Thánh nữ của Thiên Địa các, Lam Thập Tam, còn có nữ tử mặc y phục màu cam của Tứ các Tứ đảo. Gia Cát Tây Phong của Lan Lăng sơn trang cùng với một đệ tử của Hắc Sát giáo, một Vũ Suất lục trọng của Hóa Vũ tông, Giản Tâm Nhi của Địa Linh Tông, Nguyên Nhược Lan Thiên Kiếm môn, một đệ tử của Huyền Hồn môn, một đệ tử của Quy Nguyên Môn, Huyền Sơn Môn vốn có ba đệ tử tham dự lúc này cũng chỉ còn lại một.
Trong Tam tông Tứ môn người còn lại khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn không ngờ lại chính là người ban đầu ở trong sơn mạch Vụ Đô có không ít dây dưa với hắn – Lam Linh. Không nghĩ tới nữ tử này cũng trụ được tới ngày thứ sáu. Mà còn lại chính là thanh niên áo xám kia, còn có mấy tán tu khác và mấy đệ tử trong các thế lực hắn không biết tên. Những người có thể trụ lại hiện tại không ai là một kẻ yếu cả.
Tính toán trên người mình, lúc này tổng cộng hắn có được ba trăm tám mươi khối ngọc giản. Tuyệt đối không được tính là an toàn. Còn ngày mai nữa là chấm dứt, chỉ mười người cuối cùng mới tiến được vào vòng trong. Sợ rằng ít nhất hắn cũng phải thu thập một trăm năm mươi tới hai trăm ngọc giản mới có thể tính là tuyệt đối an toàn.
Trong lúc ngưng chiến, Lục Thiếu Du cũng thừa cơ rời khỏi vòng vây của tứ nữ. Bị tứ nữ liên thủ vây công, quả thực hắn cũng gặp phiền toái lớn, cũng không thể nói cho các nàng biết thân phận của mình. Ít nhất cũng phải đợi tới lúc thi đấu top mười mới nói được.
Nửa canh giờ sau, lần nữa lại có một tiếng chuông trầm thấp vang lên. Màn đêm buông xuống. Cả quảng trường tối đen. Lúc này cách thời gian ngưng chiến ngày mai chỉ còn mười hai canh giờ. Lúc này bất kể là người dự thi hay là các thế lực sau lưng đều vô cùng khẩn trương. Tiến vào top mười có thể coi là cường giả đỉnh tiêm. Điều này không chỉ là giấy chứng minh cho thực lực của người tham gia, mà đối với những thế lực lớn chính là mặt mũi. Trong môn có một trong thập đại cường giả mà nói đây chính là mặt mũi của tông môn.
Vào đêm ngày thứ sáu, lại một lần nữa lâm vào yên tĩnh. Trong buổi tối ngày thứ sáu này cũng không có ai giao thủ, tất cả mọi người đều đang điều tức, dường như đều nghênh đón tràng thi đấu cuối cùng vào ngày mai. Có thể tiến vào top mười hay không thì cũng chỉ có cơ hội cuối cùng vào ngày mai mà thôi. Ngày mai nhất định là một ngày điên cuồng. Long tranh hổ đấu, tất cả mọi người đều hy vọng bản thân mình bảo trì tới trạng thái đỉnh phong. Cho dù là người tự nhận thực lực cường hãn cũng không dám khinh thường, bởi vì trong đám người dự thi cường giả hiện tại có không ít. Thậm chí cũng không ai dám chắc bản thân mình nhất định có thể chiến thắng..
Trên thính phòng ngoài quảng trường, trong đám người Hoàng gia hiện tại cũng vô cùng khẩn trương. Trong mấy ngày giao thủ này mọi người cũng âm thầm vì Lục Thiếu Du lo lắng. Ngày mai chính là ngày cuối cùng cho nên tỷ muội Hoàn gia lại càng thêm khẩn trương.
– Dương Quá tiên sinh này không biết sư phụ là ai, từ nơi nào tới. Tuổi còn trẻ mà không ngờ thực lực quả thực không kém. So với đệ tử thân truyền trong đại môn đại phái chỉ mạnh hơn chứ không yếu.
Hoàng Chí Lương nói.
– Cha, người xem ngày mai Dương Quá tiên sinh có thể tiến vào top mười hay không?
Hoàng Hân dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn phụ thân mình rồi hỏi.
– Chuyện này ta cũng không chắc. Bởi vì cường giả trong đó quả thực không ít. Bất quá Dương Quá tiên sinh tuyệt đối cũng có cơ hội.
Hoàng Chí Lương nói. Dùng thực lực của hắn cũng có thể nhìn thấy thực lực của một bộ phận cường giả trong tràng. Thế nhưng muốn đi vào top mười không phải là chuyện dễ dàng.
– Đêm này dường như vô cùng an tĩnh a.
Hoàng Đan khẽ nói. Mấy ngày hôm trước, vừa mới tới đêm thì trình độ giao chiến còn kịch liệt hơn so với ban ngày. Thế nhưng hai ngày nay lại yên tĩnh dị thường. Bất quá bên trong sự yên tĩnh này Hoàng Đan cũng cảm giác được bầu không khí có chút căng cứng.
– Hiện tại càng yên tĩnh, ngày mai sẽ càng điên cuồng.
Hoàng Chí Lương nói sau đó nhìn về quảng trường. Lúc này trong bầu không khí căng cứng kia, đêm nay càng tĩnh lặng thì ngày mai sẽ là một hồi long tranh hổ đấu điên cuồng. Giống như là yên bình trước bão tố vậy.
Trên mấy hòn đảo bốn phía, lúc này trải qua mấy ngày liên tiếp thi đấu, nhiệt tình của mọi người càng ngày càng tăng. Ngày mai chính là ngày cuối cùng. Lúc này có không ít người thậm chí còn đang bàn tán xem rốt cuộc là ai tiến vào được top mười.
Trên đài cao. Lúc này trong tất cả các sơn môn, mọi người đều thấp giọng nghị luận, các cường giả thì nhắm mắt dưỡng thần.
Trong đám người Phi Linh môn, Tả Thiên Khung nói với Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh:
– Đông cung phụng, người nói xem tiểu thư ngày mai có thể tiến vào top mười không? Sợ rằng không thành vấn đề a.
– Chuyện này hiện tại cũng khó có thể biết rõ. Cường giả dự thi không ít. Bất quá cho tới hiện tại Tâm Đồng cũng chưa dùng toàn lực, nếu như liều mạng, tiến vào top mười cũng không phải là không có cơ hội.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh nói.
Dưới màn đêm, tất cả những người dự thi đều điều tức. Tâm thần tỏa ra chung quanh. Trong đầu đang nhanh chóng suy tư, ngày mai chính là ngày cuối cùng, có thể nhất cử thành danh hay không thì phải nhìn vào cơ hội cuối cùng này.
Trong bầu trời đêm từng ngôi sao le lói, ngẫu nhiên có từng đám mây đen trôi qua che khuất vầng trăng.
Một đêm yên tĩnh rốt cuộc cũng tôi qua. Màn đêm dần biến mất. Khi những ngôi sao trên bầu trời còn chưa hoàn toàn biến mất thì trên phía chân trời xa xa đã xuất hiện ánh sáng đầu tiên. Lúc này cả không trung bắt đầu được chiếu sáng.
Sưu Sưu.
Từng đạo trọc khí từ trong miệng đám người dự thi được thở ra. Trong nháy mắt có hơn mười đạo khí tức tràn ra.
Trên đài cao, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn xuống phía dưới. Ngày cuối cùng này, đệ tử trong môn bọn họ là long hay là trùng thì cũng chỉ dựa vào cơ hội cuối cùng này mà thôi.
Tất cả khí tức phòng lên cao. Ánh mắt bốn mươi ba người không ngừng đảo qua đám người còn lại. Lúc này đã là ngày cuối cùng, đã không còn lựa chọn, cũng không phải bận tâm gì khác. Bản thân mỗi người đều phải toàn lực ứng phó thì mới có cơ hội. Thế nhưng lúc này cũng không có ai động thủ. Tất cả đều đang tìm kiếm đối thủ của mình. Trong thời gian mấy ngày nay mọi người đều nhìn thấy một ít người khó có thể trêu chọc. Cho nên sẽ không đơn giản trêu vào mấy người kia.
– Cố gắng lên, bắt đầu đi.
– Ngày cuối cùng rồi, thập đại cường giả trong thế hệ trẻ sắp xuất hiện. Cố gắng lên, đánh bại đối thủ cho ta a…
Tiếng náo nhiệt bốn phía vang lên không ngừng, tiếng ầm ĩ hội tụ tạo thành âm thanh giống như sấm rền quanh quẩn trong không trung. Từng tiếng ầm ĩ vang lên khiến cho máu trong người đám người dự thi không khỏi chảy nhanh hơn vài phần.
– Đem ngọc giản ngươi giao cho ta. Số lượng ngọc giản trong tay ta vẫn còn chưa đủ.
Lúc này, thanh niên áo xám đầu tóc mất trật tự kia nhanh chóng đi tới trước người đệ tử Huyền Sơn Môn.