“Đa tạ tiền bối ra tay hỗ trợ!”
Tức tốc đến Man Hoang Sơn, Lạc Nam bái kiến đồng thời mở lời cảm tạ Man Lực Tộc Trưởng.
“Ừm...chút việc nhỏ.” Man Lực Tộc Trưởng mỉm cười.
ỤM HỐNG...
Bất chợt có tiếng thú rống vang vọng, một con trâu hình thể không quá lớn từ phía sau hung hăng húc thẳng về phía Lạc Nam.
Lạc Nam giật mình, lập tức nhảy dựng lên không trung né tránh.
Nào ngờ con trâu sau lưng mọc cánh, một lần nữa bay lên đuổi theo, quyết tâm húc hắn cho bằng được.
“Làm tốt lắm, Tiểu Thanh mau húc chết hắn cho lão nương.” Giọng nói hùng hùng hổ hổ của Chân Mật vang lên từ phía sau.
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, vung tay chặn lấy đầu trâu.
“Hự...”
Nào ngờ thân thể hắn thoáng cái lảo đảo xém ngã sấp mặt, vội vàng vận chuyển sức mạnh Thể Thiên Đạo và Nghịch Thiên Thủ mới có thể vững vàng chèo chống.
Đưa mắt nhìn kỹ, ngoài con hàng Thanh Thiên Trùng Ngưu còn có thể là ai? Chỉ thấy hiện tại hình thể của nó đã to hơn thời điểm vừa mới nở ra từ trong trứng, có thể chở được một người trưởng thành ngồi trên lưng, thân thể to tròn mũm mĩm, toàn thân có vảy giáp màu xanh bích lục như một bộ giáp của bọ cánh cứng bao trùm, trên lưng là đôi cánh trong suốt đang vẫy vẫy.
Được Man Lực Thần Ngưu Tộc toàn lực bồi dưỡng trong thời gian qua, Lạc Nam phát hiện tu vi của tiểu gia hoả này vậy mà thăng tiến phi tốc, đã đạt đến Yêu Thiên Đạo Sơ Kỳ.
“Đừng nghịch nữa.” Hắn trừng mắt nhìn Chân Mật cảnh cáo.
Chân Mật lè lưỡi nói: “Tiểu Thanh mau trở lại!”
Thanh Thiên Trùng Ngưu ngửa đầu trừng Lạc Nam khiêu khích, sau đó vỗ cánh bay trở về bên cạnh Chân Mật, toàn thân thu nhỏ lại thành một con tiểu ngưu lớn bằng nắm tay rơi vào lòng nàng.
Chân Mật ôm Thanh Thiên Trùng Ngưu, mà bên cạnh là Khương Lê cũng đang ôm Xích Dương Thiên Mã.
Lạc Nam mặc kệ hai nàng, chỉ hướng Man Lực Tộc Trưởng nói:
“Lần này ta đến đón hai nàng trở về, chúng ta phải gấp rút rời khỏi Đạo Quốc trước khi bị tai mắt của các phương Thần Quốc chú ý.”
“Hiện tại Đạo Quốc đã bị Chu Tinh Cấm Không Trận phong toả, các ngươi rời đi bằng cách nào?” Man Lực Tộc Trưởng cau mày nói:
“Chi bằng ở lại nơi này ẩn náo một thời gian, đợi mọi chuyện lắng xuống...”
Lạc Nam lắc đầu, hắn không nghĩ rằng chuyện lần này dễ lắng xuống như vậy, truyền thừa của Đệ Nhất Kiếm Thần là chấp niệm đời này qua đời khác của Loạn Đạo Thần Quốc, một khi hắn còn ở Đạo Quốc...chắc chắn sẽ phải trốn chui trốn lũi, nói không chừng còn liên luỵ đến Man Lực Thần Ngưu Tộc.
“Ý tốt của tiền bối ta tâm lĩnh...nhưng chúng ta tự có biện pháp thoát khốn.” Lạc Nam chắp tay.
“Nếu ngươi đã quyết định như vậy, bổn toạ chỉ có thể chúc vạn sự bình an.” Man Lực Tộc Trưởng nghiêm nghị nhìn Thanh Thiên Trùng Ngưu:
“Nhưng bổn toạ không hy vọng nó xảy ra chuyện bất trắc nào, bằng không Man Lực Thần Ngưu Tộc sẽ cùng ngươi trở mặt.”
Yêu tộc ăn ngay nói thật, tính cách hảo sảng, cũng không cùng Lạc Nam khách khí trong lời nói.
Hắn xem con Thanh Thiên Trùng Ngưu kia như con ruột của mình, nếu vì tin tưởng Lạc Nam mà để nó xảy ra chuyện, hắn tuyệt không tha thứ.
“Tiền bối xin cứ an tâm.” Lạc Nam chân thành hứa hẹn:
“Trước khi ta ngã xuống, tuyệt đối sẽ không để Chân Mật các nàng và Thanh Thiên Trùng Ngưu gặp nạn.”
“Tốt lắm.” Man Lực Tộc Trưởng hài lòng, đưa tay vuốt vuốt cái đầu trâu nhỏ của Thanh Thiên Trùng Ngưu nói:
“Mang nó đi cáo từ phu nhân đi!”
“Ta hiểu rồi.” Chân Mật nghiêm túc gật đầu:
“Tương lai nếu có thời gian, ta sẽ mang nó trở về thăm các vị.”
Nói xong liền cùng Thanh Thiên Trùng Ngưu đi gặp gỡ tộc trưởng phu nhân nói lời từ biệt.
Lạc Nam cùng với Khương Lê dạo bước bên cạnh Man Lực Tộc Trưởng, ngắm nhìn cảnh sắc hùng vĩ của Man Hoang Sơn, hắn mở miệng nói:
“Ta muốn cùng Man Lực Thần Ngưu Tộc hợp tác lâu dài.”
Ánh mắt Man Lực Tộc Trưởng loé lên, vẫn im lặng không nói.
“Tiền bối đừng hiểu lầm, ta không đề nghị các vị đứng về Phá Đạo Hội mà chống lại Đạo Quốc, ít nhất là trong thời điểm này vẫn chưa phải thời cơ thích hợp.” Lạc Nam mỉm cười.
“Thế hợp tác chuyện gì?” Man Lực Tộc Trưởng hiếu kỳ.
Lạc Nam lấy ra một nhánh Tre Cổ Việt, một quả Bàn Đào và một bình Bất Tử Dịch Thuỷ.
“Ồ...đều là Mệnh Thiên Nguyên Chủng hiếm có.” Man Lực Tộc Trưởng giật mình:
“Phúc duyên của ngươi quả thật thâm hậu, chẳng trách có thể trở thành Bá Chủ của Ngũ Châu Tứ Vực.”
“Ta có hứng thú với Thể Thần Thác cũng như tài nguyên luyện thể của các vị, chúng ta có thể trao đổi tài nguyên.” Lạc Nam đề nghị.
“Thành giao!” Man Lực Tộc Trưởng không chút do dự, ngược lại quyết đoán gật đầu.
Thân là người đứng đầu một tộc, hắn phải vì lợi ích toàn tộc mà cân nhắc.
Tre Cổ Việt có thể rèn luyện Đạo Bảo, Bàn Đào Quả gia tăng đạo hạnh vài ngàn năm, Bất Tử Dịch Thuỷ gia tăng tốc độ trị liệu thương thế.
Thể Thần Thác tuy rằng quý giá nhưng những thứ này cũng đều có sức hấp dẫn phi thường, không có lý do từ chối.
“Haha, vậy chúng ta công bằng giao dịch.” Lạc Nam nhếch miệng cười.
Nữ nhân của hắn không ít người là Thể Tu, mang tài nguyên của Man Lực Thần Ngưu Tộc về cho các nàng luyện thể...đẩy mạnh tốc độ phát triển.
Man Lực Tộc Trưởng nhanh chóng ra lệnh cho các trưởng lão đi thu gom tài nguyên đem đến cùng Lạc Nam giao dịch.
Lạc Nam xem như đạt thành ý đồ, có được lần giao dịch này làm tiền đề...ngày sau chỉ cần Man Lực Thần Ngưu tiếp tục được thừa hưởng chỗ tốt từ những tài nguyên của hắn, tin tưởng quan hệ song phương sẽ ngày càng gần hơn, cuối cùng nghiêng hẳn về phía Phá Đạo Hội.
...
Thời gian gấp rút nên cũng không nán lại Man Hoang Sơn quá lâu, sau khi giải quyết xong mọi việc, Tiểu Tinh mở ra Thời Không Môn.
Lạc Nam cùng hai nữ tiến vào, rất nhanh đã trở về phòng của Cầm Dao Nhã tại Ngân Thiên Thần Quốc.
Bất quá ngoại trừ Cầm Dao Nhã và Hoạ Thuỷ, lúc này trong phòng còn có một nam tử trung niên dáng vẻ nghiêm nghị, thân khoác bạch sắc trường bào, thân người cao thẳng...
Không cần phải đoán, Lạc Nam cũng biết nam tử trung niên này là ai, liền chắp tay hành lễ:
“Gặp qua Ngân Thiên Quốc Chủ tiền bối.”
Ngân Thiên Quốc Chủ đánh giá nam nhân trẻ tuổi có giai thoại như truyền kỳ này, âm thầm thán phục khí độ và phong thái của đối phương.
“Mọi chuyện ta đã nghe Ngân Dao nói qua, rất đa tạ tiểu hữu đã cứu nàng khỏi tay của Loạn Nhai Thái Tử.” Ngân Thiên Quốc Chủ chắp tay nói.
“Tiền bối đừng khách khí.” Lạc Nam lập tức hoàn lễ:
“Ta và Dao Nhã chính là bằng hữu, hỗ trợ nhau là việc nên làm.”
Ngân Thiên Quốc Chủ gật đầu, nhẹ nâng bàn tay...bên trong đó có một viên hạt châu nhỏ màu bạc trắng, kích thước chừng đầu ngón tay đang lơ lửng.
Nhưng Lạc Nam lại ngửi thấy khí tức Không Gian cực mạnh từ viên hạt châu này, hiển nhiên đây cũng là một kiện Pháp Bảo Không Gian vô cùng cao cấp.
“Toàn bộ Ngân Thiên Thần Quốc hiện tại đã là vườn không nhà trống, tất cả sinh linh đều tin tưởng trẫm đồng ý tiến vào Ngân Thiên Châu, số lượng lên đến hàng tỷ người.” Ngân Thiên Quốc Chủ trịnh trọng nói:
“Tương lai của bọn họ, tất cả phụ thuộc vào hành động sắp tới của chúng ta.”
Lạc Nam hít sâu một ngụm lãnh khí, trong lòng cảm thấy áp lực nặng nề.
Hắn không hề nghĩ đến mọi chuyện sẽ diễn biến đến mức độ này.
Chỉ vì truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần, hắn lần lượt khiến quá nhiều người, quá nhiều sinh mệnh liên luỵ vào.
Nhưng thân là nhân vật đứng đầu Ngũ Châu Tứ Vực, một đường trèo đến thành tựu như hiện nay...cục diện to lớn nào hắn chưa từng thấy qua?
Vậy nên rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, xua tan mọi áp lực, nghiêm túc hứa hẹn:
“Tiền bối xin cứ an tâm, nếu có chết ta cũng sẽ chết trước các vị.”
Hắn không cuồng vọng cam đoan mọi kế hoạch đều sẽ thành công, ngược lại hắn chỉ có thể cam kết nếu gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ là người đối mặt trước tiên.
Ngân Thiên Quốc Chủ trong mắt loé lên một tia tán thưởng...nam nhân nên có đảm đương như vậy.
“Phi, ăn nói xui xẻo.” Hoạ Thuỷ gắt giọng:
“Kế hoạch lần này chắc chắn thành công trót lọt, một khi ta thoát khỏi Đạo Quốc...lúc đó trời cao mặc chim bay, thiên hạ to lớn sợ gì nguy hiểm?”
“Cũng hy vọng là như thế...” Lạc Nam nở nụ cười.
Lúc này hắn cũng không lo lắng cho an nguy của Ngạo Long Kiếm Thần và Cuồng Hổ Kiếm Thần, hay nói đúng hơn là muốn lo cũng không đủ tư cách để lo.
Bởi vì đó là hai vị Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ, một khi liên thủ có thể chống lại cả Thần Đạo Viên Mãn.
Toàn bộ Đạo Quốc này, sợ rằng chỉ có một mình Loạn Hoàng Vũ là đủ khả năng gây khó khăn cho đôi phu phụ đó.
Ngoài Loạn Hoàng Vũ, bất kỳ Thần Đạo Cảnh nào tìm thấy hai người đều là đưa cổ cho chém...
Có khi bọn hắn đang che giấu thân phận, tiêu dao tự tại ở một tửu lâu nào đó trong Đạo Quốc không biết chừng...
“Tránh đêm dài lắm mộng, bắt đầu thôi!” Ngân Thiên Quốc Chủ trịnh trọng nhìn hắn.
“Được.” Lạc Nam nhìn mấy nữ nhân mở miệng:
“Tạm thời các nàng vào trong Luyện Vũ Giới, để ta và tiền bối hành động được rồi.”
“Có chuyện gì phải lập tức gọi chúng ta ra.” Chân Mật căn dặn.
“Yên tâm, ta sẽ điều chỉnh Luyện Vũ Giới ở trạng thái trong suốt, để tất cả các nàng đều có thể thấy rõ diễn biến bên ngoài.” Lạc Nam nói.
Mấy nữ nhân xem như an tâm, lần lượt tiến vào Luyện Vũ Giới.
“Đi!” Ngân Thiên Quốc Chủ thân ảnh hoá thành một đạo ngân quang lao thẳng ra ngoài.
Lạc Nam chân đạp Kiếm Độ Càn Khôn, hai chân hoá thành từng luồng kiếm ảnh đuổi theo.
Bản thân hắn còn chưa tinh thông toàn bộ truyền thừa của Loạn Phàm, tuy nhiên lúc này thật sự không có thời gian để rèn luyện, vì vậy thi triển còn chưa đạt mức lô hoả thuần thanh.
Nhưng Ngân Thiên Quốc Chủ lại âm thầm kinh dị, phải biết rằng ông ta đã thi triển hai phần ba tốc độ của mình vậy mà vẫn bị Lạc Nam theo kịp, điều này chứng minh tốc độ của Lạc Nam đã có thể tiệm cận Thần Đạo Cảnh thông thường.
Băng qua bầu trời Ngân Thiên Thần Quốc, có thể chứng kiến toàn bộ thần quốc lúc này đều lâm vào tĩnh lặng, chỉ còn lại kiến trúc phồn hoa, hoàn toàn không thấy bóng dáng của nhân loại.
“Lẽ ra nên thu cả những kiến trúc này vào Ngân Thiên Châu...nhưng như thế sẽ gây ra động tĩnh khá lớn khiến người chú ý.” Ngân Thiên Quốc Chủ giải thích:
“Trước đó ta đã bí mật khống chế hai tên mật thám do Loạn Đạo Thần Quốc cử đến giám sát.”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, không hổ là người đứng đầu của một Thần Quốc, hành sự cực kỳ quả quyết và nhanh gọn, tiết kiệm được cho hắn không ít thời gian.
Rất nhanh, hai người đã bước đến một toà cột trụ to lớn sừng sững giữa bầu trời.
Chỉ thấy bên trên đỉnh đầu, vô vàn ngôi sao sáng rực chiếu rọi Tinh Thần Chi Lực dung hợp vào trong cột trụ, diễn hoá thành tầng tầng lớp lớp Trận Văn bao phủ không gian.
Cột trụ này chính là một trong 12 Trụ Trận Chi Tâm duy trì Chu Tinh Cấm Không Trận.
Đứng bên dưới khí tức của một Thần Đạo Cực Phẩm Trận Pháp, Lạc Nam mới nhận ra mình nhỏ yếu đến mức nào.
Dường như những Trận Văn kia nếu như giáng xuống cũng có thể đem hắn trấn cho trọng thương.
“Trụ Trận Chi Tâm này liên kết cùng ngàn vạn vì sao trên bầu trời thông qua phương pháp đặc biệt của Huyễn Tượng Thần Quốc, hơn nữa còn được rèn đúc từ Thiên Ngoại Vẫn Thạch, ngay cả một kích toàn lực của Thần Đạo Cảnh cũng rất khó phá hư được nó.” Ngân Thiên Quốc Chủ trầm giọng nói:
“Nhưng đã đến mức này, ta và ngươi chỉ có thể cố gắng hết sức.”
Lạc Hồng Kiếm hiện ra trong tay, Đông Hoa cũng trở về cơ thể hắn hoá thành một hình xăm Bỉ Ngạn Hoa nơi lồng ngực.
Hiển nhiên Lạc Nam quyết định sẽ toàn lực phá tan Trụ Trận Chi Tâm này.
“Ngay khi Trụ Trận Chi Tâm bị huỷ, Huyễn Tượng Quốc Chủ cũng sẽ cảm ứng được ngay tức khắc.” Ngân Thiên Quốc Chủ trầm giọng nói:
“Thời gian của chúng ta không nhiều, cố gắng đào thoát càng xa càng tốt.”
Một vị Thần Đạo Cảnh như hắn lúc này cũng đổ cả mồ hôi, tâm tình khẩn trương đến cực điểm...
“Ra tay thôi!” Ngân Thiên Quốc Chủ đề nghị.
“Tiền bối chờ một chút.” Lạc Nam bước đến bên cạnh Trụ Trận Chi Tâm, cảm giác được bên trong có Thần Đạo Quy Tắc cường ngạnh gia cố.
Chắc hẳn chính là Thần Đạo Quy Tắc của Huyễn Tượng Quốc Chủ lưu lại.
Hắn lập tức điều động Bá Đạo Quy Tắc và Loạn Đạo Quy Tắc dung hợp vào, đặt tay lên Trụ Trận Chi Tâm, để quy tắc của mình chậm rãi thẩm thấu vào cột trụ, từ từ làm mềm Thần Đạo Quy Tắc của Huyễn Tượng Quốc Chủ.
Tuy rằng không thể hoàn toàn loại bỏ, nhưng khiến Trụ Trận Chi Tâm suy yếu được bao nhiêu đỡ hơn bấy nhiêu...
“Ra tay, cùng nhau oanh kích!” Lạc Nam đề nghị.
“Được!” Ngân Thiên Quốc Chủ hít sâu một hơi, trực tiếp xuất ra Thần Binh - Ngân Thiên Ấn.
Tuy chỉ là Thần Binh Hạ Phẩm, nhưng đây đã là pháp bảo mạnh nhất của Ngân Thiên Thần Quốc rồi.
“Bí Pháp – Huyết Ngân Thuật!”
Ngân Thiên Quốc Chủ nghiêm nghị lên tiếng, tóc dài cuồng loạn, đôi mắt sáng rực, máu huyết trong cơ thể sôi lên sùng sục chuyển sang màu bạch ngân.
Lúc này tu vi Thần Đạo của hắn nhảy vọt lên thêm một tiểu cảnh giới, từ Thần Đạo Trung Kỳ đạt đến Thần Đạo Hậu Kỳ.
Hiển nhiên là quyết tâm cao độ.
Sát Thế, Chiến Thế toàn bộ dung hợp vào Ngân Thiên Ấn trong tay.
Lạc Nam không cam lòng yếu thế, Lạc Hồng Kiếm nâng lên, Lục Đạo Luân Hồi Tâm mở ra, Bát Môn Độn Giáp kích hoạt.
Khoảnh khắc đó, Bá Lực gào thét dung hợp vào thân kiếm, Quy Kiếm Tổ Phù và Oanh Thiên Tổ Phù hiển lộ Thần Thông, Hoá Vũ Bá Thần Thể với một vạn hành tinh điều động, 19 vị Chí Tôn Pháp Tướng cùng lúc mở mắt.
Đông Hoa hợp lực toàn diện cùng hắn, tu vi Thiên Đạo Cảnh của hai người như chồng chất lên nhau, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ lan tràn khắp thân kiếm.
Bá Thế, Chiến Thế, Kiếm Thế, Sát Thế...tất cả đều đã huy động.
Cảm nhận được khí thế của Lạc Nam, Ngân Thiên Quốc Chủ thoáng rùng mình.
Uy lực này vượt xa Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn, đã có thể chống lại Thần Đạo Cảnh.
“Yêu nghiệt a.” Ngân Thiên Quốc Chủ ánh mắt sáng ngời, nhân vật như vậy mới xứng đáng để nữ nhi của hắn đi theo.
“Phá!”
Cả hai người cùng lúc gầm lên.
Ngân Thiên Quốc Chủ toàn lực nện ra Ngân Thiên Ấn.
Lạc Nam hai tay nắm chặt chuôi kiếm, ngửa đầu gầm thét:
“Tị Thần!”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2834: Hợp lực
Chương 2834: Hợp lực