Càn Khôn Vạn Trận là Nghịch Thế Thần Thông do Càn Khôn Trận Thần truyền lại...
Môn thần thông này có thể tạo ra một vùng càn khôn mà ở trong đó có hàng vạn trận pháp khác biệt đan xen, tầng tầng lớp lớp...
Nếu không được sự đồng ý của người thi triển, dù là Thần Đạo Cảnh cũng phải lạc lối, vĩnh viễn không tìm thấy lối ra trừ phi có đủ thực lực phá giải hàng vạn trận pháp...
Lạc Nam muốn đem Sát Chiến Điện dựng thành căn cứ bất khả xâm phạm của mình tại Đạo Vực...
Ở một nơi kẻ thù, địch nhân đông đảo như thế này...sử dụng Càn Khôn Vạn Trận để bảo vệ địa bàn không thể nghi ngờ là vô cùng thích hợp.
Tuy nhiên Càn Khôn Vạn Trận mạnh hay yếu còn tuỳ thuộc vào tu vi của người thi triển.
Nếu ngươi chỉ là Thiên Đạo Cảnh, vậy hàng vạn trận pháp ngươi lập ra trong Càn Khôn Vạn Trận chỉ sánh ngang Thiên Đạo Trận Pháp mà thôi.
Nhưng đương nhiên Lạc Nam sẽ không cảm thấy hài lòng với Thiên Đạo Trận Pháp, hắn muốn Càn Khôn Vạn Trận trấn giữ Sát Chiến Điện phải là do hàng vạn Thần Đạo Trận Pháp tập hợp.
Thế là ba nàng Loạn Ninh Lam, Loạn Thuỳ Trân và Loạn Thuỳ Ảnh đành phải hỗ trợ.
Các nàng có nhiệm vụ đem Thần Đạo Lực truyền sang cho hắn, còn hắn sẽ mượn dùng Thần Đạo Lực của nàng để thi triển Nghịch Thế Thần Thông.
Quá trình này nghe thì đơn giản, nhưng việc một Thiên Đạo Cảnh vận dụng Thần Đạo Lực vốn đã là điều không khả thi, càng đừng nói đến việc thông qua đó triển khai Nghịch Thế Thần Thông, loại thần thông thường lưu lại phản phệ hết sức nghiêm trọng.
“Sao ngươi không cùng các nàng tu luyện Thiên Địa Hợp Hoan Kinh?” Bích Tiêu đề xuất ý kiến:
“Khi đó ngươi có thể thông qua mối liên kết nam nữ vận dụng Thần Lực của các nàng dễ dàng thuận lợi hơn.”
“Cái này...như vậy khác nào lợi dụng các nàng ấy? Ta không muốn.” Lạc Nam lắc đầu.
“Tu luyện Thiên Địa Hợp Hoan Kinh là sao vậy?” Loạn Thuỳ Ảnh hiếu kỳ hỏi.
“Là các ngươi và hắn hoan ái, luyện song tu công pháp.” Bích Tiêu thẳng thừng đáp.
Loạn Thuỳ Ảnh sắc mặt thoáng cái đỏ ửng, nàng chính là phiên bản thiếu nữ của Loạn Thuỳ Trân, cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ vô cùng.
“Thật ra thiếp không ngại.” Loạn Thuỳ Trân cắn bờ môi anh đào, ôn nhu nhìn hắn nói:
“Chỉ cần có thể giúp đỡ thiếu chủ, chuyện song tu không phải vấn đề gì lớn.”
“Một bộ túi da mà thôi, thích thì song tu, ta cũng không thấy có gì không thể.” Loạn Ninh Lam bình thản lên tiếng.
Đối với nàng kiếm đạo mới là thuần tuý, bên trong Vô Minh Mộ Địa trần trụi đối mặt với nhau, nàng cũng không cảm thấy có gì phải e thẹn.
“Ta đã nói không được.” Lạc Nam nghiêm mặt nói ra:
“Không phải ta không thích cùng các nàng song tu, mà là vì ta không muốn gần gũi với các nàng chỉ vì để thi triển thần thông, chuyện nam nữ không nên có bất cứ một yếu tố nào khác trộn lẫn vào ngoài tình cảm và sự tự nguyện giữa đôi bên.”
Mấy nữ nhân dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, không ngờ nam nhân háo sắc này lại đặc biệt đến như vậy...không muốn lợi dụng thân thể của các nàng để làm công cụ mặc dù được các nàng chấp nhận.
“Thế ngươi định làm thế nào?” Bích Tiêu chau mày.
“Trước đó ta từng được Ninh Lam và Thuỳ Ẩn truyền lực để giúp Thuỳ Trân trị thương, đã có kinh nghiệm sẳn rồi.” Lạc Nam nghĩ ra một cách:
“Hiện tại các nàng cho Bá Đỉnh của ta mượn Thần Lực, sau đó ta sẽ rút Thần Lực này bố trí Càn Khôn Vạn Trận.”
Nói xong, hắn đem Bá Đỉnh triệu hoán.
“Bọn thiếp tin tưởng thiếu chủ.” Loạn Thuỳ Trân động viên nhìn hắn, sau đó nàng đặt thủ chưởng của mình lên Bá Đỉnh, Hoả Thần Lực trong đan điền vận chuyển, điên cuồng truyền vào trong đỉnh.
Loạn Thuỳ Ảnh và Loạn Ninh Lam cũng bước lên, đặt tay lên Bá Đỉnh, cố gắng đem tất cả Thần Lực của các nàng truyền vào.
ONG ONG ONG...
Bá Đỉnh tiếp thu nguồn năng lượng khổ lồ, như một quả bong bóng đang bị thổi căng phồng lên, kích thước ngày càng biến lớn.
Lạc Nam nhìn thấy cảnh này hài lòng gật gù, thật ra Càn Khôn Trận Thần cũng chỉ là Thần Đạo Hậu Kỳ cường giả...
Cho nên với nguồn Thần Lực của ba nữ, hoàn toàn thoải mái để thi triển Nghịch Thế Thần Thông.
Về phần có thể thành công hay không, tất cả đều phụ thuộc vào hắn...
“Phù...”
Hơn nửa ngày thời gian, Thần Lực trong đan điền của ba nữ nhân đều đã bị Bá Đỉnh rút cạn, các nàng cần phải nghỉ ngơi một chút...
Lạc Nam hít sâu một hơi, nâng Bá Đỉnh lên tay.
Phần phật...
Áo choàng tung bay, hắn thả người bay lên trung tâm của Sát Chiến Điện.
Đảo mắt nhìn ngàn vạn dặm giang sơn thuộc quyền sở hữu của mình, Lạc Nam biểu lộ chăm chú.
Ý niệm vừa động, Bá Đỉnh ngay lập tức trở về đan điền của hắn.
“Phóng thích...” Lạc Nam nghiêm nghị quát.
ẦM ẦM ẦM...
Bá Đỉnh phun ra Thần Lực của ba nữ nhân, ngay lập tức chúng nó như bùng nổ trong thể nội Lạc Nam, lan tràn khắp mọi ngõ ngách từ kinh mạch cho đến lục phũ ngũ tạng.
Lạc Nam vận dụng nguồn Thần Lực vay mượn này, hai tay mãnh liệt kết ấn:
“Nghịch Thế Thần Thông - Càn Khôn Vạn Trận!”
Khoảnh khắc đó, bên trong đầu hắn lướt qua thông tin về hàng vạn Trận Pháp học được từ Càn Khôn Trận Thần.
Quy Tắc Diễn Hoá thành Trận Văn, mượn Thần Lực của ba nữ nhân làm năng lượng...
Lấy Lạc Nam làm trung tâm, một vùng càn khôn khổng lồ nhanh chóng khuếch đại, bao phủ toàn bộ địa bàn của Sát Chiến Điện từ bên ngoài.
“Điện chủ muốn làm gì?”
Vô số đệ tử, tu sĩ của Sát Chiến Điện ngẩng đầu nhìn lên...
Một cảnh tượng như thần tích hiện ra trong mắt bọn hắn.
Hàng vạn Trận Pháp bỗng nhiên được dựng lên ở bốn phương tám hướng xung quanh...
Lạc Nam nhắm chặt hai mắt, trong đầu đang cố gắng thiết lập Càn Khôn Vạn Trận.
Tầng tầng Trận Pháp khác biệt đan xen, tạo thành một mê cung trận pháp khổng lồ bao phủ Sát Chiến Điện.
“Hắn đúng là yêu nghiệt...vậy mà thành công ngay lần đầu tiên.” Loạn Ninh Lam nhịn không được thì thào:
“Vốn tưởng rằng còn phải vất vả thêm vài lần.”
Bích Tiêu nhẹ lắc đầu, nàng đã nghe nhị tỷ Đông Hoa nói qua...Lạc Nam là nhân vật có thể tự sáng tạo Nghịch Thế Thần Thông khi còn chưa đạt đến Thánh Cấp, thiên phú và ngộ tính của hắn khoáng cổ tuyệt kim.
Ngay cả Nghịch Thế Thần Thông mà hắn còn tự sáng tạo được, thử hỏi việc thi triển Nghịch Thế Thần Thông được học từ người khác làm sao có thể thất bại? Thời gian dần trôi, Càn Khôn Vạn Trận dần dần hoàn thiện...
Mà Thần Lực chứa đựng trong Bá Đỉnh đã bị rút cạn...
Lạc Nam lại điều động thêm Bá Lực của mình dung hợp vào.
Mãi đến khi ngay cả một giọt cũng không còn sót lại, Càn Khôn Vạn Trận quy mô lớn chính thức hình thành như cái tổ ong cực đại.
Mà địa bàn của Sát Chiến Địa lại được bảo vệ bên trong tổ ong đó.
Lạc Nam hài lòng nhếch miệng, hắn đã thiết lập Càn Khôn Vạn Trận bằng quy tắc chi lực của mình...vậy chỉ những người mang theo tín vật chứa một tia quy tắc của hắn mới có thể thoải mái vào trận mà không bị lạc.
Kế tiếp hắn sẽ tạo ra một đám lệnh bài chứa quy tắc phân phát cho cao tầng của Sát Chiến Điện và những người của hắn...
Về phần các đệ tử, muốn ra hay vào phải có được sự cho phép của các vị Trưởng Lão.
Suy yếu như diều đứt dây rơi xuống, Lạc Long Nhi thả người bay lên đỡ lấy hắn...
Cảm nhận được lồng ngực mềm mại ấm áp của thê tử, Lạc Nam nhắm lại hai mắt lâm vào ngủ say...
Việc thi triển Nghịch Thế Thần Thông khiến linh hồn hắn thật sự rất mệt.
...
“Làm sao có thể? Là loạn thần tặc tử nào dám?”
Trong lúc Lạc Nam yên giấc ngủ say, sáu đại Quốc Chủ khi trở về Thần Quốc của mình liền trở nên điên cuồng.
Thiên Hoàng Thần Quốc, Hiên Viên Thần Quốc, Độc Ách Thần Quốc, Ma Thi Thần Quốc, Đại Tượng Thần Quốc, Trấn Linh Thần Quốc...
Tranh đoạt bộ da rắn thất bại đã đành, nhưng có ai ngờ đến chờ đón mình trở về chính là việc toàn bộ quốc khố rỗng tuếch...
Quốc khố không còn, trưởng lão thân cận canh giữ quốc khủ thì bị giết hại dã man.
Tổn thất đại lượng Nguyên Thạch, Đạo Xu, tài nguyên, thiên tài địa bảo...thiệt hại đến mức không thể diễn tả bằng lời, phải tốn hao hàng chục vạn năm tích luỹ ròng rã...
Rốt cuộc là kẻ nào đã gây ra chuyện đáng chết như vậy?
Lục tung hiện trường, đập vào mắt mỗi người bọn hắn là dòng chữ:
“Phá Đạo Hội viếng thăm.”
Trong lúc nhất thời, sáu vị Quốc Chủ vừa phẫn nộ nhưng cũng vừa bán tính bán nghi...
Phá Đạo Hội chẳng lẽ ngông cuồng tự đại đến mức sau khi vơ vét sạch sẽ quốc khố của bọn hắn còn dám để lại lời thách thức như vậy?
Không loại trừ khả năng có kẻ nào đó muốn vu oan giá hoạ cho Phá Đạo Hội.
Nhưng mà với ân oán giữa Đạo Quốc và Phá Đạo Hội, cũng rất có thể Phá Đạo Hội thật sự tuyên chiến và thách thức...
Biết rằng bản thân khó mà tự tìm tòi hư thực, sáu vị Quốc Chủ đồng loạt rời khỏi Thần Quốc của mình, tìm đến Huyễn Tượng Thần Quốc.
Bọn hắn đều có cùng một ý định, đó là nhờ Huyễn Tượng Quốc Chủ thôi diễn thiên cơ, tìm ra thủ phạm.
Khi sáu vị Quốc Chủ nhìn thấy năm người khác cũng xuất hiện tại Huyễn Tượng Thần Quốc, lúc này mới biết thì ra không chỉ mỗi mình bị trộm Quốc Khố...mà năm người khác cũng là nạn nhân.
Trùng hợp ở chỗ, sáu người đều đã tham chiến cùng nhau tại Tứ Đạo Cổ Lâm, xem như có chứng cứ ngoại phạm rất rõ ràng.
Đồng thời việc này cũng chứng minh một điều, tên trộm là kẻ biết việc sáu người cùng lúc không có mặt ở Thần Quốc của mình nên mới dám ra tay như vậy...
Sáu vị Quốc Chủ đưa mắt nhìn nhau, trong đầu xuất hiện một phán đoán to gan...
Nhưng vẫn quyết định chờ Huyễn Tượng Quốc Chủ làm rõ tình hình.
...
Lạc Nam cảm thấy trong giấc ngủ say, toàn thân mình trôi nổi ở giữa thiên hà vô tận...
Thiên hà đẹp đẽ và lộng lẫy, còn cung cấp Nguyên Khí tinh khiết và nồng đậm vô cùng tiến vào khắp các lỗ chân lông, khiến hắn vô cùng thoải mái và dễ chịu.
Bá Đỉnh toả sáng trong đan điền, lực lượng tiêu hao đã được hồi phục.
Lấy lại thanh tỉnh, hắn chậm rãi mở mắt ra.
Đập vào mắt là một trương dung nhan mỹ miều ôn nhu như nước, làn da trắng muốt như tuyết, những đường cong mê người, đôi tuyết lê căng tròn được tô điểm bởi hai viên anh đào hồng đỏ vô cùng thích mắt...
“Bảo bối...” Hắn nhịn không được ngẩng đầu ngậm lấy một bên, hương thơm mê người, xúc cảm mềm mại, tư vị ngọt ngào thấm đẫm vào phế phũ.
“Ưm...” Lạc Long Nhi nhẹ nỉ non, vòng tay ôm cổ hắn, bờ hông vặn vẹo để hạ thân hai người càng thêm chặt chẽ hợp nhất.
Thì ra thấy hắn tiêu hao suy yếu nàng không đành lòng, vì vậy lúc hắn ngủ đã cùng hắn song tu, đem lực lượng khổng lồ từ các đan điền của mình truyền sang cho hắn.
Có được Vô Hạn Trường Sinh Kinh và Thiên Hà Quyết của nàng hỗ trợ, quả nhiên Lạc Nam rất nhanh đã phấn chấn hùng phong.
Hắn chuyển thủ thành công, đem Lạc Long Nhi đè xuống giường niệm, bắt đầu mãnh liệt yêu nàng.
“Phu quân...thiếp...tuyệt quá chàng...”
Lạc Long Nhi yêu kiều rên rỉ, khoái cảm như nước thuỷ triều khiến huyết mạch Quỷ Tộc của nàng vô thức sục sôi, đỉnh đầu mọc sừng, sau mông mọc đuôi...thân mình càng thêm nẩy nở, đàn hồi và khoẻ khoắn.
Lạc Nam không chịu thua kém, cũng mở ra Quỷ Đạo, tiến vào trạng thái của Hoàng Gia Quỷ Tộc, cơ bắp cuồn cuộn, sức mạnh kinh người, mạnh bạo như một Quỷ Vương.
Đôi nam nữ đại chiến không biết mệt mỏi...thể xác và tinh thần đều cùng lúc thăng hoa.
Không biết bao lâu sau, Lạc Nam thoả mãn gầm lên một tiếng, dòng chảy sinh mệnh đánh dấu chủ quyền bên trong nữ nhân của mình.
Lạc Long Nhi thoả mãn nằm bên hắn, tận hưởng tư vị ngọt ngào, Lạc Nam ngậm lấy đôi môi đỏ thắm, nhấm nháp chiếc lưỡi đinh hương của nàng.
Ôm ấp thê tử mỹ lệ trong lòng, hắn chợt dâng lên nhung nhớ...
Hiện tại hắn đã có căn cơ của riêng mình nơi Đạo Vực.
Sát Chiến Điện có ba vị nữ kiếm thần là Loạn Ninh Lam, Loạn Thuỳ Trân, Loạn Thuỳ Ảnh toạ trấn, hai con khôi lỗi hùng mạnh được trang bị tận răng kèm theo một đám Khôi Lỗi, Vong Linh chiến lực cấp Thần Đạo...
Bên ngoài thì có Càn Khôn Vạn Trận phòng ngự, sắp tới sau khi tẩy não, lại có thêm quân đội tinh nhuệ trấn thủ.
Chưa dừng lại ở đó, địa bàn của nhân loại thì có Yêu Mị Uyển bí mật hỗ trợ khi cần, địa bàn của yêu tộc thì lại có Cam Đại Miêu ngấm ngầm liên thủ...
Có thể nói nhìn khắp Đạo Giới, thế lực có thể lật đổ nội tình của Sát Chiến Điện hiện tại không nhiều.
Thậm chí dù Thần Đạo Viên Mãn đích thân đánh vào, trước sự vây khốn của Trận Pháp, sự vây công của Khôi Lỗi, Vong Linh, các nữ Kiếm Thần...chưa chắc sẽ có kết cục tốt.
Lạc Nam đã từng hứa với Yên Nhược Tuyết và các thê tử, khi nào đứng vững gót chân tại Đạo Giới sẽ tiếp đón các nàng.
Hắn cảm thấy ngày đó đã đến rồi...
Đang suy nghĩ, Truyền Âm Ngọc của Trương Nhã Trâm đã rung động.
“Trương tiểu thư.” Lạc Nam vui vẻ tiếp nhận...
“Công tử, các vị phu nhân của ngươi đều đã thành công vượt kiếp...”
Thanh âm trong trẻo cùng chút nhu hoà của Trương Nhã Trâm vang lên.
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Con Đường Bá Chủ
Chương 2970: Càn Khôn Vạn Trận
Chương 2970: Càn Khôn Vạn Trận