạnh kháng trực diện, dư ba của nó phát ra sẽ nghiền chết Bắc Hào đang trọng thương.
Lạc Nam lại âm thầm cầu nguyện, Nhất Kích Cổ Thần triệu hoán một đòn tấn công ngẫu nhiên đến từ Thần Đạo Cảnh trong dòng sông lịch sử, chỉ hy vọng đòn tấn công của vị Thần Đạo Cảnh này đủ sức chống lại hư ảnh của Bắc Đẩu Thần Chủ.
Không để hắn chờ đợi quá lâu...
RĂNG RẮC...
Chỉ nghe thấy thanh âm sụp đổ của toàn bộ bầu trời.
KENG!
Một tiếng kiếm ngân khiến toàn bộ Kiếm Tu nơi Đạo Địa giật mình kinh hãi.
Kiếm của bọn hắn bất chấp là đẳng cấp Thiên Đạo hay thậm chí Thần Đạo đều phải lao vọt ra khỏi vỏ, hướng về phía Tứ Quý Thành cúi xuống.
Ngay cả Lạc Hồng Kiếm bên trong đan điền của Lạc Nam lúc này cũng là kinh động như gặp thiên nhân, vô thức hiện ra nhân hình thi hành đại lễ.
Một tiếng kiếm ngân đại diện cho Kiếm Đạo đạt đến trạng thái tối thượng của thế gian này, không cách nào để hình dung.
“Thần Tị Nhất Kiếm!”
Chỉ nghe thấy thanh âm dứt khoát đầy bá đạo vọng lên từ thời không.
Không thể nhìn thấy Kiếm Khí, cũng không thể nhìn thấy bóng dáng bất cứ thanh kiếm nào.
Nhưng một vết chém màu đỏ rực như máu lại ngang trời xuất thế, mang theo sự sát phạt không gì cản nổi, trảm diệt thế gian hết thảy địch, vạn thần tránh lui.
Những nơi vết kiếm đi qua, Quy Tắc...Nguyên Khí...Thời Không...mọi loại tồn tại đều bị bẻ cong sau đó hoá thành hai đoạn.
RĂNG RẮC...
Bắc Đẩu Thất Tinh trên bầu trời sụp đổ, bảy ngôi sao như nhuộm máu rơi xuống...
“Làm sao có thể? Đây rốt cuộc là Kiếm Tu bậc nào?” Bắc Đẩu Thần Chủ nội tâm gào thét:
“Ngay cả những Thần Đạo Kiếm Tu hàng đầu Đạo Địa cũng không thể nào sánh kịp.”
Không có ai trả lời hắn, hắn càng không có cơ hội tìm hiểu đáp án, ít nhất là trong trạng thái hư ảnh này.
Bởi vì một kiếm kia đã nghiền nát tất cả, bao gồm thế công của hắn đang giáng xuống đầu Lạc Nam, bao gồm hư ảnh của hắn.
Trước ánh mắt sợ hãi và khiếp đảm của toàn trường, luồng hư ảnh Bắc Đẩu Thần Chủ đã tan biến dưới vết chém khủng bố.
“Ực...”
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, hai chân run rẩy, ánh mắt trợn tròn nhìn lấy cảnh tượng này.
Hắn không nghĩ đến mình ôm tâm tình cầu may triệu hoán, lại triệu hoán đi ra một chiêu nghịch thiên như thế này.
Thần Tị Nhất Kiếm...
Dù ngươi là Thần...cũng phải tránh lui trước một kiếm này của ta.
Đáng nói hơn chính là một kiếm này uy lực kinh thiên động địa như thế nhưng lại chuẩn xác đến mức khó tin, vừa vặn để phá huỷ tất cả thuộc về Bắc Đẩu Thần Chủ nhưng chưa từng làm tổn hao đến bất cứ một sinh mệnh hay cảnh vật nào ở xung quanh.
Nhát chém như có được linh trí của riêng nó, biết đâu là địch, đâu là kẻ không nên nhắm vào...
“Đi!”
Lạc Nam không có tâm tình thán phục quá lâu, hắn lập tức thả người bay lên Bá Vũ Điện.
NGAO!
Hoàng Vũ Bá Long ngửa đầu gầm thét, chuẩn bị băng qua không gian rời đi.
Hiển nhiên thứ vừa bị chém diệt chỉ là hư ảnh của Bắc Đẩu Thần Chủ, nếu như bản thể của Bắc Đẩu Thần Chủ hàng lâm vậy thì phiền toái, phải phiền toái đến Phá Đạo Bát Lão hàng lâm.
“Lạc Bá Chủ đợi đã!”
Phu phụ thành chủ Tứ Quý Thành từ trong đóng đổ nát bò lên, vội vàng bay đến quỳ rạp xuống cầu xin nói:
“Mong ngài hãy cứu Tứ Quý Thành một lần!”
Bắc Hào và Tam Trưởng Lão bị trọng thương ở Tứ Quý Thành, ngay cả hư ảnh Bắc Đẩu Thần Chủ cũng bị tiêu diệt.
Chuyện lớn như thế, Bắc Đẩu Đạo Thống chắc chắn sẽ giận chó đánh mèo mà ra tay với Tứ Quý Thành, nếu như Lạc Nam không hỗ trợ, sợ rằng Tứ Quý Thành sẽ bị loại bỏ, toàn bộ sinh mệnh bên trong thành khó tránh khỏi cái chết.
“Sao ta phải cứu các ngươi?”
Lạc Nam cười mỉa mai, ra lệnh cho Bá Vũ Điện rời đi.
Trong ánh mắt tuyệt vọng của đám người, Hoàng Vũ Bá Long biến mất trong hư không đen kịch, chỉ để lại từng tiếng long ngâm uy vũ ngày càng khuất xa...
“Xong rồi...”
Phu phụ thành chủ ngửa đầu phun ra một ngụm máu, bất tỉnh tại chỗ.
“Phu quân ngươi không sao chứ?”
Trên Bá Vũ Điện, chúng nữ đầy lo lắng vây lấy xung quanh nam nhân hỏi thăm, siết chặt nắm tay, vừa rồi thật sự quá nguy hiểm.
Một chút sự vui vẻ trước thành tựu đột phá Đạo Cảnh của bản thân nhất thời biến mất không còn sót lại chút nào.
Lần đầu tiên nhìn thấy quyền năng của Thần Đạo Cảnh, các nàng nhận thức được rằng bản thân mình vẫn chỉ là con kiến hôi ở Nguyên Giới này, đối mặt với nguy hiểm chỉ có thể nhận lấy sự bảo vệ của nam nhân mà không làm được bất cứ điều gì cho hắn.
“Đừng suy nghĩ nhiều...” Nhận ra tâm tình phức tạp và mất mát của các thê tử, Lạc Nam nở nụ cười khích lệ:
“Trong tương lai, tất cả chúng ta đều sẽ vấn đỉnh Thần Đạo, đây là lời phu quân hứa với các nàng.”
Các nàng sinh ra ở nơi có hoàn cảnh thiếu thốn như Ngũ Châu Tứ Vực, tuổi tác lại chỉ bằng số lẽ của nhân vật như Bắc Đẩu Thần Chủ, làm sao có thể vì chuyện như vậy mà tự trách? Chúng nữ không nói lời nào, chỉ là trong lòng thầm hạ quyết tâm sau khi trở về không thể buông lỏng, phải cố gắng mạnh lên nhanh nhất có thể.
Bích Tiêu ở trong Phá Đạo Lệnh hiện ra, đưa ánh mắt nhìn hắn nói:
“Vừa rồi một chiêu kia cũng không biết là vị nào thi triển, xem như ngươi gặp may.”
Nàng biết Lạc Nam tu luyện Nhất Kích Cổ Thần, chỉ là không tưởng tượng được hắn lại có thể triệu hoán ra một chiêu diệt sát hư ảnh của Bắc Đẩu Thần Chủ.
Phải biết rằng trong tình huống đó, Bích Tiêu đã sẳn sàng tung ra con bài giúp Lạc Nam giải vây.
“Sư thúc đánh giá một kiếm đó thế nào?” Lạc Nam trịnh trọng hỏi.
“Thần Tị Nhất Kiếm...bất kỳ ai bên trong Phá Đạo Bát Lão cũng chưa chắc có thể đỡ được một kiếm đó mà toàn thân trở ra.” Bích Tiêu hít sâu một hơi, ngay cả nàng cũng không thể không thán phục:
“Đó là trạng thái chung cực của kiếm đạo, uy lực đủ để phá vỡ công kích mà Giới Linh lần trước phẫn nộ muốn diệt ngươi.”
Lạc Nam nghe mà nhiệt huyết sôi trào, mấy nữ kiếm tu như Tuyết Tuyền, Tô Minh Châu cũng nhịn không được mà hưng phấn.
Cũng không biết phải tu luyện kiếm đạo đạt đến cấp độ nào mới thi triển được nhất kiếm như vậy.
Mặc dù kích động, Lạc Nam lại đổ mồ hôi lạnh, nhịn không được mắng một tiếng:
“Thật may là lần trước ở Thiên Cảnh không triệu hoán ra nhát chém này, bằng không sợ rằng toàn bộ Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ đều đã ngã xuống, đến lúc đó ta sẽ trở thành địch nhân của chín phần mười thế lực ở Đạo Địa a.”
Bích Tiêu nghe vậy cũng là giật mình, thầm nghĩ cũng đúng, liền nghiêm túc căn dặn:
“Sau này không lâm vào tình thế bất đắc dĩ thì hạn chế sử dụng thủ đoạn triệu hoán này.”
Lạc Nam trịnh trọng gật đầu.
Lần này xem như triệt để đắc tội với Bắc Đẩu Đạo Thống, một trong các Đạo Thống ở Đạo Địa đã loại ra khỏi danh sách có thể kết minh.
Tuy nhiên Lạc Nam không hề hối hận, bởi lẽ một Đạo Thống ỷ vào quyền thế làm càn, không nói lý lẽ như Bắc Đẩu Đạo Thống cũng không xứng để được Phá Đạo Hội liên thủ.
Về phần lời cầu xin của Tứ Quý Thành, Lạc Nam chưa từng để trong lòng, mặc kệ số phận của bọn chúng.
Hắn đã ba lần bảy lượt nhượng bộ, phải trả một cái giá cao để vào thành nhưng sau đó bị đuổi ra, rồi lại bị Bắc Hào ra vẻ cao ngạo ra lệnh ở lại.
Từ đầu đến cuối, Tứ Quý Thành chỉ muốn nịnh nọt Bắc Đẩu Đạo Thống...
Nếu như không phải Lạc Nam có thực lực, chẳng phải Tứ Quý Thành sẽ trơ mắt nhìn hắn bị Bắc Hào cướp sạch Đạo Thuộc Tính hay sao?
Cho nên Tứ Quý Thành không đáng, không xứng để hắn thu nhận hay giúp đỡ.
Lạc Nam không giận dữ diệt luôn Tứ Quý Thành là nhân từ với bọn chúng lắm rồi.
Lúc này, mấy con Hoàng Vũ Bá Long bỗng nhiên há miệng, phun ra ba loại Đạo Thuộc Tính.
Chúng nó hoảng loạn muốn bỏ chạy, đã bị Lạc Nam đem Bá Đỉnh ném ra thu phục.
“Làm tốt lắm.” Lạc Nam mở miệng khích lệ.
Trước đó khi Hoàng Vũ Bá Long hỗ trợ trấn áp Tam Trưởng Lão, bọn nó đã giúp chủ nhân của mình trấn lột ba loại Đạo Thuộc Tính của ông ta.
Kết hợp với số lượng Đạo Thuộc Tính cướp được từ Bắc Hào, lần này Lạc Nam thu hoạch bảy loại Đạo Thuộc Tính, xem như cũng là hoàn toàn xứng đáng.
Chứng kiến thái độ không phục và thù địch của đám Đạo Thuộc Tính toả ra, Lạc Nam mất kiên nhẫn, trực tiếp đem Bá Đạo Quy Tắc xoá sạch Linh Trí của chúng nó, biến chúng nó thành một đám công cụ không hơn không kém.
Đối với kẻ địch, Lạc Nam chưa từng nhân từ.
Hắn và chúng nữ bắt đầu kiểm tra bảy loại Đạo Thuộc Tính này.
Có hai loại Hoả Đạo Thuộc Tính, một loại Thuỷ Đạo Thuộc Tính, một loại Mộc Đạo Thuộc Tính, một loại Phong Đạo Thuộc Tính, một loại Kim Đạo Thuộc Tính, một loại Ma Đạo Thuộc Tính.
Hoả Đạo Thuộc Tính gồm có Luyện Ngục Đạo Hoả chủ đạo công kích với ngọn lửa đến từ địa ngục, chủ yếu nhắm vào Hồn Tu Đạo Cảnh, chính là thủ đoạn khắc chế của Hồn Tu cùng cấp bậc và Âm Dương Đạo Hoả, đây là ngọn lửa âm dương chứa đựng Âm Dương Chi Lực, cũng khá mạnh...
Thuỷ Đạo Thuộc Tính được xưng là Vạn Thú Đạo Thuỷ, với khả năng ngưng tụ và biến hoá thành bất kỳ loại Thuỷ Hệ Thần Thú nào, thực lực và số lượng tuỳ vào lực lượng của chủ nhân, cực kỳ thích hợp với khả năng của Ngự Thuỷ Pháp Tướng.
Mộc Đạo Thuộc Tính thuộc loại hình phòng ngự, có hình dạng như một tấm khiên khổng lồ màu xanh lục bích như ngọc, được xưng là Kháng Quy Đạo Mộc, năng lực của nó là phòng ngự và phản lại trước Quy Tắc Chi Lực của đối thủ.
Phong Đạo Thuộc Tính là loại hình công thủ toàn diện, có tên gọi Toả Không Bạo Phong, tạo ra một cổ phong bạo cực mạnh nghiền nát tất cả, vừa có thể vây nhốt địch nhân vào bên trong, vừa có thể dùng làm tường chắn bảo vệ bản thân ở trung tâm, tuỳ vào mục đích mà chủ nhân thi triển.
Kim Đạo Thuộc Tính đặc biệt nhất, nó có hình dạng như một kiện bảo toạ của đế hoàng, uy nghi và hào hùng tượng trưng cho sự quyền thế với tên gọi Chiến Toạ Đế Kim, chủ nhân ngồi bên trên Chiến Toạ Đế Kim sẽ tạo ra một vùng lĩnh vực xung quanh bao trùm vạn dặm, tăng mạnh uy lực của Quân Thế, Sát Thế và Chiến Thế khi điều binh khiển tướng, thích hợp với các vị Thống Quân Sư sử dụng.
Cuối cùng là Ma Đạo Thuộc Tính – Cuồng Huyết Binh Ma, hình dạng như một luồng khói đen đỏ xen lẫn, khi dung hợp vào trong vũ khí sẽ sinh ra khả năng thôn phệ, hấp thụ máu huyết từ địch nhân và gia tăng sức mạnh của vũ khí.
“Không tệ lắm...”
Lạc Nam chậc chậc lưỡi, lần này thu hoạch đúng là rất khá, một lần bảy loại Đạo Thuộc Tính.
Luyện Ngục Đạo Hoả, Âm Dương Đạo Hoả, Vạn Thú Đạo Thuỷ, Kháng Quy Đạo Mộc, Toả Không Bạo Phong, Chiến Toạ Đế Kim, Cuồng Huyết Binh Ma.
Hắn thầm nghĩ nếu như đem toàn bộ Bắc Đẩu Đạo Thống san bằng, sẽ thu được bao nhiêu loại Đạo Thuộc Tính đây?
Không hề do dự, Lạc Nam nhờ Bích Tiêu và các thê tử hộ pháp, bản thân thì bắt đầu luyện hoá Đạo Thuộc Tính trong tinh không.
Để tiết kiệm thời gian, Lạc Nam trực tiếp vận dụng Bá Đạo Quy Tắc ép buộc bảy loại Đạo Thuộc Tính ngoan ngoãn, không dám chống lại.
Bá Đỉnh mở ra, toàn bộ ném vào...điên cuồng luyện hoá cho bản thể.
Về phần túi da tạm thời không cần cho nó mạnh hơn...
Từng loại từng loại Đạo Thuộc Tính tiến vào trong đỉnh.
Chúng nữ Hoả Nhi, Mộc Nhi, Phong Nhi, Ma Nhi được hưởng lợi đều rên rỉ trong hưng phấn, lực lượng của các nàng đã tăng mạnh, đại đỉnh tương ứng cũng mở rộng kích thước.
Tu vi của Lạc Nam bắt đầu đề thăng, khí tức cuồn cuộn, khí chất và uy thế bên ngoài càng trở nên bất phàm...
Đại Đạo Trung Kỳ, Đại Đạo Hậu Kỳ, tiệm cận Đại Đạo Viên Mãn...
Không sai, bảy loại Đạo Thuộc Tính đã giúp hắn gần đột phá hai tiểu cảnh giới, chỉ còn một bước nữa là tiến vào Đại Đạo Viên Mãn.
Bá Lực trở nên cường đại, Quy Tắc Chi Lực cũng được cải tiến đáng kể.
Lạc Nam mở ra hai mắt, cảm nhận nguồn sức mạnh vô biên trong cơ thể mình, chỉ hận không thể ngửa đầu thét dài.
Hiện tại nếu như đụng độ nhân vật như Lâm Thiên, hắn tự tin mình có thể chiến thắng một cách thuyết phục.
Đương nhiên đó là khi Lâm Thiên giậm chân tại chỗ, còn nếu như đối phương vẫn tiếp tục mạnh lên thì khó mà nói được...
“Đi thôi!” Lạc Nam nở nụ cười hài lòng, ra hiệu cho Hoàng Vũ Bá Long:
“Đến Độ Đạo Môn làm khách!”
NGAO NGAO!
Long ngâm oanh động hư không, Bá Vũ Điện cường hoành hướng về vị trí Đạo Thụ vọt thẳng.
...
“Thần Tị, cũng đã quá lâu rồi nhỉ...”
Thanh Trà Sơn.
Hương Trà từ trong động phủ bước ra nhìn lên bầu trời, nơi cảnh tượng kinh khủng vừa mới kết thúc, vết rách đỏ thẳm trên thiên không cũng dần dần khép lại.
Lúc này không còn dáng vẻ ngáy ngủ như bình thường, ngược lại trên mặt hiếm thấy hiện ra một tia nghiêm túc.
Nếu có người nhìn thấy vẻ mặt này của nàng chắc chắn sẽ giật mình, nữ đệ tử Hương Trà lười biếng cũng sở hữu biểu lộ như thế sao?
Hương Trà đứng lặng lẽ có chút suy tư, ánh mắt của nàng như lâm vào hồi ức, bờ môi lẩm bẩm nói:
“Trong tương lai, truyền nhân của vị này đã góp phần gây khó khăn cho ta bên trong trận chiến kia...có nên chỉ điểm cho sư đệ thối đến trước một bước, hớt tay trên của hắn không nhỉ?”
...
Bóng đá hết rồi, e sẽ cố gắng viết đều tay trở lại, hy vọng cả nhà nhiệt tình ủng hộ <3
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
- E chân thành cảm ơn <3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2765: Thần Tị
Chương 2765: Thần Tị