Hồn tu nơi đây khác với đám hồn tu gặp được trên chiến trường, quần áo không hoa lệ, tướng mạo không tuấn mỹ, ngược lại rất tầm thường, dù trên người tỏa ra khí tức Kết Đan nhưng vô cùng hỗn loạn.
Nếu là mấy năm trước, Bạch Tiểu Thuần sẽ không hiểu ra sao, hôm nay hắn thân là Thiên phu trưởng, sau khi xem một ít tình báo dành riêng cho Thiên phu trưởng, hắn đã hiểu đại khái về Man Hoang...
Bạch Tiểu Thuần biết Man Hoang không phải là thế lực đồng nâất, trên thực tế cũng có tông môn san sát, biện pháp tu hồn cũng khác nhau, thậm chí còn có rất nhiều hồn tu giống tán tu trong đại lục Thông Thiên.
Bạch Tiểu Thuần cũng đọc các thế lực chủ yếu trong Man Hoang, bọn họ chia thành Vương thành và Hoàng thành, cũng có quân chính quy và dự bị, hồn tu chiến đấu ngoài chiến trường là quân chính quy.
Hồn tu loại này rất ít, có rất nhiều hồn tu rải rác khắp nơi, đến từ các thế lực nhỏ, hồn tu Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy có hồn lực pha tạp, hiển nhiên chính là loại này.
Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, hắn phát hiện mình đã cách Trường thành quá xa, vì vậy dừng bước muốn quay về, chấm dứt nhiệm vụ nơi đây.
Lúc hắn muốn rời đi, đột nhiên trong dãy núi xa xa có tiếng nổ lớn vang lên, sau khi tiếng nổ vang lên, nơi đó có rất nhiều bụi đất tung bay, dường như cả ngọn núi trước mặt sụp xuống lộ một hố sâu.
Trong khu vực sụp xuống có rất nhiều oan hồn bay ra ngoài, vừa xuất hiện chúng liền tản ra bốn phía như muốn chạy trốn, Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên khi phát hiện điểm này.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Bạch Tiểu Thuần quan sát chung quanh, cũng có không ít thổ dân và hồn tu phát hiện dị thường, cả đám động tâm khi phát hiện nhiều oan hồn bỏ chạy tứ tán, lập tức chạy thẳng về phía ngọn núi để bắt oan hồn.
Bạch Tiểu Thuần bắt oan hồn vì chiến công, đối với Man Hoang chúng chẳng những là thủ đoạn công thành, càng là một loại tài nguyên, dù sao Man Hoang không có lực lượng thiên địa, chỉ có oan hồn vô cùng vô tận.
Bọn họ bắt những oan hồn kia và buôn bán, thậm chí còn có thể bán cho các Luyện Hồn Sư để đổi lấy hồn dược tu hành.
Càng đến gần Trường thành, bởi vì chiến tranh và tử vong cho nên oan hồn ít đi rất nhiều, cho nên không ít thổ dân và hồn tu chờ đêm khuya tới đây bắt oan hồn.
Lúc ngọn núi sụp xuống và nhiều oan hồn xuất hiện, chung quanh có ít nhất mấy chục thổ dân và hồn tu cướp đoạt oan hồn, Bạch Tiểu Thuần cũng đỏ mắt.
- Có ít nhất mấy vạn oan hồn...
Bạch Tiểu Thuần động tâm, ánh mắt nhìn sang mọi người, phát hiện trong đó không có Nguyên Anh, phần lớn là Trúc Cơ Kết Đan, ba người mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Kết Đan Đại viên mãn, hắn bay nhanh lẫn vào trong đám thổ dân và hồn tu đang bắt oan hồn.
- Của ta, của ta...
Bạch Tiểu Thuần càng thu càng nhiều, hắn la hét thật lớn trong đêm.
Đám thổ dân và hồn tu không nhìn ra thân phận tu sĩ của Bạch Tiểu Thuần, cho rằng hắn cũng là hồn tu cho nên không lưu ý quá nhiều, theo thời gian trôi qua bọn họ ngạc nhiên phát hiện Bạch Tiểu Thuần bắt quá nhiều oan hồn, một mình hắn bắt gần năm thành oan hồn.
Bọn họ nhìn thấy tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, thường thường nhảy vào trong đám oan hồn, không chờ oan hồn phát hiện đã giơ tay bắt một đống lớn cho nên các thổ dân và hồn tu vồ hụt.
Đám thổ dân và hồn tu Trúc Cơ nhìn thấy cũng chỉ nhẫn nhịn, trong mắt mấy tên hồn tu Kết Đan Đại viên mãn chỉ có tức giận và sát cơ.
- Hầu tử đến từ nơi nào, tốc độ nhanh như vậy?
- Đáng chết, một mình hắn đoạt còn nhiều hơn chúng ta cộng lại.
Một lão giả mặc quần áo tầm thường trong đám hồn tu tức giận quát lớn, hắn là một trong ba Kết Đan Đại viên mãn, hai người khác như lời hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó, hắn lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mang theo lạnh lùng.
Man Hoang là nơi không có quy tắc, cường giả sinh tồn, mạnh được yếu thua, tại nơi này thực lực chí thượng, nhìn thấy sát ý của đám người tăng lên, Bạch Tiểu Thuần nheo mắt dừng bước, thậm chí trên người hắn cũng bộc phát sát khí nhìn vào đám người.
Nếu nơi đây có hồn tu Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần tuyệt đối không làm như thế, nhưng những người mạnh nhất nơi đây chỉ có tu vi Kết Đan Đại viên mãn, Bạch Tiểu Thuần không sợ bọn họ.
Nhất là mình còn một ngàn thủ hạ đang đứng xa xa, chỉ cần mình ra lệnh bọn họ sẽ cùng lao tới, Bạch Tiểu Thuần càng không sợ, thậm chí hung hăng càn quấy, lúc đấu mắt hắn còn hung tàn hơn đám người kia nhiều.
- Đến đây, ai dám động thủ?
Bạch Tiểu Thuần nổi giận gầm lên một tiếng.
Cuối cùng đám hồn tu và thổ dân không ra tay, dù sao bọn họ kiêng kị tốc độ Bạch Tiểu Thuần thi triển lúc nãy, bộ dạng của hắn hung thần ác sát, am hiểu đấu hung ác, vì vậy lão giả hừ lạnh nhưng không hề để ý tới Bạch Tiểu Thuần, lão giả nhanh chóng bay về phía hố sâu tại ngọn núi vừa sụp xuống.
Đám cường giả Kết Đan còn như thế, những hồn tu và thổ dân Trúc Cơ càng không dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuần, chỉ có thể bay sang hố sâu.
Phát hiện mọi người đã bay đi, Bạch Tiểu Thuần cười hắc hắc nhưng cũng hừ một tiếng.
- Xem như các ngươi thức thời, biết rõ Bạch gia gia lợi hại!
Bạch Tiểu Thuần hất hàm làm ra bộ dạng thiên hạ vô địch, hình tượng như công tử bột ỷ thế hiếp người, đương nhiên hắn không muốn rời đi, vì vậy ngạo nghễ bay theo sau đáo hồn tu và thổ dân.
Lúc đi tới hố sâu, Bạch Tiểu Thuần phát hiện trong hố sâu tồn tại một động quật, rất nhiều oan hồn bay ra từ bên trong, thậm chí phía dưới còn có một ít Nguyên Anh Hồn.
- Tại sao nơi đây có nhiều oan hồn như thế?
Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên, hắn lập tức nhảy vào bên trong bắt oan hồn, mỗi một Nguyên Anh Hồn đi qua bên cạnh đều bị hắn thu lấy, đám thổ dân và hồn tu liên tục vồ hụt, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo sát ý càng đậm, thậm chí bắt đầu vây quanh Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nhếch miệng cười cười, đáy lòng ẩn ẩn hiểu bọn chúng sắp ra tay, sau đó mình quay người cực đẹp triệu hoán một ngàn tu sĩ xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần kích động khi nghĩ tới hình ảnh đó.
- Nhanh ra tay với ta đi!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần hò hét, hắn dùng tốc độ cướp đoạt oan hồn nhanh hơn, lần này cũng không nhắm vào Nguyên Anh Hồn, hắn không buông tha bất cứ oan hồn nào tại những nơi đi qua.
Lão giả Kết Đan Đại viên mãn cười lạnh, trong lúc cười hắn ra hiệu cho hai người theo sau mình, đột nhiên trên người chúng xuất hiện sương mù màu đen ngưng tụ thành hình đầu lâu, lão giả bước từng bước về phía Bạch Tiểu Thuần.
Đột nhiên hắn đang bước tới gần Bạch Tiểu Thuần, một tiếng nổ mạnh còn lớn hơn lúc trước vang lên, cả hố sâu rung động thật mạnh.
Oanh!
Nổ mạnh xuất hiện, cực kỳ đột ngột, chẳng những làm lão giả chuẩn bị động thủ với Bạch Tiểu Thuần sững sờ, ngay cả Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình nhìn sang, càng không cần nói những hồn tu và thổ dân chung quanh, bọn họ khiếp sợ khi phát hiện sóng xung kích kinh khủng xuất hiện, sóng xung kích theo sau tiếng nổ mạnh lan ra chung quanh.
---------------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 778: Đến đây, ai dám động thủ?
Chương 778: Đến đây, ai dám động thủ?