Bạch Tiểu Thuần tấn chức Luyện Hồn Sư Địa phẩm nên không có chết tội, hắn lại không thích hợp đảm nhiệm chức vụ giám sát sứ, an bài hắn đến Minh Hà cấm địa để tránh cảm xúc tức giận của người thành Khôi Hoàng, cũng để hắn an ổn một thời gian.
Tâm tính Đại Thiên Sư cải biến, cũng lo lắng Bạch Tiểu Thuần không ý thức được hảo ý của mình, vì vậy cũng không thèm để ý quyền quý chung quanh, hắn lại truyền âm với Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Hạo, Minh Hà cấm địa có ba ngàn tư quân của lão phu, ngươi tới đó, tư quân sẽ nghe lệnh ngươi, mà ngươi cũng tránh đầu gió, dùng thân phận của ngươi, không bao lâu lão phu sẽ lại đề bạt, có an bài khác, đến lúc đó có thể quay về.
Bạch Tiểu Thuần nháy mắt, nội tâm có không thoải mái, bởi vì hắn cảm thấy mình là Luyện Hồn Sư Địa phẩm nhưng còn chưa kiếm đủ danh tiếng đã phải rời đi.
Lại nghĩ Đại Thiên Sư nói cũng có đạo lý, át chủ bài của mình đã lộ ra, mặc dù tránh ra ngoài né đầu sóng ngọn gió nhưng hắn cũng hiểu minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, hắn không thể không cảnh giác.
Hắn rời khỏi thành Khôi Hoàng trốn tránh đầu sóng ngọn gió cũng là lựa chọn tốt.
Nghĩ tới đây Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn ôm quyền cúi đầu với Đại Thiên Sư.
- Tất cả nghe theo Đại Thiên Sư an bài!
Đại Thiên Sư mỉm cười, ánh mắt nhìn sang thập đại Thiên Công và đám Thiên Hầu kia.
- Các ngươi cảm thấy thế nào.
- Chúng ta nghe Đại Thiên Sư an bài!
Đám người Trần Hảo Tùng không do dự, nội tâm vô cùng bất đắc dĩ, cũng cúi đầu với Đại Thiên Sư.
Đại Thiên Sư và thập đại Thiên Công đều tán thành, cho dù đám Thiên Hầu không cam tâm nhưng không dám nói gì, cũng cúi đầu.
Lúc này sát cục nhắm vào Bạch Tiểu Thuần đã bị hóa giải triệt để, mọi người lần lượt rời khỏi Thiên Sư điện, Bạch Tiểu Thuần bước ra khỏi Thiên Sư điện liền cảm thấy trời quang mây tạnh, nội tâm đắc chí.
Hắn chẳng những thoát chết, hơn nữa còn thắng một trận rất đẹp.
Trước khi tiến vào Thiên Sư điện, hắn là giám sát sứ, vô số người sợ hãi, rời khỏi Thiên Sư điện hắn là Luyện Hồn Sư Địa phẩm được vô số Luyện Hồn Sư trong Man Hoang cuồng nhiệt theo sau!
- Hừ hừ, Đại Thiên Sư cũng gọi ta là đại sư... Chúng ta đều có chữ sư.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng đắc ý, hắn chưa đi vài bước đã nhớ tới cái gì, lúc này quay đầu nhìn vào trong Thiên Sư điện, hắn nhìn thấy Triệu Hùng Lâm trốn tránh sau lưng mọi người không dám tới gần mình, Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, hắn đứng tại chỗ... Không đi.
Trong Thiên Sư điện, nội tâm Triệu Hùng Lâm biệt khuất, hắn bị giày vò không nhỏ, Bạch Tiểu Thuần lại đứng đó không đi, nội tâm của hắn muốn chửi mẹ nó, mặt nghẹn đỏ tía, đi ra cũng không phải, không đi ra cũng không phải.
Đến cuối cùng ngay cả Đại Thiên Sư cũng nhìn không được, hắn phất tay cuốn Triệu Hùng Lâm ra khỏi Thiên Sư điện, lúc xuất hiện đã ở bên ngoài hoàng cung.
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy như vậy liền mắng thầm vài câu, lúc này mới nghênh ngang rời đi, trong nội tâm sớm đã quyết định không tha Triệu Hùng Lâm.
- Còn có gia hỏa Lưu Dũng, cũng chờ đó cho ta!
Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, hắn đi về phía trước.
Lúc đứng ngoài hoàng cung, thân ảnh Triệu Hùng Lâm xuất hiện, hắn cảm động không nhỏ, dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng về gia tộc, cả đời này hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện biệt khuất như vậy, nhất là nghĩ đến mình trước mặt quyền quý trong triều nói nếu như Bạch Hạo luyện ra hỏa diễm màu tám màu thì hắn gặp sẽ quỳ lạy, hắn hận không thể tát mình một cái.
Sau khi Triệu Hùng Lâm về đến gia tộc, tin tức có quan hệ Bạch Tiểu Thuần trong Thiên Sư điện cũng truyền ra, Bạch Tiểu Thuân tấn chức Luyện Hồn Sư Địa phẩm trước mặt quyền quý cả triều cũng truyền khắp thành Khôi Hoàng.
Trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều biết việc này.
- Man Hoang chúng ta xuất hiện... Vị Luyện Hồn Sư Địa phẩm thứ tư!
- Người thứ tư, thời điểm đỉnh phong nhất, Man Hoang chỉ có năm Địa phẩm mà thôi.
- Bạch Hạo Bạch đại sư, năm đó hắn luyện ra một tia hỏa diễm mười tám màu, ta đã sớm nhìn ra hắn có thể tấn chức Địa phẩm!
Cả thành Khôi Hoàng đang oanh động, ngay tiếp theo cả Man Hoang đều truyền tin tức này, tâm thần mọi ngưởi rung động, nhất là Luyện Hồn Sư càng như vậy, những gia tộc luyện hồn xúc động không nhỏ, phát động tất cả lực lượng, nghĩ biện pháp đi liên lạc quan hệ với vị Luyện Hồn Sư Địa phẩm này.
Cho dù ở khu vực Thông Thiên Hà cũng nghe qua tin tức như vậy, chấn động rất lớn, bốn đại tông môn thượng du đều xếp Bạch Hạo vào tất sát bảng.
Giá treo thưởng càng cao, dù sao... Hắn đang ở trong Man Hoang, hôm nay là một trong bốn Luyện Hồn Sư Địa phẩm, bốn tông môn thượng du cho rằng Bạch Hạo rất tuổi trẻ, tương lai vô hạn, nhất định phải bóp chết người như thế!
Đáng tiếc nằm ngoài tầm tay bọn họ, cũng chỉ có thể cảm khái, khó có hành động thực chất.
Khu vực Thông Thiên Hà đều biết hiểu việc này, càng không cần nói gia tộc Chu Nhất Tinh cách thành Khôi Hoàng rất xa cũng nghe nói qua, càng biết rõ Chu Nhất Tinh là thủ hạ của Bạch Tiểu Thuần, cả gia tộc vui mừng như điên, đương đại tộc trưởng hạ lệnh phong Chu Nhất Tinh làm thiếu tộc trưởng!
Việc này được tộc lão gia tộc nhất trí tán thành, cho dù đám huynh đệ tỷ muội của Chu Nhất Tinh có không cam lòng cỡ nào cũng vô dụng, thủ hạ của Luyện Hồn Sư Địa phẩm có phân lượng cực cao trong Luyện Hồn Sư.
Càng không cần nói khả năng luyện hỏa của Chu Nhất Tinh càng ngày càng cao, Bạch Tiểu Thuần thỉnh thoảng chỉ điểm cho nên hắn tiến bộ rất nhanh, hôm nay chỉ thiếu chút nữa đã trở thành Huyền phẩm.
Khi chúng ân lệnh mở rộng, Chu Nhất Tinh có đầy đủ quyền thế bảo đảm các huynh đệ tỷ muội của hắn không dám giãy dụa phản kháng, cho dù phản kháng cũng vô dụng... Dù sao người Man Hoang đều biết kẻ khởi xướng chúng ân lệnh là Bạch Hạo.
Không chỉ địa vị trong gia tộc nước lên thuyền lên, trong thành Khôi Hoàng, Chu Nhất Tinh có thể vui mừng đi khắp nơi, đi tới đâu cũng có kẻ bái kiến, hắn càng kích động lựa chọn năm xưa là chính xác!
Hắn cũng như thế càng không cần nói Bạch Tiểu Thuần, điều lệnh phái hắn đi Minh Hà cấm địa, Bạch Tiểu Thuần vẫn lề mề không đi, hắn không ngừng đi dạo quanh thành Khôi Hoàng, hắn hưởng thụ ánh mắt tôn kính của vô số người, mỗi ngày có rất nhiều Luyện Hồn Sư từ các nơi trong Man Hoang chạy tới bái phỏng Bạch Tiểu Thuần, mỗi lần đến đều chuẩn bị đại lễ, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy lâng lâng, rất là thoải mái.
Nhất là lúc Bạch Tiểu Thuần đi phố luyện linh lúc trước, hắn thu hoạch rất nhiều lễ vật, hắn đi khắp thành Khôi Hoàng, cuối cùng không có để đi nên hắn lại nghĩ tới Triệu Hùng Lâm cùng Lưu Dũng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1177: Ta không nỡ rời xa các ngươi (Thượng)
Chương 1177: Ta không nỡ rời xa các ngươi (Thượng)