Sở Thiên dùng đá truyền tin thông báo Khắc Lạp Khắc một tiếng, sau đó ngồi lên Lôi Ưng bay ra ngoài A Cổ Lạp sơn.
“Tốc độ của ngươi nhanh thất đấy! Nhanh hơn cả Boeing 747 đến mấy lần!” Sở Thiên hai tay nắm chắc lông vũ, tán thưởng Lôi Ưng, cảm giác lao nhanh như chớp điện trên bầu trời quả thật không tồi.
Nhưng Lôi Ưng lại nghi hoặc hỏi, “Boeing 747 là gì?” Sao lại cổ quái như vậy nhỉ, một cái tên không giống bình thường như thế là lần đầu tiên nó nghe thấy. Hơn nữa Lôi Ưng còn có một chuyện chưa nói ra, nếu không phải sợ bị thương đến Sở Thiên, tốc độ của nó còn có thể tăng lên gấp nhiều lần nữa! Dù gì thì vốn dĩ tốc độ của Lôi Ưng đã là ma thú phi hành nhanh nhất trên đại lục này rồi, huống hồ lúc này còn được Sở Thiên cải tạo thành cấp chín!
“Nó cũng là ma sủng của ra, vốn là Già Thiên Vân Tước cấp bảy!” Sở Thiên đắc ý giải thích, “Boeing 747 là tên ta đặt cho nó.”
“Thì ra là Già Thiên Vân Tước! Chủ nhân người còn những ma sủng khác sao?” Lôi Ưng muốn tìm hiểu một chút về tình hình đồng liêu mới của nó, “Còn có AK47, Hãn Mã, ngoài ra còn có tám con Phi Mao Thối và mấy trăm con Cuồng Lang, con số cụ thể ta cũng không rõ.” Sở Thiên có chút ngượng nghịu, tuy Cuồng Lang hắn nhìn không thuận mắt, thậm chí còn không thèm đặt tên cho chúng, nhưng đó cũng là ma sủng của mình, đến con số sở hữu cũng không biết, điều này thật chẳng ra làm sao cả.
Lôi Ưng có chút ngẩn người, một mặt vì số lượng ma thú của Sở Thiên, mặt khác là vì những cái tên kỳ quái, ngoài những con Cuồng Lang ra, “Hãn Mã là ngựa gì? Sao ta chưa từng nghe qua loài ngựa này? AK47 lại là cái gì? Phi Mao Thối là thứ gì? Có nhanh như ta không?”
Ài! Giao lưu cùng ma thú của dị giới đúng là khó khăn, Sở Thiên nhẫn nại từ từ giải thích cho Lôi Ưng lai lịch của những cái tên ấy.
“Hừ! Lần sau còn nhìn thấy tên Ba Tư Đằng ấy, ta sẽ thay chủ nhân giết chết hắn!” Lôi ưng nghe thấy Ba Tư Đằng lại dám chặn giết chủ nhân của mình, lập tức động nộ. Sở Thiên vô cùng hài lòng với biều hiện của Lôi Ưng, hừ hừ! Hiện giờ một Kiếm Thánh cấp tám nhỏ nhoi thì đâu đáng để mắt chứ?
“Đúng rồi, còn một chuyện nữa!” Sau khi giới thiệu hết sủng vật của mình, Sở Thiên bổ sung thêm: “Ta còn có một con chó nhỏ, tên là Tiểu Bạch! Nó là lão đại của các ngươi, sau này khi ta không có mặt, ngươi hãy nghe lời nó!”
“Vâng! Chủ nhân!” Lôi Ưng không hề do dự nhận lời, nó đối với Sở Thiên quả thực là trung thành hết sức, đến mệnh lệnh hoang đường như vậy cũng chấp hành không do dự, e rằng trên đại lục này ma thú cấp chín cam tâm nghe lệnh cho một con cún cũng chỉ có mình nó mà thôi.
Thời gian người và ưng nói chuyện đã đủ để đưa họ ra ngoài khu vực A Cổ Lạp sơn, tiến vào đầm Trần Nê.
“Ta đã chuẩn bị xong! Có thể bắt đầu rồi!” Lôi ưng dừng lại ở lơ lửng trong không trung, chờ đợi mệnh lệnh của Sở Thiên, đồng thời rãnh nhỏ phía dước mỏ cũng trở nên đen kịt, rồi ẩn hiện ra những tia sáng pháp thuật.
“Bắt đầu!” Sở Thiên hạ mệnh lệnh, phì ~ phì phì ~~ phì phì phì phì… một thanh âm nhức chói tai phát ra từ mỏ của lôi ưng, ban đầu chỉ là hai tiếng, nhưng thanh âm dần dần đã nhiều lên, cùng lúc đó, theo tiếng phì phì phát ra, có một đạo ma pháp quang mang phóng ra từ rãnh nhỏ dưới mỏ của nó.
Tia sáng thứ nhất là hồng sắc, đây là Hỏa hệ ma pháp! Nhưng tia sáng thứ hai lại biến thành màu lam nhạt, đây là Thủy hệ ma pháp! Tia thứ ba là Thổ hệ hoàng sắc, tia thứ tư là Phong hệ thanh sắc…Thỉnh thoảng còn có vài tia màu đen, đây có lẽ là Sở Thiên không cẩn thận dung luôn quyển trục Hắc Ám ma pháp của Ba Bác Tát cho nó! Cuối cùng Sở Thiên kinh ngạc phát hiện, cơ hồ tất cả pháp thuật đều phát ra một lượt từ trong miệng Lôi Ưng!
Quang trụ càng lúc càng nhanh, cuối cùng hình thành một thế trận lốc bão lớn, bề mặt đầm lầy Trần Nê dưới sự oanh tạc của tầng tầng ma pháp các hệ dày đặc, lay động dữ dội, chịu đựng số phận bị đốt khô thành đất khô! Cuối cùng, trên mặt đất xuất hiện một vùng đất khô cằn vuông vức rộng trên trăm thước!
“Chủ nhân, ta vừa mới thăng cấp bậc, sức mạnh trong cơ thể còn chưa sử dụng quen, chỉ có thể làm được thế này thôi.” Lôi Ưng ảo não nói. “Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!” Sở Thiên tặc lưỡi, như vậy mà vẫn không phải là trạng thái mạnh nhất? Ma thú cấp chín thật quá đáng sợ!
Kinh ngạc đã qua đi, Sở Thiên mau chóng vuốt ngực để tim đập lại bình thường, sau đó bày ra bộ dáng thần côn, cùng lúc đó, nghĩ tới Tiếu Bạch, AK47, Boeing 747 còn có Hãn Mã và tám con Phi Mao Thối ở dưới A Cổ Lạp sơn khiến hắn rùng mình một cái, “Ta lấy danh nghĩa của nữ thần, ban cho Lôi Ưng một tên mới---- A Mạt Kỳ (*)…”
“Vậy sau này ta chính là A Mạt Kỳ!” Lôi ưng, không, A Mạt Kỳ vui mừng chấp nhận cái tên mới, không có chút do dự nào, tuân theo tất cả mệnh lệnh của Sở Thiên là thiên chức của nó, đương nhiên bao gồm cả chấp nhận có một cái tên cố quái nữa.
“Uhm, tốt!” Sở Thiên nheo mắt vỗ vào chiếc lưng rộng rãi của A Mạt Kỳ, ma thú cấp chín nghe lời như vậy thật khiến người ta hài lòng, “ Đúng rồi, ma thú cấp chín có thể biến thành hình dạng người, sau này ngươi biến thành người sẽ thế nào?”
Ma thú của Sở Thiên đều có một đặc điểm, đó chính là cao và to! A Mạt Kỳ hiện nay cũng như vậy, đây là một phiền phức, Sở Thiên không muốn nhốt ma thú của mình trong một không gian thần bí, đợi khi có chuyện mới triệu hồi ra. Nhưng cũng không thể đi đâu cũng mang theo những sủng vật khổng lồ thế này, cho nên hắn nhất thiết cần một ma thú nhỏ một chút để có thể bên hắn bất cứ lúc nào, bảo vệ an toàn của mình! Và A Mạt Kỳ có thể biến thành hình dạng con người chính là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng A Mạt Kỳ lại khiến Sở Thiên phải thất vọng, “Ta vừa lên được cấp chín, trong thời gian ngắn không có cách nào để biến thành hình người.” Dứt lời, A Mạt Kỳ thấy Sở Thiên có chút thất vọng, lại bổ sung thêm: “Nhiều nhất là nửa năm! Nửa năm sau là có thể rồi!”
Nửa năm? Cũng không lâu lắm, chút thời gian đó Sở Thiên vẫn còn đợi được, “Vậy ta đợi thêm nửa năm nữa...”
Sở Thiên và A Mạt Kỳ bay trở lại A Cổ Lạp sơn, nhưng lại bị Khắc Lạp Khắc vội vàng chạy đến chặn lại ở bình đài trước sơn khẩu.
“Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, xin ngài đợi một chút!” Chuyện Sở Thiên thay xương cho A Mạt Kỳ đã chấn động toàn bộ Long tộc, cường giả ở nơi này đều nhận được sự tôn trọng, cho nên thái độ của Khắc Lạp Khắc với Sở Thiên cũng đã thay đổi, “Xin lỗi, theo quy định, sủng vật của ngài không thể theo vào A Cổ Lạp sơn!”
“Hừ! Dựa vào cái gì? Ta vừa từ trong đó đi ra!” Sở Thiên còn chưa trả lời, A Mạt Kỳ đã không nhịn được, hai cánh xòe rộng, ánh mắt tức giận quét ngang trước mặt Khắc Lạp Khắc. Ngay đến cửa vào cũng cản, con Thanh Long cấp tám nhỏ bé nhà ngươi muốn khiêu khích một ma thú cấp chín sao ?
“Không! Ta không có ý này!” Khắc Lạp Khắc bất đắc dĩ cười khổ, khí tức của con Lôi Ưng trước mắt đúng là nó không thể đối phó được, “Lúc trước ngưới là do Phất La Đa trưởng lão đưa vào, đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng hiện giờ chủ nhân của ngươi là Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh…”
“Hừ! Bởi vậy nên ta không thể tiến vào?!” A Mạt Kỳ tức tối lừ mắt nhìn Khắc Lạp Khắc, hai cánh đập mạnh một cái, mang theo một cơn cuồng phong thổi vào hai gò má của Khắc Lạp Khắc, đồng thời, rãnh nhỏ dưới mỏ cũng bắt đầu hiện ra những tia sáng ma pháp.
“Phất Lạp Địch Nặc tiên sinh, ngươi xem…” Khắc Lạp Khắc nhìn Sở Thiên đang ngồi trên lưng A Mạt Kỳ, nếu con Lôi Ưng biến dị này thật muốn lao vào, vậy nó cũng không có cách nào, cho nên đành phải cầu cứu Sở Thiên, “Xin để ma sủng của ngài ở nơi ở dưới núi được không? Đây dù gì cũng là quy củ của Long tộc!”
Nghe thấy giọng điệu mang theo ý uy hiếp của Khắc Lạp Khắc, Sở Thiên nheo mắt cười, nhưng hiện giờ vẫn không phải lúc để đắc tội với Long tộc, “A Mạt Kỳ, ngươi xuống đi!”
“Vâng!” A Mạt Kỳ chấp hành mệnh lệnh, nhẹ nhàng bay tới bên cạnh Khắc Lạp Khắc, đợi Sở Thiên trèo lên lưng Cự Long rồi, nó quét mắt nhìn Khắc Lạp Khắc một cái, “Hừ! Ta nhớ ngươi rồi!” Sau đó biến mất như một ánh điện quang.
(*) A Mạt Kỳ (Apache): Tên của một loại máy bay chiến đấu, tên của một bộ tộc da đỏ, tên của một web sever. Tôi nghĩ A Mạt Kỳ ở đây hẳn là tên của một chiếc máy bay chiến đấu.