Trong cơ thể hắn, cảm giác nóng như lửa đang không ngừng tăng lên. Hơi thở của hắn lại bắt đầu dồn dập. Thậm chí hắn cắn đầu lưỡi, đau đớn mãnh liệt cũng vẫn không có cách nào khiến cho hắn tỉnh táo hơn là bao nhiêu.
- Đáng chết. Ác nhân tự có ác nhân trị! Không phải là hồn xinh đẹp một chút thôi sao? Cùng lắm thì ta thả lão quỷ bên trong đại kiếm bắc mạch kia ra, để cho hắn đi đối phó với những đồng loại của hắn!
Bạch Tiểu Thuần khi tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử. Giờ khắc này ở trong nháy mắt khi ý thức gần như bị chìm đắm, hắn trực tiếp lại lấy ra đại kiếm bắc mạch. Thần thức của hắn ầm ầm lại dung nhập vào bên trong. Trong chớp mắt, lão quỷ chuẩn Thái Cổ trong lá cờ đã từng thuộc về Quỷ Mẫu này, bóng dáng của hắn lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
- Lão quỷ...
Bạch Tiểu Thuần vừa muốn mở miệng nói chuyện, thậm chí cũng đã nghĩ xong việc bỏ ra một cái giá để trao đổi. Nhưng không đợi hắn nói hết lời, sau khi mặt quỷ kia xuất hiện, vốn là mờ mịt. Nhưng trong nháy mắt toàn thân hắn lại chợt run lên. Đôi mắt hắn lại lập tức xuất hiện ánh sáng chói lòa nhất từ trước tới nay. Sau khi khi nhìn rõ bốn phía xung quanh, hắn kinh ngạc la lên thất thanh.
- Mị tộc!
- Trời ạ, lại là Mị tộc. Lại có thể... đều là Mị Hậu... Còn có khí tức ở đây... Đây là khí tức đạo nguyên!
Ở trong một chớp mắt này, toàn thân mặt quỷ này giống như kích động. Hai mắt phát ra ánh sáng vô cùng mãnh liệt.
- Lão tử đã cực kỳ lâu, không nếm được tư vị của Mị tộc!
Lão quỷ lộ ra thần sắc phấn khởi. Trong lúc kích động, hắn căn bản cũng không cần Bạch Tiểu Thuần phân phó. Hắn giống như sói đói, trong nháy mắt lại lao về phía Mị Hậu cách người hắn gần nhất, trong miệng còn có hưng phấn kêu lên những tiếng kỳ quái.
Cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, càng làm cho khí linh đồng tử trên bầu trời nhìn tới ngây người.
Bạch Tiểu Thuần vốn là không có cách nào, nghĩ đến tạm thời thử một lần lấy độc trị độc. Mặc dù hắn làm như vậy, là có một chút căn cứ cùng suy nghĩ. Còn nữa, thân hắn là luyện hồn sư thiên phẩm, đối với hồn vẫn có chút hiểu rõ.
Dù sao trước đây lúc luyện lửa, hắn đã từng nhìn thấy qua quá nhiều cảnh tượng hồn cắn nuốt lẫn nhau. Nhưng chung quy trong lòng hắn vẫn không phải quá mức nắm chắc. Lúc này nhìn thấy được mặt quỷ kia lộ vẻ kích động, nghe được tiếng kêu kỳ quái đầy hưng phấn, Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt. Hắn thở phào nhẹ nhõm. Đồng thời, cũng bỗng nhiên có một chút thương xót đối với những mị hồn này.
- Đây chính là lão quỷ đói bụng sợ đã chừng mấy vạn năm...
Cùng lúc đó, giờ khắc này ở bên trong cửa ải này, theo mặt quỷ phấn chấn kích động gào khóc kêu to đánh tới, lập tức tất cả mị hồn ở đây vốn đang nháy múa vui vẻ, ánh mắt mỗi một nữ tử chợt chớp động, rốt cuộc hoàn toàn không có chút né tránh, ngược lại chủ động tới gần, rất nhanh, lại bao vây ở xung quanh mặt quỷ.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há hốc mồm, cũng không biết là mặt quỷ chủ động hay là những mị hồn này chủ động, nói chung một đám hồn như thế, lại lao về phía bên trong sương mù ngoài xa, mơ hồ trở nên không rõ, nhìn không rõ...
Nhưng lại có từng tiếng kêu hưng phấn kỳ quái, không ngừng ở chỗ đó vang vọng ra. Bạch Tiểu Thuần ở đây nghe thấy, cũng kinh ngạc không hiểu nổi.
- Lão quỷ này rốt cuộc có ổn không...
Vừa rồi Bạch Tiểu Thuần vẫn còn còn thấy thương xót cho những mị hồn này. Nhưng lúc này hắn lại có chút do dự. Nhưng lúc này theo những mị hồn này rời đi, mặc dù sóng dao động ảnh hưởng linh hồn ít đi một chút, nhưng vẫn còn tồn tại. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần vẫn biết, với trạng thái của mình trong thời khắc này, trăm triệu lần không thể tới gần sương mù. Vì vậy hắn cắn răng một cái, ngồi xuống khoanh chân, sau đó không đi quản chuyện bên ngoài, toàn lực ngồi tĩnh tọa.
Bạch Tiểu Thuần có thể không quan tâm, nhưng khí linh hóa thành đồng tử này lại lo lắng. Hắn thoáng một cái liền tiến vào bên trong sương mù. Sau đó... lại không đi ra.
Cho đến qua tròn mười canh giờ, mặt quỷ là người đầu tiên bay ra, vẻ mặt đắc ý, toàn thân chấn hưng. Thậm chí có thể dùng mắt thường có thể thấy được, tu vi của hắn cũng đã khôi phục không ít. Lúc này trở về, hắn nhìn đang Bạch Tiểu Thuần ở đó tĩnh tọa. Mặc dù cảm thấy mình hiện tại đã khôi phục một ít, nhưng Bạch Tiểu Thuần đã lưu lại ở trong lòng hắn một bóng ma không thể xóa nhòa. Lão quỷ này có chút do dự. Sau khi nói thầm mấy câu, hắn không dám quấy rầy Bạch Tiểu Thuần, thoáng một cái lại biến mất ở bên trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần.
Đi ra sau đó, lại là vị khí linh hóa thành đồng tử kia. Hắn đã mất hồn mất vía, vẻ mặt không có cách nào tin tưởng nổi, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi. Thậm chí, khi ánh mắt hắn nhìn về phía túi đựng đồ của Bạch Tiểu Thuần, cũng lộ vẻ hoảng sợ.
- Trời ạ, trong tinh không này, làm sao có thể xuất hiện hồn như vậy...
Đồng tử hình như từng trải công kích gì đó không thể tưởng tượng nổi, trong thoáng chốc cũng không có khôi phục lại. Thật ra, tất cả những gì hắn nhìn thấy được ở bên trong sương mù, khiến cho hắn cảm thấy toàn thân cũng không khỏe.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, mặt quỷ ban đầu vốn đã tiến vào bên trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần, trong lúc bất chợt lại bay ra.
- Không được. Ta còn muốn lại đi hút một cái...
Lão quỷ này giống như lại nổi tâm tư, lúc này liếm môi, gào thét lao ra, lại muốn lao về phía bên trong sương mù.
Nhưng lúc này đây, khí linh đồng tử chợt giật mình một cái, có một cảm giác muốn khóc lên. Hắn cảm thấy ở đây đối với người khác mà nói, có lẽ là địa ngục phấn hồng. Nhưng đối với lão quỷ này mà nói, lại giống như thánh địa.
Hắn rất lo lắng, nếu để cho lão quỷ này lại đi vào một lần nữa, sợ là cửa ải này sẽ hoàn toàn bị hủy. Thậm chí một tia Sinh Tử Đạo Nguyên Chúa Tể lưu lại ở chỗ này, cũng sẽ bị hút đi.
- Bạch Tiểu Thuần đáng chết, người ăn gian vô sỉ. Đi theo bên cạnh ngươi, quả nhiên cũng là người vô sỉ giống như ngươi!
Đồng tử nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể nào tránh được, chỉ có thể lựa chọn khiến cho Bạch Tiểu Thuần thông qua cửa ải này. Hắn bấm quyết chỉ một cái. Nhất thời sương mù trong cửa này trong nháy mắt trở nên mơ hồ. Bốn phía xung quanh đều có ánh sáng truyền tống xuất hiện, giống như ngay cả một hơi thở cũng không chờ được. Trong phút chốc, truyền tống mở ra, lại trực tiếp truyền tống Bạch Tiểu Thuần cùng với lão quỷ lúc này đang muốn tiến vào bên trong sương mù, ra ngoài.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1691: Đột biến! (1)
Chương 1691: Đột biến! (1)