Không đợi bọn họ kịp phản ứng, bóng người bên trong cánh cửa tia chớp đã bước đi ra. Sau khi hắn đi ra, cánh cửa tia chớp phía sau lưng hắn truyền ra tiếng nổ lớn. Bóng dáng của hắn trong lúc này không ngừng trở nên rõ ràng, cuối cùng lộ ra hình dáng!
Một mái tóc đen tung bay, dáng người cao ráo, da trắng nõn, thoạt nhìn lại giống như một thiếu niên. Nhưng trong mắt hắn lộ ra tinh quang, còn có khí tức trên người hắn tản ra đủ để cho thiên địa biến sắc. Khiến cho mọi người xung quanh sau khi nhìn thấy được, trong đầu ầm một tiếng, trong nháy mắt tu vi đều bị áp chế. Cho dù hai Thiên Nhân này cũng run lên một cái, lập tức hạ xuống mặt đất. Bọn họ cảm nhận được rõ ràng, ở trên người kẻ xuất hiện trước mắt này phát ra uy áp, so với đại tôn của bọn họ cũng muốn cường hãn hơn vô số lần...
Thậm chí ngay cả một vị Thiên Tôn bọn họ từng từ phía xa nhìn thấy qua, hình như cũng không mang đến cho bọn họ chấn áp mãnh liệt bằng người trước mắt!
- Nhất định là Thiên Tôn. Cũng không biết là vị nào!
Hai cái Thiên Nhân này hít thở ngừng lại, lúc này không dám nhiều lời, vội vàng ôm quyền cúi đầu.
- Bái kiến đại nhân!
Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó, hai mắt nhắm nghiền, hít một hơi thật sâu. Khí tức lâu ngày không gặp, khiến cho trí nhớ của hắn giống như trở lại mấy chục năm trước, thời điểm vừa rời đi. Sau hồi lâu, hắn chậm rãi mở hai mắt ra. Ánh mắt hắn đảo qua mọi người ở bốn phía xung quanh, âm thanh mang theo sự trầm thấp, chậm rãi mở miệng.
- Nói cho ta biết, ở đây... là Tà Hoàng Triều Tiên Vực thứ hai đúng không?
Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh, nhưng lại khiến cho thiên địa bốn phía xung quanh nơi này chấn động. Lúc truyền vào trong tai mọi người, khiến cho tất cả mọi người nơi đây, không quan tâm là tu vi gì, tâm thần đều chấn động, giống như trong đầu cũng đang chấn động, không ngừng vang vọng âm thanh của Bạch Tiểu Thuần. Hình như giọng nói này muốn dung nhập sâu bên trong linh hồn của bọn họ, trở thành dấu vết của Vĩnh Hằng.
Thậm chí có không ít người, thân thể đều trực tiếp run rẩy, hình như sắp không chịu nổi. Cho dù là hai tu sĩ Thiên Nhân này, sắc mặt cũng tái nhợt, thân thể lắc lư muốn ngã.
Đây không phải là Bạch Tiểu Thuần tận lực làm. Thật ra tu vi của hắn bây giờ rất cao. Niệm lực Thiên Tôn hậu kỳ, khiến cho trình độ đạo chủng trong cơ thể hắn đã gần nở hoa. Đối với tu sĩ Tiên Vực của Vĩnh Hằng này mà nói, giọng nói của hắn, lại giống như nói sao làm vậy, khiến người ta chấn động từ tận đáy lòng.
Sau khi nhận thấy được sự khác thường của mọi người, Bạch Tiểu Thuần cũng ý thức được điểm này. Hắn hít một hơi thật sâu, dần dần ép sóng dao động của bản thân xuống đến mức thấp nhất. Nhưng cho dù là như vậy, cũng vẫn khiến cho mọi người ở xung quanh, giống như bị một tảng đá lớn đè nặng trên ngực.
- Hồi bẩm... Hồi bẩm đại nhân, ở đây... ở đây thật sự là Tiên Vực thứ hai, gần Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều...
Lúc này hai Thiên Nhân cũng từ trong lời nói của Bạch Tiểu Thuần trước đó, nghe được một ít manh mối, nhưng cũng không dám nhiều lời. Bọn họ chỉ có thể run rẩy vội vàng trả lời.
Nghe được tu sĩ Thiên Nhân đáp lại, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía nam. Phương hướng vị trí kia, chính là Tiên Vực thứ hai của Thánh Hoàng Triều, cũng chính là bắc bộ căn cứ địa Cự Quỷ Vương Đại Thiên Sư trước đây chiếm cứ.
Bạch Tiểu Thuần dường như suy nghĩ tới điều gì. Sau khi quạt tàn cùng một nửa kia dung hợp trở thành hoàn chỉnh, quả nhiên ở trên phương diện truyền tống này đã không giống với trước đây, không cần phải truyền tống cố định, như vậy rất bị hạn chế, dễ dàng bị Tà Hoàng để mắt tới. Hiện tại có thể truyền tống đến điểm cố định ngẫu nhiên trên thế giới!
Mặc dù vẫn không cách nào khống chế quá mức cụ thể về phương hướng vị trí, nhưng ở dưới điều chỉnh rất nhỏ, truyền tống chỉ định đến một chỗ trong năm chỗ Tiên Vực, vẫn có thể làm được.
- Chỉ là đáng tiếc, nếu như không có hạn chế, năng lực này, có thể trở thành phương pháp bảo vệ tính mạng ta thường xuyên sử dụng.
Bạch Tiểu Thuần khẽ lắc đầu. Sau khi cây quạt hoàn chỉnh, ở trên phương diện hạn chế ra vào, so với trước lại không có chênh lệch nhiều, không biến hóa quá lớn.
- Hiện tại trở về, có rất nhiều việc cần hoàn thành... Bất luận là Lý thúc bọn họ, hay Cự Quỷ Vương Đại Thiên Sư v.v, cũng không biết hiện tại thế nào? Tất cả những điều này phải tìm được Công Tôn Uyển Nhi mới có khả năng biết được.
- Nhưng bất kể như thế nào, muốn đi đứng vững bước chân, muốn đi tìm kiếm bọn họ, ta đều cần... Một trận chiến đấu, cất một tiếng khiến người ta kinh ngạc!
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, trong mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt. Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút về kế hoạch của chính mình, trong mắt lộ ra sự kiên định.
Hắn thật sự cần phải chấn động Tiên Vực của Vĩnh Hằng giống như long trời lở đất vậy. Hắn cần phải thông qua một cuộc chiến tranh, đi nói cho toàn bộ Tiên Vực của Vĩnh Hằng biết mình đã trở về. Hắn còn phải thông qua lần chiến đấu này, khiến cho tất cả mọi người của Tiên Vực Vĩnh Hằng này biết, mình có tư cách... Từ nay về sau, phân ba thiên hạ!
Nghĩ tới đây, thần thức của Bạch Tiểu Thuần ầm ầm tản ra. Sau khi tản ra, thần thức của hắn đảo qua thiên địa, bao trùm khu vực vô tận. Sau khi hắn hỏi hai Thiên Nhân xem chỗ thủ phủ Tiên Vực thứ hai này ở nơi nào, hắn hoàn toàn không có một chút do dự, thân thể thoáng một cái, trực tiếp hóa thành một luồng sét đánh gần như không nhìn thấy, dâng lên âm thanh phá không ngập trời, đột nhiên lao đi xa.
Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, lúc này chỉ bay ra, ở tại chỗ liền dâng lên một hồi gió bão, khiến mọi người ở bốn phía xung quanh không ngừng lui về phía sau. Tim hai tu sĩ Thiên Nhân này đều đập rộn lên, trong đầu chấn động. Cho đến khi hắn đi hồi lâu, bọn họ mới khôi phục lại sự hít thở. Bọn họ đưa mắt nhìn nhau một chút, đều thấy được sự hoảng sợ trong mắt của đối phương.
- Hắn là...
- Có chút quen mắt... Ta hình như thấy qua bức họa của hắn ở nơi nào...
- Tu vi Thiên Tôn... Hắn là người... Mấy chục năm trước, chém giết Tuyệt Địa Thiên Tôn, bắt giữ Nguyên Yêu Tử Thiên Tôn, hành hạ đại hoàng tử đến chết, cứng rắn chống lại một chưởng Tà Hoàng... Thông Thiên Vương, Bạch Tiểu Thuần!
Sau khi suy nghĩ một hồi, trong đầu hai Thiên Nhân này lại giống như có thiên lôi vang vọng. Bọn họ nhớ tới thân phận của Bạch Tiểu Thuần. Lúc này tâm thần bọn họ càng chấn động mãnh liệt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1805: Trấn áp! (1)
Chương 1805: Trấn áp! (1)