– Vương giới dị ma…
Nhìn khe nứt khổng lồ trên trời, da đầu Lâm Động tê dại. Trong đó không có bất cứ ánh sáng nào, bóng đen tà ác đó khiến rất nhiều người run rẩy.
Lời nói của Ma La hiển nhiên đã tạo nên sự chấn động cực lớn. Dị ma cấp Vương.. .thứ dị ma đẳng cấp đó, ngay ở thời Viễn cổ cũng là sự tồn tại đáng sợ. Nếu so với đẳng cấp thực lực của con người thì tương đương với cường giả Luân Hồi Cảnh!
Bao nhiêu năm nay, Lâm Động chưa hề thấy một cường giả thật sự bước vào Luân Hồi Cảnh. Tuy Thanh Trĩ đã bước vào tầng thứ này, nhưng Lâm Động chưa được gặp chính diện… .Còn về thân phận Băng Chủ của ứng Hoan Hoan, chắc hẳn thời Viễn Cổ rất khủng khiếp, nhưng dù gì đó cũng chỉ là thân phận trước khi luân hồi.
Những siêu cấp cường giả khác hắn từng gặp như ứng Huyền Tử, ba kẻ đứng đầu Nguyên Môn, Mộ Lam, đều chí có thực lực Chuyển Luân Cảnh, so với Luân Hồi Cảnh vẫn còn khoảng cách quá xa.
Còn về Ma La, tuy vì có Hỏa Diệm Tổ Phù mà chiến dấu lực tương đương cường giả Luân Hồi Cảnh, nhưng tính ra cũng không phải cường giả Luân Hồi Cảnh thật sự…
Nhưng lúc này… Vương giới dị ma đã thực sự đạt đến tầng thứ ít người với tới này.
Trong Viêm Thần Điện, Ma La và Xích Vân trưởng lão đều biến sắc mặt. Không ngờ thứ dị ma vương giả này đã đến…
Phần lớn cường giả trong thành đều chưa hiểu Ma La nhắc đến Vương giả dị ma là thế nào. Tuy nhiên không phải tất cả mọi người đều như vậy. Tuy dị chuyện về dị ma đã dần mất đi nhưng dù sao vẫn còn chút dấu vết, những cường giả hiểu biết nhiều vẫn hiểu được một chút ít.
Vì thế họ sững sờ nhìn lên bầu trời, sắc mặt trắng bệch đáng sợ, ánh mắt trào dâng nỗi sợ hãi.
– Không hổ là người nắm giữ Hỏa Diệm Tổ Phù…
Phía trước khe nứt là Tam đại Dị Ma Tướng nheo mắt cười nhìn Ma La trên Viêm Thần Điện. Ánh mắt chúng nhìn Ma La có chút ngưng trọng, hiển nhiên đối mặt với cường giả có thực lực Chuyển Luân Cảnh, lại nắm trong tay Hỏa Diệm Tổ Phù, thân là dị ma chúng cũng không dám coi thường.
Từ thời Viễn Cổ đến này, chúng đã có quá nhiều đồng bọn chết dưới tay những người nắm giữ tổ phù rối.
Ma La lạnh lùng nhìn Tam đại Dị Ma Tướng, rồi tay giơ lên sau đó khẽ phẩy một
Uỳnh!
Ngay lập tức từ bên trong Viêm Thần Điện đột nhiên có vô số luồng khí tức hùng hồn bùng phát, quang ảnh lấp lánh, vô số thân ảnh lao vút ra.
Nhiều người trong thành thấy lượng lớn người bỗng nhiên xuất hiện thì ánh mắt có phần kinh hãi. Vì họ nhận ra những người xuất hiện lại toàn là cường giả có tiếng trong Viêm Thần Điện. Lần này Viêm Thần Điện đã xuất động toàn bộ lực lượng…
Trên không trung, Tam đại Dị Ma Tướng nhướn mày, rõ ràng Viêm Thần Điện đã có sự chuẩn bị.
– Hiện thân đi!
Ma La ánh mắt tóe lửa nhìn khe nút, lên tiếng.
– Hà hà… những kẻ có tổ phù các ngươi, thật khó đối phó.
Bên trong khe nứt, một thứ ma khi đên ngòm đặc quánh đột nhiên chảy ra. Ma khí , vừa tiếp xúc với không gian này lập tức phát ra tiếng phụt phụt, nguyên lực trời đất khi chạm vào thứ ma khi kia liền tan biến.
Một thứ khí tức khủng bố khó lòng hình dung xuất hiện từ trong khe nứt, vô số cường giả kinh hãi ngẩng lên. Chỉ luồng khí tức đó cũng khiến họ run rẩy, thậm chí có người còn như muốn quỵ xuống.
ực ực….
Hắc khí đặc quánh bỗng cuồn cuộn, một cái vương tọa đên khổng lồ dần hình thành. Khi vương tọa thành hình, bên trên xuất hiện một nhân ảnh.
Nhân ảnh này mặc tử bào, gương mặt chẳng khác gì với con người bình thường. Chỉ là sau lưng hắn có một đôi cánh dữ dằn lấp loáng màu tím, mỗi lần động dậy là tỏa ra thứ sức mạnh hủy diệt.
Đôi mắt hắn cũng màu tím, chí là trong đó không có bất cứ cảm xúc nào, giống như của Tử Thần vậy.
– Đó chính là Dị Ma Vương sao…
Lâm Động nhìn kẻ ngồi trên vương tọa, sắc mặt trở nên nặng nề. Khí tức tỏa ra từ người hắn ta khiến tổ phù trong người Lâm Động rung lên.
Ma La cũng đang nhìn hắn ta chăm chăm. Một lát sau, Hỏa Diệm Tổ Phù trên trán bỗng bùng cháy, thân thể dần bay lên, quanh người lửa bùng cháy, năng lượng tỏa ra không hề thua kém kẻ ngồi trên vương tọa.
– Ta là Thiên Mình, ngươi có thể gọi ta là Thiên Mình Vương… Đây là Tam đại Ma Tướng của ta. Được lời mời thịnh tình của diện chủ Ma La, nên hôm nay ta từ vạn dặm đến đây.
Nam từ mặc tử bào cười nhìn Ma La.
– Biết rõ là bẫy mà ngươi vẫn dám đến, xem ra ngươi khá tự tin.
Ma La bình thản nói.
– Ha ha, sức hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù không nhỏ, đảng để đi một chuyến. Hơn nữa, dù Lôi Đình Tổ Phù là giả nhưng Hỏa Diệm Tổ Phù là thật.
Thiên Mình Vương cười.
– Từ lầu đã biết điện chủ Ma La có Hỏa Diệm Tổ Phù, chỉ là vẫn chưa có cơ hội ra tay. Hôm nay đã hiện thân thì tiện tay lấy Hòa Diệm Tổ Phù đi thôi. Thần vật như vậy không nên rơi vào tay các ngươi thì hơn.
– Muốn lấy Hỏa Diệm Tổ Phù từ bản tọa, chỉ e ngươi không đủ bản lĩnh!
Ma La nheo mắt.
– Ha ha, chủng tộc bọn ta có thể dễ dàng hủy hoại động phủ Lôi Đế, đương sẽ hủy diệt được Viêm Thần Điện của ngươi.
– Trả giá bằng một Vương giới dị ma, thật không dễ dàng… Dù dị ma các ngươi còn tàn đàng, nhưng ở đây có được mấy Vương giới dị ma?
Thiên Mình Vương cười, chỉ là nụ cười ấy trở nên u tối nhiều. Hắn nhìn Ma La, chầm chậm đứng dậy, theo đó, ma khí cũng nhanh chóng lan tràn.
– Thế gian này sớm muộn cũng thuộc về bọn ta…
Thiên Mình Vương dứt cười, ánh mắt nhìn xuống Lâm Động.
– Tiểu tử này sao lại khiến ta ghét vậy chú… còn đáng ghét hơn ngươi…
– Giết hắn đi.
Thiên Mình Vương nhếch mép cười để lộ ra hàm trắng toát tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương.
-Rõ!
Tam đại Ma Tướng nghe vậy lập tức đáp lời, rồi chúng cười quái dị, không gian lập , tức biến dạng. l
-Ngươi dám! J
Đường Tâm Liên thấy chúng muốn ra tay với Lâm Động, ánh mắt lập tức lạnh băng,hét lên một tiếng, con phượng hoàng lửa lao vút tới nghênh chiến.
– Hề hề, các ngươi cứ ở yên đấy!
Không gian phía trước biến dạng, hai dạo hắc ảnh hiện ra, ma khí dâng tràn, không chỉ chặn được con phượng hoàng mà ngay Xích Vân trưởng lão bên cạnh cũng khó lòng động thủ.
Thấy hai Ma Tướng chặn mình lại, sắc mặt Đường Tâm Liên hoi biến đổi, lập tức quay sang nhìn, chỉ thấy một dạo hắc quang dã xuất hiện trước mặt Lâm Động.
– Sư phụ!
Đường Tâm Liên vội vàng hét lên.
Ma La nghe thấy nhưng không có bất cứ hành dộng nào chỉ nhìn chăm chăm vào Thiên Mình Vương hiện đã đứng dậy. Với đối thủ như vậy, Ma La không dám có bất cứ sự lơ là nào.
Xoẹt!
Không gian phía trước Lâm Động méo mó, Dị Ma Tướng bao quanh bởi hắc khí hiện ra trước mặt nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, rồi dập xuống một chưởng!
– Tuy không biết tiểu tử ngươi có gì đáng coi trọng, nhưng cấp trên đã nói vậy thì ta sẽ lấy mạng ngươi.
Dị Ma Tướng vừa ra tay, mặt đất quanh người Lâm Động sụt lún, thậm chí không gian cũng biến dạng, phong tỏa mọi đường thoát của Lâm Động.
Với trạng thái của hắn hiện nay, căn bản không có sức phản kháng lại với một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Lâm Động ngẩng lên nhìn hắc quang đang ngày đến gần, răng nghiến chặt, mắt hơi nhắm lại.
Thế nhưng khi Lâm Động sắp nhắm hẳn mắt vào thì một đạo thanh quang lóe lên, tiếng long ngâm quen thuộc khiến trời đất rung chuyển vang lên.
Binh!
Không gian phía sau Lâm Động nứt ra, một cái long chưởng thò ra đánh thẳng lên Dị Ma Tướng. Một luồng sức mạnh đáng sợ lan tỏa, Di Ma Tướng thực lực tương đương Chuyển Luân Cảnh lại bắn ra sau hàng vạn trượng. Dọc đường bay, biết bao công trình kiến trúc bị chúng dầm vào đổ sập.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Lâm Động cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó. Hắn vội ngoảnh lại nhìn thì thấy trong không gian tách ra có thanh quang mịt mù, một thân ảnh cao ráo chầm chậm bước ra, tiếng cười sảng khoái vang lên.
– Người mà Thanh Trĩ ta đã chọn… sao có thể để các ngươi tùy tiện giết?