TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Giới Thú Y
Chương 454: Một Cái Tát

“Thần Hoàng bệ hạ!” Chiến Thần hét lên, chưa dứt lời Chiến Thần đã đuổi theo sau Tam Xoa Kích. Thần Hoàng đã bị thương, không thể đỡ được chiêu này, nhất định phải cứu giá!

Tứ đại Chủ Thần thiếu một người nhưng Bào Uy Nhĩ đã bị thương, do kích động mà vận dụng thất trùng Thần Lực phóng kích đi, khiến cho Tinh Hạch lại bị nứt thêm ra.

Ba Chủ Thần còn lại cũng đuổi theo Tam Xoa Kích. Thái Dương Thần nghĩ: Phất Lạp Địch Nặc là lá bài duy nhất khống chế Chiến Thần, hắn không thể chết! An Cát Lệ Na đang suy nghĩ, yêu cầu của con Lan Nguyệt Thú đó là đưa Sở Thiên về nhân gian một cách bình an, mình không thể bội ước! Còn Ba Khắc Lợi thì đơn thuần là thấy ba người kia đi hết, chỉ còn lại một mình thì không phải đối thủ của mỹ nhân ngư nên cũng đuổi theo!

Tứ đại Chủ Thần đuổi theo một cây Tam Xoa Kích, nhưng không một ai đuổi kịp. Vì cây kích đó được Bào Uy Nhĩ ném với sức mạnh của thất trùng Thần Lực. Chiến Thần có tốc độ nhanh nhất cố lắm cũng chỉ sờ được vào cán kích, nhưng không thể tóm được.

Sở Thiên sững sờ.

Một Hạ Vị Thần nửa mùa đối mặt với thất trùng Thần Lực, cho dù Sở Thiên vẫn luôn đề cao cảnh giác, nhưng đối diện với thứ sức mạnh to lớn kia cũng không biết phải làm gì nữa.

Tứ đại Chủ Thần không cứu được Sở Thiên, Sở Thiên lại đang sững người, thời khắc quan trọng này chỉ có một người có thể giúp thôi.

A Mạt Kỳ đẩy Sở Thiên về phía Anh Cách Lạp Mỗ, cây kích xé gió lao tới, với tốc độ của A Mạt Kỳ muốn tránh cũng không kịp. A Mạt Kỳ biến ra thanh Chiến Thần kích, bắn ra ngũ trùng hợp thể chiến kỹ, “Sự phẫn nộ của Phất Lạp Địch Nặc!”

Binh!!

A Mạt Kỳ phụt máu, bay ngược lại mất một đoạn, hắn chỉ cảm thấy một thứ sức mạnh xé tan tất cả truyền từ cây kích vào cánh tay, tiếp đó đi vào Tinh Hạch, A Mạt Kỳ nghiến răng chịu đau, Thần Lực toàn thân trong chốc lát đã tan biến!

“Ả đàn bà khốn kiếp Bào Uy Nhĩ!”

Sở Thiên chỉ Bào Uy Nhĩ chửi, hắn không nhớ rõ A Mạt Kỳ đã bao nhiêu lần hy sinh vì hắn nữa. Mà lần này đầu A Mạt Kỳ phát ra một tia sáng đen chói lòa, - thất trùng Thần Lực! Không biết chừng Tinh Hạch và đại não bị đánh tan mất rồi!

Ngũ trùng Thần Lực đối chiến với Thượng Thần Vương Lực, chỉ một chiêu, A Mạt Kỳ không còn phản ứng gì nữa, Chiến Thần kích vẽ ra trong không trung một đường thẳng tuyệt mỹ nhưng chệch hẳn mục tiêu của A Mạt Kỳ, lao xuống mặt đất tạo thành một cái hố lớn.

“Chiến Thần Kích!” Chiến Thần Khảm Phổ nhìn thấy thứ vũ khí vừa rơi, rồi lại quay đầu bay tiếp về phía Sở Thiên.

“Mã Nhĩ Tư Khảm Phổ, bản Thần Hoàng mệnh lệnh cho ngươi giết chết mỹ nhân ngư!”

Sở Thiên nộ khí xung thiên, hai mắt trở nên đỏ ngầu, bay vút về nơi A Mạt Kỳ rơi.

Mệnh lệnh Sở Thiên vừa ra, địa ngục tam Thần Thú lập tức ngẩn người, giữ nguyên vị trí.

“Sao Phất Lạp Địch Nặc lại thoát ra được?” Thái Dương Thần Nạp Thập thấy Sở Thiên không sao cảm thấy yên tâm một chút. Nhưng nhất định phải khống chế Sở Thiên trong tay, hắn kéo Ba Khắc Lợi: “Đi, bảo vệ Thần Hoàng!”

Bảo vệ? Là bắt sống mới đúng!

Sở Thiên hốt hoảng. Bào Uy Nhĩ, Nạp Thập, Ba Khắc Lợi, ba Chủ Thần muốn giết mình, còn A Mạt Kỳ sống chết chưa biết thế nào, chỉ có thể liều thôi! “Khảm Phổ, Thái Dương Thần bắt người nhà để uy hiếp ta, giết chúng đi!”

“Các ngươi dám uy hiếp Thần Hoàng!” Chiến Thần Khảm Phổ hét lớn, phi thân chắn trước mặt Sở Thiên, huơ tay trên không, chớp mắt Chiến Thần kích đã xuất hiện trong tay, “Bạn cũ, chúng ta lại có thể cùng nhau bảo vệ vinh quang của Thần Hoàng rồi!”

“Nạp Thập, làm sap đây? Khảm Phổ đã lấy lại Chiến Thần kích!” Ba Khắc Lợi sắc mặt tái nhợt.

“Cuống gì chứ? Chúng ta có ba Chủ Thần!”

“An Cát Lệ Na!” Sở Thiên hét lớn: “Lời hứa của ngươi là bảo vệ ta về nhân gian an toàn!”

“Biết rồi!” An Cát Lệ Na quay người, Thủy, Hỏa, Lôi, Thổ, tứ đại tự nhiên nguyên tố tập hợp trên cơ thể, hai tay cầm một thanh trường kiếm, tứ hệ Lĩnh Vực hợp lại thành một, Lĩnh Vực đa trùng kết hợp tỏa ra, mục tiêu, Ba Khắc Lợi!

“An Cát Lệ Na ngươi làm gì vậy?” Ba Khắc Lợi tránh đòn, giận dữ, “Là ngươi thả hắn!”

An Cát Lệ Na cười nhạt, “Là con Lan Nguyệt Thú đó bảo ta thả!”

“Lan Nguyệt Thú? Cô ta vẫn chưa chết?” Ba Khắc Lợi lập tức đờ đẫn, ‘Phập!’ lĩnh vực đâm xuyên qua vai hắn, cũng kích thích hung tính của hắn, “Cô ta còn sống thì sao chứ? Không ai có thể giết ta!”

Lật hai tay, Ba Khắc Lợi tay cầm cây pháp trượng đen đánh cùng An Cát Lệ Na.

Khảm Phổ, Chiến Thần kích, người kích hợp nhất mới là Chiến Thần thực sự! Khảm Phổ hít một hơi sâu, mặc kệ Lĩnh Vực Hỏa Diệm của Thái Dương Thần, lao thẳng người tới “Thần quyết!”

Trong tiếng nổ long trời, Chiến Thần cùng với cây kích đang múa tít trên tay xông thẳng về Thái Dương Thần.

“Viêm Hỏa! Thái Dương Quang Thuẫn!” Thái Dương Thần cũng không dám ‘tiếp đón không chu đáo’, triển khai song trùng Lĩnh Vực, đồng thời nhanh chóng lùi lại phía sau.

“Phá Ngục!” Chiến Thần kích dường như bị nhiệt độ của vầng thái dương làm cho tan chảy, biến mất một cách đột ngột, nhưng trong ánh lửa nóng rực kia lại có một tia sáng lạnh lóe lên.

Lãnh Quang Xạ Hiện! Chiến Thần kích một lần nữa xuất hiện, Lĩnh Vực của Thái Dương Thần vẫn chói lòa như cũ nhưng chân trái hắn đã bị trường kích đâm xuyên.

Chiến Thần không cần Lĩnh Vực vì hắn có thể tìm ra chỗ sơ hở của bất cứ Lĩnh Vực nào. Tụ lực tại một điểm, xuyên qua Lĩnh Vực, giết kẻ địch trong nháy mắt.

“Kẻ coi thường vinh quang của Thần Hoàng, chết!” Khảm Phổ lại giương cao Chiến Thần kích, trong tam giới, có thể ngăn chặn hắn chẳng có mấy người, giết Thái Dương Thần, hai nhát kích đủ rồi!

Mạng Thái Dương Thần vẫn chưa đến lúc tuyệt, ngay lúc Chiến Thần kích một lần nữa được đâm ra, mỹ nhân ngư mặc kệ thương thế, lao đến trước mặt Sở Thiên, Hải Vương Tam Xoa Kích cũng đã xuất hiện trong tay Bào Uy Nhĩ.

“Bào Uy Nhĩ ngươi muốn chết?!” Khảm Phổ bỏ Thái Dương Thần lại, quay ra chặn mỹ nhân ngư.

Thái Dương Thần Nạp Thập sững sờ, quá mạnh! Chiến Thần người kích hợp nhất, trong số Chủ Thần e là chỉ có Thất Hải Thú Thần Vương Vưu Nhân mới có thể ngang bằng với Chiến Thần! Nạp Thập nghiến răng thầm nghĩ, hôm nay là kết cục không tránh khỏi rồi!

Dưới sức tấn công mạnh mẽ của Lĩnh Vực phúc hợp của An Cát Lệ Na, Ba Khắc Lợi có vẻ như không còn chống chọi được bao lâu nữa. Lúc ấy quái vật hợp thành bởi Thí Thần Thất Hải Thú đã giải quyết hết mọi đối thủ, đang hừng hực khí thế tiến tới! Ba Khắc Lợi kinh hoàng hét lớn: “Khảm Phổ miện hạ, tên Thần Hoàng này là giả. Ngài cứu ta, chỉ cần ngài cứu ta ta sẽ cho ngài biết Thần Hoàng thật sự ở đâu!”

Giả?! Khảm Phổ khựng lại, não hắn bắt đầu đau nhói!

“Không tin ngài nhìn mặt hắn xem! Thần Hoàng đâu có trẻ như vậy!”

Chiến Thần quay đầu lại, quả nhiên lớp cải trang của Sở Thiên đã biến mất.

“Giả… là giả, Thần Hoàng ở đâu? Á!!” cơn đau như muốn nổ tung não khiến cho Chiến Thần phải kêu lên thảm thiết trên không trung. Từng mảnh ký ức lần lượt hiện lên, Chiến Thần chỉ muốn biết, Thần Hoàng ở đâu?

“Phất Lạp Địch Nặc, chịu chết đi!” mỹ nhân ngư đã bị thù hận làm lu mờ lý trí, không để ý đến phản ứng kỳ lạ của Chiến Thần, Bào Uy Nhĩ vẫn đâm Hải Vương Tam Xoa Kích về phía Sở Thiên.

A Mạt Kỳ không biết sống chết ra sao, những người còn lại căn bản là không có khả năng chặn Hải Vương Biển Cấm!

Nộ hỏa của Sở Thiên thì không hề mất đi! Bào Uy Nhĩ dám dùng Thần Lực lão tử ban tặng giết A Mạt Kỳ?! Lưỡi đao Phán Quyết, thủ lĩnh của Thượng cổ Thất đại Thần Khí - Thượng Khắc Lục Ngự Tỏa Hồn Trận xuất hiện trong tay Sở Thiên.

Trong cơn thịnh nộ khiến Sở Thiên không hề nhận ra rằng Lưỡi đao Phán Quyết đã lại biến thành một thanh yêu đao, nuốt gọn sinh mệnh của hắn, nuốt gọn tất cả của hắn.

Mái tóc trong chớp mắt đã trở nên trắng toát, giữa hàng lông mày là vô số nếp nhăn, Sở Thiên dường như đã hao tốn cạn tuổi thọ Thần tộc của mình chỉ trong nháy mắt, Sở Thiên lúc này nhìn như phải đến hàng vạn tuổi!

Tóc trắng, áo trắng, thanh trường đao chỉ chếch lên trên trời, mắt nhắm, gương mặt lạnh băng, ánh sáng Lục Ngự Tỏa Hồn chói lòa!

“Thần Hoàng bệ hạ….” các Chủ Thần sững sờ giữa không trung, chỉ có Chiến Thần Khảm Phổ là mừng đến phát khóc, “Ba Khắc Lợi, đây không phải bệ hạ thì còn là ai?!”

Sở Thiên không còn biết gì nữa, hắn dùng y thuật cứu Bào Uy Nhĩ, mỹ nhân ngư lại giết A Mạt Kỳ! Hình như rất nhiều ngươi đã quên mất rằng năm xưa lão tử có biệt hiệu là… tên đồ tể!

Cấm Chú! Thuận Lưu! Nghịch Lưu!

Thời Gian Tuần Hoàn!

Lĩnh Vực Long Hoàng bốn thức đầu tiên đồng thời được triển khai. Sở Thiên hai tay cầm yêu đao chờ Hải Vương Tam Xoa Kích.

“Cấm Kỳ Thân! Thuận Kỳ Ý! Nghịch Kỳ Hồn! Đảo Chuyền Tuần Hoàn! Thời Gian Toái Liệt! Vĩnh Đọa Hư Không…”

Tựa hồ giọng nói thân thiết nhất đang thầm thì bên tai, trí óc vốn đang hỗn loạn bỗng tỉnh lại, thanh trường đao thuận thế chuyển hướng, chuyển từ chặt thành đập, nhẹ nhàng đập lên Hải Vương Tam Xoa Kích một cái.

Không một âm thanh.

Tất cả lặng như tờ, Hải Vương Tam Xoa Kích đã biến mất.

“Toái Thời Long Ấn!” lý trí bị che lấp bởi thù hận của Bào Uy Nhĩ đã hồi phục được một chút, tay phải đang nắm chặt cây kích vội vã buông ra.

“Ngươi thật sự là Cự Long tộc?!” niềm tin của mỹ nhân ngư nhất thời bị dao động, Sở Thiên không phải Thần Hoàng Tư Đặc Ân?!

“Tiên tổ tại thượng!” Lạp Hy Đức đang nấp ở phía xa thẫn thờ, Toái Thời Long Ấn, cái tên này hắn chỉ từng nhìn thấy trong Mật Điển của A Cổ Lạp Sơn! Mật Điển của Hoàng Kim Long tộc có lẽ còn có một tên khác - Liệt Không Long Ấn, hai cái hợp lại chính là Toái Liệt Hư Không, là Lĩnh Vực Long Thần khởi động Thời Không thông đạo!

Điều quan trọng nhất là, thức này nếu không phải Cự Long tộc thì không thể sử dụng được!

Lạp Hy Đức trước giờ chưa bao giờ nghi ngờ thân phận của Sở Thiên. Lúc này hắn chỉ thầm kêu lên, hơn một vạn năm rồi, tiên tổ Long Thần tại thượng, Long Hoàng của A Cổ Lạp Sơn, cuối cùng lại có thể sử dụng Lĩnh Vực của ngài rồi!

Mỹ nhân ngư thấy rất mơ hồ không hiểu ra sao, không có thể chất của Long Thần, ai cũng đừng hòng dùng được Toái Thời Long Ấn! Cho dù là Phán Quyết Thần Hoàng cũng không được! Phất Lạp Địch Nặc rốt cuộc có phải Tư Đặc Ân không?!

“Ngươi dám tấn công Thần Hoàng!!” Chiến Thần đuổi tới nơi khi mỹ nhân ngư còn đang mơ hồ, linh hồn bị trọng thương, Tinh Hạch rơi vào tình trạng sắp vỡ tan, mỹ nhân ngư chỉ có còn có thể mặc kệ cho Chiến Thần kề Chiến Thần kích lên cổ.

An Cát Lệ Na lãnh đạm quan sát mọi thứ, chỉ An Cát Lệ Na người đã đích thân tham gia đại chiến Thất Thần năm đó mới biết đang xảy ra chuyện gì, khẽ lắc đầu nói với Thái Dương Thần và Ba Khắc Lợi, “Còn ngây ra đó làm gì? Đợi chết sao?”

Thái Dương Thần và Ba Khắc Lợi sắc mặt tái nhợt chuồn đi, An Cát Lệ Na thì thở dài, cũng ẩn mình biến mất.

Đầu cúi xuống, Sở Thiên dùng sống đao của Lưỡi đao Phán Quyết gõ gõ vào gáy, mặc kệ cho tam đại chủ thần rời đi, sau đó từ từ tiến lại gần mỹ nhân ngư.

Chát!

Một cái tát hạ ngay trên mặt mỹ nhân ngư, Sở Thiên lạnh lùng nói: “Cái này là đánh thay cho A Mạt Kỳ!”

| Tải iWin