Tiểu Bạch kinh hãi, vội la lên: “Lẽ nào đó không phải là vì hắn đã hấp thu huyết mạch của Long Thần? Không đúng, từ khi hắn hấp thu máu của Long Thần, ta vẫn luôn giúp hắn dung hòa mà.”
“Thì ra ngươi vẫn cứ hồ đồ như vậy, Hà hà!” Tử Thần cười lớn nói: “Dựa vào sức mạnh linh hồn vẫn chưa phục hồi của ngươi mà muốn chống lại yêu lực của Lưỡi đao Phán Quyết? Hà, nực cười, phụ thần quay về mà thấy ngươi thế này, chắc sẽ cười vỡ bụng mất!”
“Cáp Địch Tư, rốt cuộc ngươi có ý gì?” Giọng nói của Tiểu Bạch bỗng trở nên nghiêm nghị.
“Hì hì, ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu, để ngươi tức chết!”
Khố Khoa Kì nhíu mày nói: “Được rồi, Cáp Địch Tư, đừng đấu võ mồm với Ái Lệ Ti nữa, chính sự quan trọng hơn.”
“Này, Khố Khoa Kì, ngươi hãy nói rõ cho ta, rốt cuộc đó là chuyện gì?” Tiểu Bạch vội hỏi.
“Không có gì! Đợi đến ngày Thần Ân tự khắc ngươi sẽ biết!” Khố Khoa Kì vận chuyển sức mạnh linh hồn, hắn giúp Tử Thần tạm thời áp chế Tiểu Bạch, nói: “Cáp Địch Tư, bây giờ vẫn còn một rắc rối, năm xưa ta lợi dụng Tư Đặc Ân để tăng cường thực lực, sau đó lại trục xuất hắn! Nhưng Tư Đặc Ân vẫn chưa chết, chúng ta chọn ngày Thần Hoàng mất tích đúng một vạn ba nghìn năm để mở thông đạo… ngươi thực sự chắc chắn chứ?”
Cáp Địch Tư hung hăng nói: “Dù thể nào đi nữa, chúng ta nhất định phải làm.”
Khố Khoa Kì vẫn còn đang nhíu mày.
Cáp Địch Tư cười nói: “Sợ cái gì? Lẽ nào sau khi bị Chiến Thần giáo huấn ngươi lại trở nên biết điều vậy sao? Thử nghĩ mà xem, ngươi chẳng qua chỉ lợi dụng Tư Đặc Ân một lần, thế mà đã đạt đến cấp chủ thần hàng đầu rồi, nếu ngươi lại có được thứ đồ bên trong đó… không, ngay cả ngươi chỉ cần ép hỏi bí quyết tinh lọc thần lực từ miệng Nguyệt Thần thôi, thì cấp Thần Vương đã nằm trong tay ngươi rồi!”
Khố Khoa Kì cười thành tràng dài, “Đúng vậy, là ta nghĩ ngợi quá nhiều rồi, đã sắp xếp trong thời gian dài như vậy, đến bây giờ dù biết rõ có uy hiếp nhưng cũng chỉ có thể liều mạng làm thôi!”
……………..
Lúc này trên mặt trăng, Khách Thu Sa ngồi phệt mông trên bãi sỏi, mặt mày ủ dột, vò đầu bứt tai, “ Làm sao đây, ta vẫn không tìm được đường!”
“Khách Thu Sa, sao ngươi lại đến mặt trăng?” giọng nói mạnh mẽ của Đặng Khẳng vang lên trong không trung.
“Đại bá, ha ha, cuối cùng ta cũng tìm được ngài rồi!” Khách Thu Sa nhìn ngược nhìn xuôi, phát hiện ra xung quanh chẳng có ai, hắn nói tiếp vẻ không hiểu: “Đại bá, cái mặt trăng này là của nhân gian hay là của huyết luyện ngục!”
“Ha ha, còn nhớ câu chuyện mà đại bá đã kể cho ngươi không? Trong tam giới chỉ có một mặt trăng thôi, hắn vừa là trung điểm của tam giới, lại vừa là ta đường nối liền tam giới! vì vậy ngươi bây giờ đang ngồi ở trên cánh cửa nối liền nhân gian và Huyết Luyện Ngục, hà hà.”
“Ý, cánh cửa sao?” Khách Thu Sa duỗi cái chân ngắn ngủn ra rồi nhảy dựng lên, “Đại bá, ta muốn đến nhân gian, phải đi như thế nào?”
“Vì sao ngươi lại muốn đến nhân gian? Và vì sao lại đến mặt trăng vậy?”
“Ta… ta bị ông chủ bán cho hai tên biến thái!” Khách Thu Sa căm giận nói: “Bọn họ, bọn họ bắt ta mặc váy cỏ nhảy múa cho bọn họ giải sầu! khó khăn lắm ta mới trốn ra được! Đúng rồi, ngày mai là ngày Thần Ân, hai tên biến thái đó nói ông chủ và huynh đệ ta ngày mai sẽ có xui xẻo lớn. Ta phải cung cấp thông tin! À không, đi mật báo!”
“Tên biến thái bắt ngươi mặc váy nhảy múa? Ha ha, trong tam giới này chỉ có Kiệt Khắc Tốn là có thể làm ra những việc như vậy!” Đặng Khẳng cười mãi không dứt, sau đó nói; “Lúc nãy ông chủ ngươi có đến đây, mượn của ta bốn vị thần khổng lồ Thái Thản, ngươi yên tâm đi!”
Một viên đá trong bãi đá dưới chân Khách Thu Sa bỗng nhảy ra, hắn giống như một tấm ván trượt, đưa hắn bay về phía trước.
“Oa, nhanh thật đấy!” Khách Thu Sa vui sướng kêu to, “Đại bá, ngài thật lợi hại nha, ở trong Tiếp Nguyệt Tháp mà có thể khống chế thổ nguyên tố ở trên mặt trăng này!”
Trong Tiếp Nguyệt Tháp, tiếng cười của Đặng Khẳng đột nhiên ngưng bặt, nhưng lại nhanh chóng khôi phục lại. Năm xưa trong trận đại chiến trên Biển Cấm, trong lòng Đặng Khẳng hiểu rõ, hắn cũng đã dùng thổ nguyên tố để cứu ta gái, nhưng tiếc là chiến tranh diễn ra trên biển, đối thủ lại là mỹ nhân ngư… hơn nữa lúc đó thần khổng lồ Thái Thản còn có nhiệm vụ khác quan trọng hơn…
Khách Thu Sa nhanh chóng đến được Tiếp Nguyệt Tháp, Đặng Khẳng trực tiếp tiễn hắn, “Mau đi đi, trên đường phải cẩn thận, trên chiến trường nếu ngươi gặp phải nguy hiểm gì, thì hãy dùng thứ mà đại bá đã dạy ngươi, trốn vào bên cạnh người bằng hữu mạnh nhất của ngươi, có hiểu không?”
“Ta hiểu rồi!” Tiểu Hùng Miêu gật đầu lia lịa, “Nếu gặp phải kẻ mạnh nào, ta sẽ chạy đến núp sau mỹ nhân ngư!”
“Mỹ nhân ngư? Hải Vương Biển Cấm?” Đặng Khẳng bỗng ngây người ra, ài… Phất Lạp Địch Nặc thật quá gian xảo, hắn lại dám không nói với ta, hắn đang liên thủ với Bào Uy Nhĩ!”
Tăng thêm sức mạnh trên tay, Đặng Khẳng đẩy nhanh tốc độ để đưa Khách Thu Sa đi, còn dặn dò rằng: “Khách Thu Sa, lúc nãy khi ông chủ ngươi đến mượn Thái Thản, ta còn có một câu quên chưa dặn họ.
Ngươi nói lại với bốn vị thúc thúc, việc này liên quan đến sự an nguy của tam giới, thù của ta gái ta có thể không trả, nhưng tuyệt đối không được để Tử Thần thực hiện được kế hoạch của mình, phải hợp tác với Hải Vương Biển Cấm!”
“Ta nhớ rồi, tạm biệt đại bá!” Khách Thu Sa bay ra khỏi Tiếp Nguyệt Tháp, sau khi nhìn thấy ánh sáng của mặt trăng, thứ ánh sáng thuộc về nhân gian, hắn reo lên, “Mẹ nó! Nam hải nhất phiến lục ta đã quay về đây! Phải rồi, đến đây là có thể dùng thông tấn thạch được rồi.”
……………
Phía đối diện với Hồng Nguyệt phế tích, Sở Thiên vẫn đang đứng dưới tầng tầng bảo vệ và chờ đợi trận chiến này kết thúc, nhưng hắn cũng có chút sứt đầu mẻ trán.
Bốn vị khổng lồ Thái Thản được mời đến đây. Nhưng bọn họ và Mỹ nhân ngư có mối huyết hải thâm thù, cũng may bọn họ đã đi theo đại địa phụ thần nhiều năm, nên cũng chịu sự ảnh hưởng của Đặng Khẳng, vẫn còn biết vì đại cuộc, nên không trở mặt ngay. Nhưng bọn họ từ chối kề vai sát cánh với Hải Vương Biển Cấm để chiến đấu, vì vậy bây giờ bọn họ chỉ bảo vệ Sở Thiên, tịnh không hề ra tay!
A Mạt Kỳ từ đâu đi tới, nói: “Ông chủ, ta nhận được thông tấn thạch của Khách Thu Sa, hắn trở về rồi!”
“Kiệt Khắc Tốn thả hắn về ư? Ngươi mau đi đón hắn!” Sở Thiên vui vẻ lắm, Phán Quyết Thần Thú từng nói hắn sẽ bồi dưỡng cho Khách Thu Sa thành một cao thủ!
Chớp mắt một cái, A Mạt Kì đã đem Khách Thu Sa trở về, Tiểu Hùng Miêu vỗ vỗ cái bụng, mặt đầy bi thương, giọng nói còn pha chút nức nở, hắn nhào vào lòng Sở Thiên, “Ông chủ, cuối cùng ta đã trốn ra được! hu hu, rượu của ta đã bị bọn họ cướp mất rồi!”
“Cái gì? Ngươi trốn về sao?”
Khách Thu Sa lại thấy đắc ý, hắn cười hì hì đáp: “Đúng, hai tên ngu xuẩn đó thật khiến gấu trúc bọn ta mất mặt, lại dạy tuyệt chiêu cho ta, hì hì, sau khi ta dùng thuật phân thân thêm cả biến hóa thực vật để đùa với họ, liền trốn ra ngoài! Ai da, suýt nữa thì quên mất, đại bá còn dặn ta làm một việc nữa cơ!”
Nghe được những lời Đặng Khẳng dặn Khách Thu Sa, bốn vị Thái Thản nhìn nhau hội ý, rồi cùng bay lên không trung, mục tiêu là các chủ thần chiến đấu cùng mỹ nhân ngư.
“Ông chủ, hai tên biến thái đó nói trong ngày Thần Ân, ngài sẽ có phiền phức lớn!”
Phiền phức? Sở Thiên sửng sốt, hắn chau mày lại, nhưng sau đó lại kéo giãn hắn ra, đã là lúc nào rồi, dù có phiền phức gì cũng phải đối mặt thôi.
“Oa, đây là chiến tranh sao? So với việc đánh nhau với hắc bang ở Nam hải bọn ta vui hơn nhiều!” Khách Thu Sa nhảy lên lưng Sở Thiên, dõi mắt xem cảnh náo nhiệt, “Ông chủ, cái thứ đen xì xì đó là cái gì?”
“Đó là hộ thuẫn cấp chủ thần, bên trong có độc đấy! Bây giờ, chính cái đó đang ngăn cản quân đội của chúng ta tiến tới.”
“Hì hì, ông chủ, móng vuốt ta ngứa ngáy quá!”
Khách Thu Sa dùng sức nhún người trên vai Sở Thiên, rồi hắn nhảy xuống đất, chạy về phía chiến trường!
“A Mạt Kỳ, ngươi chú ý đến hắn một chút, nếu hắn có nguy hiểm gì, lập tức cứu hắn về!” Sở Thiên không hề ngăn cản, hắn cũng muốn xem xem, thực lực hiện giờ của Khách Thu Sa như thế nào.
“U Oa! Nam hải nhất phiến lục ta đến đây! Các ngươi cẩn thận đấy!”
Hai cái chân ngắn ngủn của Khách Thu Sa đan vào nhau, thớ thịt trên người hắn cứ như lao vù vù về phía trước, nhưng những nơi mà hắn chạy qua, phía dưới chân lập tức mọc lên thứ hoa cỏ xanh ngăn ngắt, ngay sau đó, mỗi một cây hoa, một cọng cỏ lại cố sức mà vươn lên, đợi đến khi chúng cao được bằng Tiểu Hùng Miêu, thì nhanh chóng biến hóa, chúng biến thành hình dạng của Khách Thu Sa.
A Mạt Kì cười nói: “Ông chủ, tiểu tử này xem ra không cần ta chăm sóc rồi, có thể đem lĩnh vực tự nhiên kết hợp với thuật phân thân của Phán Quyết Thần Thú, cũng không tồi đâu!”
Trên chiến trường số lượng Tiểu Hùng Miêu càng lúc càng nhiều, cả vùng sa mạc mà tầm nhìn có thể thấy được đều đã biến thành một màu xanh, còn có cả màu đen trắng xen lẫn đặc trưng của gấu trúc, cuối cùng, khắp nơi đều là gấu trúc, cả một vùng chi chit.
“A Mạt Kì, ngươi thấy những phân thân đó thế nào?”
A Mạt Kỳ lắc đầu, “Thuật phân thân của hắn vẫn chưa đâu vào đâu, vẫn còn chưa học được cách phân thân mà không bị phân chia lực, bây giờ ngoài bản thể ra, tất cả những phân thân khác đều chỉ ở độ mạnh rất bình thường! một thần binh cũng có thể đạp chết mấy con.”
Sở Thiên mỉm cười, một tên nhóc mới bốn tuổi có thể làm được như vậy đã là tốt lắm rồi, Phán Quyết Thần Thú bây giờ cũng chỉ phân ra thành một phân thân khác có thực lực giống với bản thể, để chiến lực tăng gấp đôi. Khách Thu Sa… giờ cứ để hắn chơi trước đi, mười năm sau mới là sân khấu của hắn.
Ngay trong lúc Sở Thiên tính toán tương lai cho Khách Thu Sa, thì Tiểu Hùng Miêu đã hét to một tiếng, giọng ra lệnh, “Tránh ra hết cho ta! Xem lĩnh vực của ta đây.”
Cả một vùng toàn Tiểu Hùng Miêu, vừa gào to vừa xông vào tầng sương đen đó. Không ít những thần tộc đang chiến đấu trên chiến trường e ngại gấu trúc làm vướng bận nên tiện tay làm nổ vài con. Nhưng số lượng gấu trúc bị phá đi so với số gấu trúc đang không ngừng sinh sôi nảy nở từ thực vật kia thì vẫn còn ít hơn rất nhiều, kết quả là càng ngày càng có nhiều gấu trúc xông vào trong lớp sương đen.
“Để ta hít!’
Ta gấu trúc nào cũng mở miệng thật lớn, hít từng ngụm khí to, thoáng một cái, tầng sương đen kia lại trở nên mờ đi chút ít.
Sở Thiên chợt như tỉnh ra, nữ thần tại thượng, người của địa cầu này như hắn mà lại quên mất, khả năng hấp thu khí của thực vật không phải là một sức mạnh bình thường đâu.
Bùm, bùm, bùm
Tầng bảo vệ dù sao cũng là cấp chủ thần, bọn gấu trúc sau khi hấp thu luồng sức mạnh này vào trong cơ thể thì lập tức bị nổ tung. Nhưng tốc độ sinh trưởng của Tiểu Hùng Miêu thật sự quá nhanh, nổ một con, Khách Thu Sa có thể sinh ra hai con khác!
Quân kì hạ xuống, Tử Thần cau mày nhăn nhó, “Chết tiệt, là lĩnh vực tự nhiên biến đổi, chuyên dùng để khắc chế tầng bảo vệ loại sương khói bị lời nguyền! Khố Khoa Kì, xem ra kế hoạch phải thay đổi rồi! Ta đi giết bản thể của tên gấu trúc kia!”
“Không cần đâu!” Khố Khoa Kì cười nhạt nói: “Cứ để tên gấu trúc đó chơi tiếp đi, thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta hành động trước thôi!”
các bạn sau mỗi bài xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Ôi!!!Thói Đời Nghĩ Mà Đau Lòng
Ta Cười Cuộc Đời Lắm Nỗi Đau Thương