TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 364

Chương 364: Đối mặt chất vấn

Trong sảnh lớn, tất cả người nhà họ Khương đều bàn tán sôi nổi, mặt đầy vẻ kinh ngạc.

“Khương Vy Nhan! Cô đừng nói bậy bạ! Cô hãm hại bác cả của cô như vậy là có ý gì?”

Tiết Mai đứng bật dậy ngay, sắc mặt ửng đỏ, nổi giận nói!

Cùng lúc đó, ánh mắt của bà ta không ngừng nhìn sang Khương Thái Xương, mặc dù đang cố gắng che giấu gì đó, nhưng sự hoảng loạn trong lòng đã rất rõ ràng!

Khương Mỹ Nghiên cũng đứng lên theo, mặt đầy giận dữ chỉ vào mũi Khương Vy Nhan, quát mắng: “Khương Vy Nhan! Cô có ý gì? Cô cố ý gây khó dễ với nhà chúng tôi đúng không? Còn làm ra thứ này hãm hại bố tôi? Chứng cứ gì? Tôi thấy đều là cô nói năng vô căn cứ thôi!”

“Ông nội, ông xem Khương Vy Nhan kìa! Vậy mà lại nghĩ ra loại thủ đoạn này để đối phó với bố cháu!”

Dứt lời, Khương Mỹ Nghiên nũng nịu nhìn Khương Thái Xương.

Sắc mặt Khương Thái Xương cũng tối sầm lại, khóe mắt lóe lên sự lạnh lẽo, nói: “Khương Vy Nhan à, tốt nhất cô hãy nghĩ kỹ chuyện cô vừa nói, nếu có nửa phần giả dối, cho dù tôi muốn tha thứ cho cô thì người khác ở nhà họ Khương cũng không đồng ý đâu!”

Nghe thấy vậy, Khương Học Bác lập tức đứng bật dậy, khuôn mặt sốt ruột đi đến trước mặt Khương Vy Nhan, không ngừng nháy mắt ra hiệu với cô, nói: “Vy Nhan à, đừng liều lĩnh, mau xin lỗi ông nội con và bác gái của con đi! Đây không phải chuyện đùa đâu!”

“Khương Vy Nhan! Con đừng hại nhà chúng ta!”

Từ Phân cũng sốt ruột theo: “Nếu cô cố ý vu oan cho bác cả thì chúng tôi đều gặp xui xẻo theo cô đấy!”

“Đúng đó! Chị, chị đừng hại em! Chị muốn đấu với bác cả thì đó là chuyện của chị, nhưng chị vô cớ ngụy tạo chứng cứ bác cả làm trung gian kiếm lời, đây là chuyện liên quan đến mạng người! Không có chứng cứ xác thực, thì cả nhà chúng ta đều sẽ bị chị liên lụy đấy!”

Khương Thần cũng lo lắng.

Ngộ nhỡ Khương Vy Nhan vu khống, vậy cả nhà bọn họ đều gặp xui xẻo theo!

Nhưng vẻ mặt Khương Vy Nhan nhìn Khương Thái Xương vẫn đầy nghiêm túc, nói: “Ông nội, chứng cứ ở chỗ cháu”.

“Cầm qua đây!”

Sắc mặt Khương Thái Xương u ám.

Nói thật lòng, lão không tin con trai của mình sẽ làm ra loại chuyện này!

Đều là người nhà họ Khương, đều là công ty nhà mình, tại sao phải làm trung gian kiếm lời chứ?

Hơn nửa, đợi sau khi Khương Thái Xương trăm tuổi, chắc chắn công ty này sẽ giao cho Khương Văn Kỳ, ông ta không đến nỗi phải làm như vậy.

Dứt lời, Khương Vy Nhan đưa tài liệu cho Khương Thái Xương, đồng thời mở tệp ghi âm trong điện thoại.

Chẳng mấy chốc, trong sảnh lớn truyền đến giọng nói của Từ Hải Đạt, nói ra rõ mồn một chuyện ông ta và Khương Văn Kỳ âm thầm cấu kết là trung gian kiếm lời mấy năm nay!

Nghe đến đây, cả sảnh lớn nhao nhao bàn tán như nổi lên một trận gió bão.

“Sao… sao lại như vậy? Khương Văn Kỳ làm như vậy thật sao?”

“Trời ơi! Hơn mười triệu tệ! Mười triệu tệ đấy! Sao nhà bọn họ có thể làm như vậy chứ?”

“Thảo nào mấy dự án trước đây của công ty chúng ta, cuối cùng lúc nghiệm thu lại luôn có vấn đề, thì ra vấn đề mấu chốt nhất là ở đây!”

Mọi người nói luyên thuyên, bàn tán sôi nổi!

Sắc mặt Khương Thái Xương đã hết sức u ám, giận dữ liếc nhìn Khương Vy Nhan chằm chằm, quát hỏi: “Những thứ này đều là thật sao?”

Khương Vy Nhan trả lời rất nghiêm túc: “Ông nội, những thứ này đều là bên phía thi công hôm nay chính miệng nói, tài liệu trên tay ông là đơn mua vật liệu của bác cả và tổng giám đốc Từ kia thương lượng riêng, lúc cháu vừa mới đến, đã bảo người của công ty kiểm tra một lượt rồi, toàn bộ đều là vật liệu cấp thấp, hơn nữa giá mua rõ ràng cao hơn giá thị trường, phần vật liệu này nếu mua theo ý của bác cả và tổng giám đốc Từ, ít nhất bọn họ có thể bỏ túi được năm triệu tệ từ trong việc này”.

“Ầm!”

Câu nói này như sấm chớp nổ vang!

Toàn bộ người nhà họ Khương đều nổi giận!

“Năm triệu tệ! Vậy mà ông ta lại dám nuốt riêng năm triệu tệ trong nháy mắt!”

“Lão gia! Chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy! Công ty không phải của một mình Khương Văn Kỳ, đây là dùng tâm huyết của tất cả mọi người chúng tôi để nuôi sống một mình bản thân ông ta!”

“Đúng! Lão gia, bảo Khương Văn Kỳ ra đứng đối chất đi!”

Đối mặt với ngọn lửa giận của mọi người, mặt Khương Thái Xương cũng đanh lại, hóa đơn vật liệu trong tay đã bị vò nhăn nhúm.

Ánh mắt lão lạnh tanh nhìn sang Tiết Mai và Khương Mỹ Nghiên, lạnh lùng nói: “Chuyện này hai người không biết sao?”

Lúc này Tiết Mai và Khương Mỹ Nghiên hơi hoảng hốt lo sợ, cả hai liếc mắt nhìn nhau, Khương Mỹ Nghiên lập tức nói: “Ông nội, ông đừng tin những thứ này, chúng hoàn toàn là do Khương Vy Nhan làm giả!”

“Làm giả ư?”, lông mày Khương Thái Xương nhíu chặt.

“Đúng! Là đồ giả! Trước nay con chưa từng làm như vậy!”

Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu gào nôn nóng!

Trán Khương Văn Kỳ toát đầy mồ hôi lạnh chạy vào, trợn mắt tức giận nhìn Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn, sau đó đứng trước mặt Khương Thái Xương, nói với vẻ khiêm tốn nhún nhường: “Bố, bố phải tin con trai chứ, sao con có thể làm ra loại chuyện tổn hại đến lợi ích công ty thế này chứ? Những cái này đều là con ranh Khương Vy Nhan cố ý ngụy tạo! Khương Văn Kỳ con trong sạch! Nếu không tin, bố có thể kiểm tra tài khoản ngân hàng của con, bất động sản của con, tuyệt đối là sạch sẽ!”

Nghe thấy vậy, đám người nhà họ Khương đều nhíu chặt mày với vẻ nghi ngờ.

Nhìn bộ dạng của Khương Văn Kỳ, giống như thật sự bị oan.

Sắc mặt Khương Thái Xương cũng tối sầm lại, ánh mắt lóe lên tia sáng.

Khương Văn Kỳ thấy vậy, ngửa thẳng đầu lên, giơ tay vung một bạt tai, nổi giận nói: “Khương Vy Nhan! Cô lớn gan lắm, không phải chỉ là không đồng ý dùng đơn vị thi công của cô thôi sao, vậy mà cô lại nghĩ ra cách này để hãm hại tôi! Tôi là bác cả của cô đấy! Cô đúng là quá ác độc rồi!”

Nhưng!

Cú tát này đã rơi vào khoảng không!

Tiêu Chính Văn đứng ra, nắm lấy cổ tay của Khương Văn Kỳ ở không trung, nói với giọng điệu lạnh lùng: “Tức giận là muốn ra tay đánh người à?”

Sắc mặt Khương Văn Kỳ u ám, giận dữ nói: “Tiêu Chính Văn! Đây là chuyện của nhà họ Khương tao, mày không có tư cách nhúng tay, cũng không có tư cách chen miệng vào! Cút sang một bên cho tao!”

Thế nhưng.

Trong con ngươi của Tiêu Chính Văn hiện lên vẻ lạnh băng, chặn trước mặt Khương Vy Nhan, lạnh lùng nói: “Chuyện của nhà họ Khương các người, tôi không thèm quản. Nhưng ông muốn ra tay với Vy Nhan thì tôi phải quản!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn dùng lực, bóp cổ tay của Khương Văn Kỳ vang lên răng rắc, cứ như trật xương khớp!

“A a a! Đau đau đau… Con chó hoang nhà mày, buông ra! Mày là cháu rể của nhà họ Khương tao, tao là bác cả của mày! Mày lại dám ra tay với tao à? Đúng là coi trời bằng vung!”

 

Khương Văn Kỳ kêu gào thảm thiết.

“Có gì mà không dám chứ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

“Đủ rồi!”

Lúc này, Khương Thái Xương tức giận quát một tiếng, nặng nề gõ cây gậy trong tay xuống nên nhà, nói: “Chuyện hôm nay cứ kết thúc ở đây! Vy Nhan à, mấy người về trước đi”.

“Ông nội, cháu không hề vu oan, cũng không nói dối, những thứ này đều là thật…”

Khương Vy Nhan sốt ruột.

Nhưng Khương Thái Xương lạnh lùng nói: “Bảo cô về trước đi, nghe không hiểu à?”

Khương Vy Nhan còn muốn nói gì đó, nhưng Tiêu Chính Văn kéo tay cô lại, khẽ lắc đầu, nháy mắt ra hiệu với cô.

Sau đó, anh lạnh lùng liếc xéo đám người nhà họ Khương xung quanh, cười nói: “Nhà họ Khương lớn như vậy, lại không chứa nổi một người nói thật lòng, nực cười, thật đáng buồn!”

Dứt lời, Tiêu Chính Văn kéo thẳng Khương Vy Nhan rời khỏi biệt viện nhà họ Khương.

Mà trong sảnh lớn, sau khi Khương Thái Xương bảo toàn bộ người khác đều giải tán, khuôn mặt lão đầy vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm vào Khương Văn Kỳ, tức giận quát: “Còn không mau quỳ xuống!”

| Tải iWin