Biên soạn: Đức Uy -
---
Vào giờ phút này, nữ nhân bị Bắc Đẩu xách tòng teng mặt đầy kinh ngạc. Chu tổng hôm nay làm sao lại...
"Cô!" Lúc này, gã hơi béo nhìn về phía nữ nhân: "Cái thứ mắt chó này, người nào cũng dám trêu chọc!"
Nghe gã hơi béo trách mắng như vậy, ả ta sững sờ cả người, mới vừa muốn nói gì, Chu tổng đã lập tức ngắt lời: "Cô bị sa thải, hiện tại, Ngay!! Lập!! Tức!! Cút cho tôi!"
Chu tổng vừa ra lệnh một tiếng, sắc mặt cô gái trắng bệch, hoàn toàn không hiểu được đã xảy ra chuyện gì. Mình đang vô duyên vô cớ, vì sao lại bị sa thải...?
"Ông nói cái gì?"
Bỗng nhiên, Phó Minh Hi nãy giờ vẫn im lặng không nói gì, chậm rãi tháo kính râm xuống, lườm Chu tổng.
"Ha ha... Phó thiếu, đắc tội vị nữ sĩ này, ai nói gì cũng đều vô dụng!" Gã hơi béo cười nói.
"Ồ?"
Nghe tiếng, Phó Minh Hi hơi sững sờ, không khỏi quan sát tỉ mỉ Diệp Oản Oản. Cô gái này rốt cuộc có thân phận gì...
"Cô còn đứng ở chỗ này làm gì? Bảo vệ đâu, ném cô ta ra ngoài cho tôi!"
Chu tổng hướng về các nhân viên bảo vệ ở gần đó, ra lệnh.
Rất nhanh, cô ta liền bị mấy gã nhân viên bảo vệ ném ra khỏi Tinh Thần Giải Trí.
"Xin mời vào bên trong!"
Chu tổng nở nụ cười toe toét lấy lòng, nói với đám người Diệp Oản Oản.
Rất nhanh, mấy người Diệp Oản Oản theo Chu tổng lên lầu, đi vào bên trong phòng làm việc của Chu tổng.
"Nếu như chúng tôi đã tới sai chi nhánh, vậy thì không nên làm phiền nữa." Bên trong phòng làm việc, Đại trưởng lão mở miệng nói.
Nghe tiếng, Chu tổng nhất thời biến sắc: "Không không không!! Đường đến chi nhánh khác quả thật là rất xa... Thật không dám giấu giếm, trước đó từng có một buổi họp cấp cao. Sau khi biết vị nữ sĩ tôn quý này muốn thăm quan chi nhánh, ba chi nhánh lớn tại Hoa quốc chúng tôi đều hi vọng thần may mắn sẽ mỉm cười với mình.
Đáng tiếc, cơ hội này lại không rơi vào trên người chi nhánh của chúng tôi... Nhưng bây giờ, ông trời đã cho chúng tôi cơ hội tuyệt vời này. Đây đúng là ý trời mà...!!"
Diệp Oản Oản: "..." Cái miệng của gã Chu tổng này sao lại có thể dẻo quẹo như vậy hả?
Chu tổng âm thầm quan sát Diệp Oản Oản. Mặc dù không biết cô gái này có lai lịch gì, nhưng có thể khiến cho Đại Boss nghiêm túc đến như vậy, nhất định là lai lịch không nhỏ... Nhìn bộ dáng của cô gái này, nói không chừng có thể là bồ nhí của Đại Boss nhà bọn họ!
Không bao lâu, một cuộc gọi điện video được phát trên màn hình máy chiếu bên trong phòng làm việc của Chu tổng.
Lúc này, Chu tổng kết nối video.
Đám người Diệp Oản Oản và Bắc Đẩu thấy được, Nhị trưởng lão xuất hiện ở bên trên màn hình lớn.
"Chủ tịch Phó!"
Nhìn thấy Nhị trưởng lão, Chu tổng lập tức cung kính cúi chào.
"Ông nội..."
Một bên, Phó Minh Hi đồng thời lên tiếng.
"Ông nội?"
Đám người Diệp Oản Oản thần sắc đầy kinh ngạc.
Cái gã Phó Minh Hi này, lại là…cháu trai của Nhị trưởng lão?
Khó trách, dù cho Chu tổng coi như là người phụ trách ở chỗ này, nhưng khi Chu tổng mới vừa sa thải trợ thủ của hắn, Phó Minh Hi lại dám lườm Chu tổng. Hóa ra Phó Minh Hi là cháu ruột của ông chủ lớn của Công ty Tinh Thần.
"Minh chủ! Hết sức xin lỗi, trước đó là lỗi của thuộc hạ đã thông báo không đúng chỗ. Kính xin Minh chủ trách phạt!"
Giờ phút này, chỉ thấy bên trên màn hình lớn, Nhị trưởng lão vội vàng đứng dậy, cung kính khom người nói với Diệp Oản Oản.
Lời này của Nhị trưởng lão vừa nói ra, bên trong phòng làm việc, Chu tổng và Phó Minh Hi hai người, nhất thời sững sờ tại chỗ, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, cứ như là gặp quỷ.
Chu tổng biết, Đại Boss của bọn họ là Nhị trưởng lão Không Sợ Minh của Độc Lập Châu, thuộc về hàng ngũ “người phi thường” một tay chống trời.
Nhưng mà, giờ phút này, Đại Boss của bọn họ, lại có thể gọi vị nữ sĩ trước mặt mình này là Minh chủ…
Trước đó, Chu tổng vốn cho là, Diệp Oản Oản có lẽ là bồ nhí của Nhị trưởng lão.
Nhưng hiện tại xem ra, vị nữ sĩ trước mặt này, nào phải là bồ nhí của Đại Boss bọn họ! Con mịa nó…lại có thể là…có thể là…Lão đại…của Đại Boss bọn họ!!