- Đồ nhi à, gần đây nghiên cứu thế nào rồi? Chuyện mười tám màu lửa ấy?
- Đồ nhi, giờ chúng không trở về cửa hàng được nữa rồi. Chúng ta phải cân nhắc biện pháp kiếm tiền mới thôi.
- ……….
- ……………….
Bạch Tiểu Thuần cứ lải nhải không ngừng, hồn Bạch Hạo sắc mặt cổ quái nhưng vẫn đáp lời từng vấn đề. Nói mãi một hồi, Bạch Tiểu Thuần không tìm được chủ đề nào nữa liền kể cho hồn Bạch Hạo nghe về cuộc gặp mặt với Đại Thiên Sư.
Hồn Bạch Hạo nghe đầu đuôi câu chuyện xong liền nghiêm mặt. Lúc ở trong hoàng cung hắn không dám phát ra chút khí tức nào nên cũng không cảm nhận được thái độ của Đại Thiên Sư với Bạch Tiểu Thuần.
- Đi điều tra những kẻ có liên hệ với Khôi Hoàng...
Hồn Bạch Hạo kinh hãi, lập tức ý thức được sư tôn nhà mình đã sa chân vào một vũng lầy thật lớn rồi.
- Sư tôn, đây không phải chuyện đùa đâu! Đại Thiên Sư sở dĩ không giết chúng ta, thậm chí còn bổ nhiệm người làm Giám Sát Sứ....Điều này hiển nhiên là vì thấy người đắc tội nhiều người như vậy nên muốn biến người thành một thanh đao trong tay hắn!
Hồn Bạch Hạo nghiêm túc phân tích tình hình.
- Ta cũng đã nghĩ đến điểm này. Thật sự là vi sư quá ưu tú mà...
Bạch Tiểu Thuần nhướng mày. Nói đến chuyện này, hắn cũng thoáng quên đi cảm giác ma mị ở nơi đây nhưng vẫn nhớ sử dụng mặt nạ để phong bế nơi này.
- Sư tôn, chuyện này đối với chúng ta cũng là một cơ hội. Quan trọng nhất là thái độ của Đại Thiên Sư...Hắn nếu coi trọng người vì người đã đắc tội tất cả những kẻ kia thì hắn càng hy vọng thanh đao này sắc bén. Cho nên, sau này sư tôn đắc tội càng nhiều người thì chúng ta càng an toàn!
Suy nghĩ của Bạch Hạo không ngừng vận chuyển, dùng trí tuệ của hắn để phân tích rõ ràng cho Bạch Tiểu Thuần.
Từ việc của Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, Bạch Tiểu Thuần đã biết Bạch Hạo rất thông minh, hắn nghe vậy liền gật đầu tỏ ý tán đồng.
Bạch Hạo thấy sư tôn đồng ý với quan điểm của mình liền vui vẻ, trong mắt chớp động tia sáng kỳ dị, mắt đảo một vòng liền nhích tới gần Bạch Tiểu Thuần, khẽ nói:
- Sư tôn, ta mơ hồ đoán được tâm tư Đại Thiên Sư. Nhất định là hắn muốn dẹp bỏ những tai họa ngầm trước rồi sẽ từng bước làm suy yếu các phương chư hầu. Lúc dẹp bỏ tai họa ngầm thì ta tạm thời chưa có đối sách nhưng lúc làm suy yếu các chư hầu thì ta có một kế rất thích hợp.Vừa làm các gia tộc quyền quý kia sụp đổ, giúp sư tôn lập công, lại giải tỏa khúc mắc cho Đại Thiên Sư, khiến hắn an tâm!
Sau đó Bạch Hạo thì thầm kế hoạch của mình.
- Đây cũng quá hung ác rồi a....
Bạch Tiểu Thuần nghe xong thì trợn mắt, hít vào một hơi.
- Sư tôn, con thuyền này, nếu chúng ta đã bước lên thì phải ngồi cho thật vững chắc...
Bạch Hạo trầm giọng.
- Việc này để sau hãy bàn lại! Hiện giờ việc quan trọng nhất ta cần làm là hoàn thành tốt nhiệm vụ của Giám sát sứ.
Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm. Mưu kế của Bạch Hạo có thể nói là cực kỳ tàn nhẫn làm cho bản thân hắn cũng cảm thấy do dự. Chẳng qua là kế này cần thời điểm thích hợp để sử dụng, hiện tại cũng không gấp.
- Sư tôn, chúng ta nên âm thầm bố trí từ bây giờ để đề phòng chuyện vắt chanh bỏ vỏ.
Bạch Hạo liếc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần rồi nói một cách thận trọng.
- Yên tâm, việc này sư phụ có kinh nghiệm.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha. Hắn không mở miệng còn tốt, một khi nói ra câu kia lập tức khiến cho Bạch Hạo cảm thấy có chuyện không hay. Chẳng qua là nhìn sư tôn tự tin như vậy, hắn cũng khó nói lại được gì, chỉ có thể trầm tư suy nghĩ thêm biện pháp rồi không ngừng trao đổi với Bạch Tiểu Thuần.
Một đêm cứ thế trôi qua, sự tình quỷ dị cũng không phát sinh thêm lần nào nữa. Trong lúc trao đổi với Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần vẫn cố gắng đẩy nhanh tốc độ luyện hóa lệnh bài.
Đến sáng sớm, Bạch Tiểu Thuần thử đi ra ngoài nhưng hắn phát hiện cấm chế vẫn còn tồn tại. Hiện tại hắn hiểu rằng chỉ có luyện hóa lệnh bài mới có thể nắm giữ những cấm chế ở đây!
Vì vậy Bạch Tiểu Thuần đành tiếp tục tiến hành luyện hóa, cuối cùng đến khi hoàng hôn gần buông xuống hắn mới hoàn thành việc này. Thời gian luyện hóa mất gần mười ba canh giờ, còn lâu hơn so với dự tính của hắn.
Bạch Tiểu Thuần tản ra thần thức dung nhập vào bên trong lệnh bài. Trong đầu hắn truyền đến tiếng nổ vang như sấm sét rồi thần thức nhanh chóng dung hợp với lệnh bài. Tiếp đó trong đầu hắn hiện lên… cảnh tượng của toàn bộ Giám sát phủ!
Trong nháy mắt khi chứng kiến cảnh tượng này, Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, thân thể chấn động mãnh liệt, thậm chí lấy định lực của hắn cũng phải kinh hô.
- Đây là... Đây là...
Trong đầu hắn, Giám sát phủ như được thu nhỏ vô số lần, hắn rõ ràng nhìn thấy nó được xây dựng ở trên vô số cỗ quan tài!
Có thể nói, toàn bộ lòng đất phía dưới Giám sát phủ đều là những cỗ quan tài rậm rạp chằng chịt, chồng lên nhau tầng tầng lớp lớp. Tất cả tổng cộng có chín tầng, số lượng lên đến hơn mười vạn chiếc. Bên trong từng cỗ quan tài tản mát ra từng luồng chấn động hết sức khủng bố. Càng ở các tầng phía dưới thì số quan tài lại càng ít, nhưng chấn động từ nơi đó làm cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy kinh hãi.
Nhất là tầng thứ chín, tầng dưới cùng này chỉ có duy nhất một chiếc quan tài, nhưng khí tức tràn ra từ đó lại khiến Bạch Tiểu Thuần phải trợn tròn mắt, khí tức đó rõ ràng là... Bán Thần!!
- Trời ạ...
Lồng ngực Bạch Tiểu Thuần cấp tốc phập phồng. Hắn phát hiện lệnh bài trong tay trên thực tế chính là pháp khí để điều khiển mười vạn chiếc quan tài này!
Hắn cảm thấy rõ ràng chỉ cần một ý niệm của mình có thể mở ra mười vạn chiếc quan tài, đồng thời khiến cho thi thể trong đó thức tỉnh, tuân theo tất cả mệnh lệnh của mình!
- Đây là giám sát phủ sao...
Bạch Tiểu Thuần thấy bản thân có chút bối rối. Sau một lúc lâu, hắn mới thu hồi thần thức, ngơ ngác nhìn lệnh bài màu đen trong tay. Hắn tin đây không phải là lệnh bài chủ, Đại Thiên Sư không thể hoàn toàn giao cho hắn lực lượng kinh thiên động địa như vậy được.
- Đây chỉ là lệnh bài con... Lệnh bài chủ chính thức ở trong tay Đại Thiên Sư, hắn có thể tùy thời thay đổi chủ nhân của thế lực ở dưới Giám sát phủ!
- Điều này không thành vấn đề, chỉ cần ta không đối nghịch với Đại Thiên Sư, ta có thể sử dụng thế lực này, vậy là đủ rồi!
Bạch Tiểu Thuần vô cùng kích động. Sau khi điều chỉnh lại hô hấp, hắn tản ra thần thức dung nhập lệnh bài một lần nữa rồi ngưng tụ về phía cỗ quan tài gần nhất.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1108: Nội tình của Giám Sát Phủ (Thượng)
Chương 1108: Nội tình của Giám Sát Phủ (Thượng)