TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 385: Ta chưa từng thay đổi!

"Ba năm? Sau ba năm giao thủ? Phân thắng bại sao?"

Hoắc Linh Nhi sửng sốt, nghe thấy Đường Tử Trần giờ đây cũng không có ý động thủ, tinh thần nàng vẫn thư giãn như cũ, bàn tay một trước một sau bảo vệ hai bên trên dưới bản thân, cước bộ trước thân, hướng phía ngoài xòe ra, một khối thịt của lòng bàn tay theo nhịp đập của quả tim hết lên rồi xuống, toàn thân có đến năm quả tim, có thể thấy được lúc đột nhiên bộc phát ra sẽ có bao nhiêu sự cương mãnh mạnh mẽ.

Nhìn thấy Hoắc Linh Nhi không thể buông lỏng bản thân, vẫn vô cùng cảnh giác như cũ, Đường Tử Trần cũng không chấp, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Vương Siêu, lắc đầu: "Ta và cô ước chiến, cũng không phải vì chuyện thủ hạ của ta cùng cô luận võ mà chết, giao thủ công bằng, thắng bại do trời, cô đánh chết hắn, hắn đánh chết cô, đều là bình thường."

Lúc Đường Tử Trần nói chuyện, ánh mắt chăm chú nhìn lên người, trên mặt Vương Siêu, tựa hồ đang tìm vẻ biểu lộ của Vương Siêu với quyết định của mình, bất quá Vương Siêu cũng không có biểu thị gì, chỉ là lẳng lặng nghe, cũng không có vẻ can thiệp, cũng không chen ngang.

Đối với nét mặt đó của Vương Siêu, mí mắt Đường Tử Trần buông rủ xuống.

"Ta và cô ước chiến, bởi vì cô không chịu an phận, sau khi quyền pháp đại thành, vì Vương Siêu nhất định là phải cùng ta đánh một trận."

"Ra là vậy." Ánh mắt Hoắc Linh Nhi mở trừng, nhìn Đường Tử Trần, tập trung tinh thần gật đầu, cũng không phủ nhận: "Nếu chị biết điểm này, tại sao còn phải cấp cho ta thời gian ba năm, bây giờ chị muốn giao thủ với ta, ta cũng không cự tuyệt."

"Bởi vì bây giờ cô không có tư cách cùng ta giao thủ." Đường Tử Trần lạnh nhạt nói, "Sở dĩ ta cho cô thời gian ba năm là bởi vì võ công của cô là do Vương Siêu dạy, mà Vương Siêu là võ công của ta dạy, một môn quyền pháp này của ta, ta không hy vọng nó được chiến đấu với kẻ tầm thường, thời gian ba năm, ta nghĩ với tư chất của cô, hẳn là có thể tạo ra sự đột phá, khi ấy cũng đừng trách ta. Thời gian cô bắt đầu luyện võ, nếu so với Vương Siêu hãy còn dài hơn, ta cho cô thời gian ba năm cũng đã là cực hạn rồi."

"Thời gian ba năm sao? Ba năm thì ba năm." Hoắc Linh Nhi một lời đáp ứng.

Đúng theo như lời Đường Tử Trần, bởi vì chuyện của Vương Siêu, cho dù Đường Tử Trần không tìm Hoắc Linh Nhi, sau khi quyền pháp của Hoắc Linh Nhiđại thành cũng sẽ tìm tới Đường Tử Trần đánh nhau chết sống một phen.

Đường Tử Trần tự nhiên là rất rõ ràng điểm này. Dứt khoát cứ ra tay, cho ngươi ba năm thời gian, sau ba năm, làm một cuộc giao thủ, giải quyết xong hết mọi chuyện. Tránh để dính dáng không rõ ràng.

"Sư phụ, ngươi thật sự nghĩ tới bọn ta sau ba năm nữa sẽ giao thủ sao?"

Sau khi một lời đáp ứng, ánh mắt của Hoắc Linh Nhi chuyển hướng về Vương Siêu. Nàng rốt cục đã rõ ràng, Vương Siêu mới vừa rồi lo lắng nàng không thể mau chóng tu luyện quyền pháp vào đan đạo là tại sao."Nguyên lai là sư phụ đã sớm dự liệu được Đường Tử Trần sẽ cho ta thời gian, sau đó giao thủ. Hừ, quả nhiên là vợ chồng, cả hai thật hiểu nhau."

Trong lòng nàng dâng lên một nỗi cảm giác ê ẩm, bất quá nàng cũng có chút ngạc nhiên, tại sao Vương Siêu lại không ngăn cản việc ước định giao thủ của các nàng ủ. Theo đạo lý, chuyện này Vương Siêu không phải là không thể ngăn cản nổi.

Vương Siêu cười khổ, lộ ra vẻ vô cùng bất đắc dĩ: "Linh nhi cô không nên động thủ có được hay không."

"Không, ta nhất định phải động thủ." Hoắc Linh Nhi phản ứng, "Sư phụ, chuyện gì ta cũng sẽ nghe lời người, nhưng chuyện này, ta không thể nghe người được."

Vương Siêu lắc đầu, không nói gì nữa, cái hắn không am hiểu nhất chính là xử lý vấn đề tình cảm, thế nhưng đối với đồ đệ Hoắc Linh Nhi này, lại không biết làm thế nào, cũng không thể thay đổi được lý niệm trông lòng người khác.

Năm đó, bản thân hắn chính là vì Đường Tử Trần, đã dứt khoát vứt bỏ hết thảy, không tiếc rời xa đất nước, dị quốc tha hương, cùng mình tổ chức lại quân đội. Bản thân là người như vậy, dựa vào cái gì mà đòi đi ngăn cản hành động của đồ đệ?

Thế nhưng hắn cũng không thể ngăn cản nổi Đường Tử Trần.

Cho nên tình thế của hắn thật khó xử, rồi lại không thể làm được gì. Lúc này, một thân tuyệt thế võ công, thể lực mạnh mẻ. đều không có tác dụng gì cả, trừ cười khổ, chỉ có thể là cười khổ.

"Linh Nhi, côi về Nam Dương trước đi, Ba Lập Minh đang ởi đó, cô có thể theo hắn học tập các loại quyền pháp, tu vi võ công của hắn cũng không thua gì ta, hơn nữa lần này tại Võ Đạo đại hội, ta cùng thủ lĩnh GOD đánh một trận, cho dù ta có thể giết hắn, sợ rằng cũng không dễ, quyền pháp kẻ này đã đả phá hư không, thuộc hàng bạch hổ, ta tuy rằng đã chuẩn bị được vài thứ mới, phần thắng có nhiều hơn một chút, nhưng vẫn như cũ chỉ có sáu thành. Bất quá hắn cũng là kẻ tài năng, nhất định cũng sẽ chuẩn bị được vài món mới để đối phó với ta. Ta cần phải toàn tâm chuẩn bị cho trận chiến này, không thể có chút bận lòng, một mình cô hãy tự bảo vệ mình cho tốt."

Sau khi Vương Siêu nói xong, xoay thân.

Hắn và thủ lĩnh GOD tại Võ Đạo đại hội đánh một trận, không phải chuyện đùa. Nhiều nhất chỉ có sáu thành mà nắm chắc, phần thắng mặc dù nhiều hơn chút, nhưng cũng không đủ để toàn thắng.

"Ừm. Ta đi Nam Dương đây." Hoắc Linh Nhi cũng biết quan hệ lợi hại trong đó, không thể để Vương Siêu bị phân tâm, nếu như Vương Siêu chết, nàng và Đường Tử Trần cũng không có tranh đấu nữa, chỉ có thể tranh không khí mà thôi.

Nói xong, Hoắc Linh Nhi thêm lần nữa liếc mắt nhìn thật sâuVương Siêu, giống như muốn thấy được tất cả dung nhan của thiếu niên này, chỗ có khí chất đều khắc thật sâu vào trong nội tâm, vĩnh viễn không muốn quên.

Sau khi liếc mắt thật sâu, thiếu nữ này xoay người, một bước ra cửa.

"Đứng lại."

Ngay khi Hoắc Linh Nhi bước ra cửa, đột nhiên lúc đó, đã bị ba người ngăn cản.

Ba người này, chính là ba phó tư lệnh quân đoàn Tử Sắc của Đường Tử Trần, Vũ Văn là người trong đám bọn họ, bây giờ lại bị Hoắc Linh Nhi luận võ đánh chết, ba người này tự nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.

"Ờ? Các ngươi, chắc là quân chính quy của Đường Tử Trần, muốn quần ẩu với ta? Để báo thù cho Vũ Văn?" Hoắc Linh Nhi vừa nhìn thấy trận thế này ở cửa, nhướng mày, hai nắm đấm để ngang trên đầu gối.

"Hoắc Linh Nhi có phải không? Ngươi cùng Vũ Văn luận võ thắng, chúng ta không nói gì. Luận võ giao thủ, đều có thắng bại, đã chết coi là bản thân học nghệ không tinh, coi là vận khí không tốt thôi, ta chỉ là muốn cùng ngươiđánh một trận mà thôi".

Một thiếu niên nhìn Hoắc Linh Nhi, trong lúc nói chuyện rất là dứt khoát.

"Ba người các ngươi vào đi, để nàng ta đi" Lời nói của Đường Tử Trần từ bên trong phòng truyền ra, ba người thiếu niên chần chờ một chút, mặt nhăn nhíu, cuối cùng cũng dẹp đường, để cho Hoắc Linh Nhi đi ra ngoài.

"Ta đã cho ả thời gian ba năm, sau ba năm ả lại cùng ta giao thủ, chuyện này, các ngươi không cần phải lo, chức vị của Vũ Văn, ta sẽ lần nữa an bài chọn người khác".

Đường Tử Trần nhìn ba thiếu niên đi tới nói.

"Tại sao cho ả đó thời gian ba năm? Chẳng lẽ cũng bởi vì ả ta là đồ đệ của Môn chủ Đường Môn Nam Dương? Đường môn là Đường Môn của Đường Tử Trần, không phải Đường Môn của Vương Siêu. Thủ lĩnh..."

Trong đó một thiếu niên do dự chỉ chốc lát, vẫn còn nói ra ỹ nghĩ của bản thân như đinh chém sắt: "Cho ta thời gian ba năm, ta muốn khiêu chiến vỡi thủ lĩnh Đường Môn Nam Dương - Vương Siêu!"

Lời thiếu niên này vừa nói ra, hai thiếu niên còn lại cũng tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Vương Siêu, biểu đạt ý nghĩ của mình.

"Bây giờ Đường môn chúng ta đang làm một sự kiện lớn từ trước nay chưa hề có, chúng ta cũng biết chuyện này là do một tay người lãnh đạo Đường Môn Nam Dương Vương Siêu tạo thành. Ngươi có thể đánh bại thủ lĩnh Tập đoàn Ám sát GOD, giết chết được Đại Đường Song Long của nước Mỹ, chúng ta rất là bội phục, cũng biết được sự lợi hại của ngươi. Bất quá cái này cũng không thể đại biểu cho việc ngươi muốn làm gì thì làm, khống chế hết thảy mọi thứ Đường môn. Đường môn này là Đường Môn của Đường Tử Trần, không phải là Đường Môn của Vương Siêu người, cho nên, sau ba năm nữa. Ta sẽ khiêu chiến ngươi, hơn nữa sẽ đánh bại ngươi."

Vương Siêu xoay người lại, nhìn ba người lãnh đạoi quân đoàn Tử Sắc này, ba người trẻ tuổi, cũng như Vũ Văn, đều có lòng tự tin mãnh liệt, thân thủ siêu nhiên, ở trong chứa sát ý, đều là nhân tài hiếm có hàng đầu, đổi lại ở bất cứ quốc gia nào đều là người trẻ tuổi tương lai đầy hứa hẹn, sẽ được coi như là đối tượng cần được trọng điểm bồi dưỡng trong trọng điểm, đẳng cấp quốc bảo với những nhân vật khác

"Vương Siêu ta đến nay chưa bao giờ sợ khiêu chiến, tư chất các ngươi rất tốt, quyền pháp cũng rất giỏi. Bất quá muốn tiến thêm một bước. Đạp xé giới hạn con người, tiến vào đan đạo, thời gian ba năm sợ rằng không đủ, cứ coi như trong ba năm thời gian các ngươi tiến vào được, cũng sẽ không phải là đối thủ của ta, ba người cùng xông lên, cũng không có bất cứ hy vọng nào đâu."

"Ngươi không cần đả kích lòng tin của chúng ta, sau ba năm nữa rồi hẵng nói."

Ba thiếu niên lạnh lùng nói, tiếp đó xoay người rời đi.

"Tử Trần, những người lãnh đạo Quân đoàn Tử Sắc này vô cùng không tồi, khó trách quân đoàn châu Phi lại có thể chống lại tiểu đội Luân Hồi của Tổ chức Ám sát GOD lâu như vậy. Những người này. Tỷ làm sao mà dạy dỗ được vậy?" Vương Siêu chờ cho sau khi ba thiếu niên đi khỏi, mới hỏi Đường Tử Trần.

"Những thiếu niên này, tỷ cũng không dạy bọn chúng nhiều, bọn chúng đều là tự mình đánh giết mà ra. Hàng năm Đường Môn các nơi trong cả nước cũng cần điều một nhóm nam nữ trẻ tuổi xuất sắc đến huấn luyện doanh ở Nam Phi để tiếp nhận các loại nhiệm vụ, trưởng thành từ trongđánh giết, người chịu đựng thì sinh tồn, kẻ không chịu sẽ bị đào thải." Đường Tử Trần yêu mến nhìn Vương Siêu, trong ánh mắt giống như nhớ lại chuyện cũ: "Nhưng thật ra năm đó ta cũng từng muốn dẫn đệ tới châu Phi, bất quá ta may mắn đã không làm như vậy, nếu không, trên thế giới này có thể đã thiếu đi một vị thần giống như tiểu đệ ngươi rồi. Nhiều nhất cũng bất quá chỉ là một thiếu niên có thể giết người mà thôi."

"Ranh giới của nhân sinh mờ mịt vô thường, tỷ tỷ à." Vương Siêu cũng nhớ lại cái ngày đầu cùng Đường Tử Trần, đó là ngày hắn vui sướng nhất trong cuộc đời, bất quá bây giờ, hắn cũng rất vui sướng. Dù sao đứng ở đỉnh của thế giới này, vừa được sự thành, chiếm được nữ thần tha thiết ước mơ, đời người như thế, còn gì cầu nữa.

"Sau ba năm nữa, đệ hy vọng đồ đệ của đệ Hoắc Linh Nhi thắng hay là hy vọng tỷ thắng?"

Đường Tử Trần khẽ mỉm cười, tung ra một đề mục vô cùng khó nuốt.

"Đệ sẽ dẫn tỷ rời khỏi, Linh Nhi vĩnh viễn cũng sẽ tìm không được chúng ta. Cho dù nàng tìm được chúng ta, muốn khiêu chiến tỷ tỷ ngươi, còn phải qua cửa ải của ta, chỉ cần ta không chết, không ai có thể vọt tới trước mắt tỷ tỷ. Ta luôn luôn là như vậy, trước kia là như vậy, bây giờ là như vậy, tương lai cũng sẽ là như vậy, chưa từng có thay đổi." Vương Siêu trầm mặc một hồi, nói ra điều trong lòng.

"Được rồi, được rồi…" Đường Tử Trần thêm lần nữa cười một tiếng: "Chúng ta trái tim có sự sắc sảo, đúng là đệ hiểu rất rõ ta, ta chẳng lẽ còn không biết đệ sao? Sự tình trên thế gian này thật sự là lung tung hỗn loạn a, cho dù có cường đại như ta và đệ, đều chém không đứt, lý vẫn loạn, không nói những cái đó, tỷ giờ đây duy nhất chú ý, chính là lần giao thủ của đệ và thủ lĩnh GOD, nếu như đệ giao thủ giết chết được hắn, hai người chúng ta ở trên thế giới này, có lẽ thật sự là không có đối thủ nữa, cũng có thể được chút bình an rồi."

"Võ Đạo đại hội lần này tuyệt đối sẽ không như vậy dễ dàng, chúng ta cần chuẩn bị hết thảy cho tốt. Thủ lĩnh GOD tuy rằng được xưng là là thần, bất quá lần này ta tạo ra ảnh hưởng quá lớn, kể cả là thần, cũng khó rút lui được toàn thân. Ta cùng hắn đánh một trận, mặc dù là giao thủ của đỉnh cao, nhưng trên thế giới này, nhất định sẽ có người muốn cướp đoạt danh tiếng của chúng ta."

Vương Siêu cẩn thận suy nghĩ một chút.

"Giới chính phủ, giới hắc đạo, giới quyền pháp Nhật Bản, đều đang tiến hành hội nghị bí mật. Hàn Quốc cũng giống như vậy, bọn họ đang chuẩn bị liều chết để vồ đến. Bất quá ta lần này đi Nhật Bản, trái lại biết được một tin tức, cái tay Y Hạ Nguyên đó, hình như đã đột phá. Cũng đến lúc phải trở ngại chân tay đôi chút rồi đó.

Đường Tử Trần đem tin tức mình lấy từ Nhật Bản nói cho Vương Siêu.

"Đột phá thì tốt, tại Võ Đạo đại hội sẽ đánh chết hắn, mới còn có giá trị."

Vương Siêu và Đường Tử Trần từ từ thương lượng....

Buổi tối sau một ngày, tại bờ cát trên biển Nam Dương ở Jakarta, Indonesia, khí trời vô cùng tình lãng, không mây, ánh nắng rực rỡ.

"Ba thúc, sư phụ của ta bảo rằng tìm ngươi học quyền pháp. Ngươi nhìn xem với trình độ của ta hiện giờ, dạy ta cái gì thì được đây?" Hai chân Hoắc Linh Nhi mềm mại, đứng trên mặt cát, bên cạnh nàng là Ba Lập Minh.

Ba Lập Minh cũng không nói không rằng, chỉ là hai tay cuộn tròn, đứng hướng về phía bắc, đứng như một cái cọc.

"Bát Quái Chưởng, Bão Thất Tinh? Cái tư thế này ta đã đứng vô cùng tốt rồi. Chẳng lẽ còn muốn đứng?" Hoắc Linh Nhi nghi nghi hoặc nhìn Ba Lập Minh.

"Ngươi đứng như một cái cọc cho ta xem nào?" Ba Lập Minh thu tư thế, ánh mắt trống rỗng, há mồm cười ha ha.

Hoắc Linh Nhi cũng bắt chước đứng tư tư thế Bão Thất Tinh Bát Quái Chưởng, đầu hướng về phía trước đỉnh, đối diện với sao bắc cực trên bầu trời, tay, chân, eo, hông đều tạo thành nhất thể, quả nhiên đối ứng cùng sao bắc đẩu trên bầu trời cho thấy được sự thâm hậu của tư thế.

"Nhầm rồi, đầu của ngươi vẫn chuyển động không được." Ba Lập Minh một câu đã chỉ ra sai lầm.

"Đầu cần chuyển động sao?" Hoắc Linh Nhi nhìn Ba Lập Minh, giống như nhìn một bộ quyền thuật ngu ngốc, nguyên lai Bát Quái Chưởng chú trọng với đầu, cổ, thân, hơn nữa là lúc đứng hình cái cọc của Bão Thất Tinh, đỉnh đầu tượng trưng cho sao bắc cực trên bầu trời, còn sự phát lực của thân thể giống như chom bảy ngôi sao bắc đẩu, chỉ có thể dùng thân thể đi tìm đầu, không thể dùng đầu chuyển động để tìm đến thân thể, nếu không, lúc đứng sẽ bị choáng váng.

"Không phải là đầu ngươi cần chuyển động, chỉ là ý động thôi." Ba Lập Minh dài miệng, "Luyện quyền chú trọng đến quyền ý, quyền ý càng tinh thâm, thành tựu võ công lại càng to lớn. cũng như việc làm người vậy, làm người cần trước tiên là phải bồi dưỡng tính cách, tính cách càng xuất sắc, con người cũng lại càng xuất sắc, đều là cùng một đạo lý cả."

Ba Lập Minh chỉ vào sao bắc cực trên bầu trời: "Sao Bắc Cực được gọi là sao Tử Vi, Sao tử Vi trước kia trong xã hội cổ còn có tên là Đế Tinh, quyền ý của ta chính là lúc ngươi chuyển động, lập tức!". Lúc ngươi luyện tập, vô luận là lúc nào, cũng cần tồn tại quyền ý ở bên trong, dần dà lâu ngày, không nhận thức ra, khí chất của ngươi sẽ thực sự dung nhập vào trong đó, đến lúc đó, quyền của ngươi liền có được thứ vô cùng to lớn ở bên trong. Nếu như không có quyền ý, đó chính là tu luyện một cách ngu xuẩn, luyện tập mù quáng, cả đời cũng chỉ là một quyền tượng mà thôi."

| Tải iWin