Sư Hống hoàng chủ vội trả lời:
- Mấy hôm trước gia phụ vừa xuất quan, hiện ở cổ các. Lý công tử muốn gặp gia phụ thì phải chờ thêm một thời gian, nghe gia phụ nói đang điều chỉnh trạng thái thể chất. - Phụ thân của hoàng chủ chưa được thể thuật hoàn chỉnh?
Lý Thất Dạ nghe Sư Hống hoàng chủ nói liền hiểu ý. Sư Hống thánh hoàng là hậu nhân của Bá Tiên Sư Vương, tiếc rằng tiên thể chi thuật đã thất truyền. Sư Hống thánh hoàng từng quay về Thiên Đạo Viện tìm dấu chân tổ tiên, tất nhiên đã có thu hoạch.
Sư Hống hoàng chủ cười gượng nói:
- Cái này thì chỉ có gia phụ mới biết. Chờ gia phụ xuất quan, Lý công tử hãy nói chuyện với gia phụ đi.
Sư Hống hoàng chủ cũng đến nhưng ở trong Thừa cổ các, không gặp người ngoài. Đệ tử Sư Hống môn trừ đẳng cấp trưởng lão ra không ai biết lão tổ của bọn họ đã xuất quan.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Nhưng chuyện giúp đỡ Thiên Đạo Viện theo ta thấy thôi đi, các người cứ ngồi xem là được. Nếu tình hình không ổn hãy mau chóng quay về.
Lý Thất Dạ không muốn Sư Hống môn làm hỏng việc lớn của hắn, Lý Thất Dạ đang chờ câu cá.
Sư Hống hoàng chủ nghe Lý Thất Dạ nói, trầm ngâm hỏi:
- Ý của Lý công tử là . . .?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Hoàng chủ không tưởng tượng được nội tình của Thiên Đạo Viện đâu. Các lão tổ Thiên Đạo Viện có một vị không tầm thường, Thiên Đạo Viện sâu không lường được. Đối với Thiên Đạo Viện thì lão tổ đại giáo, lão bất tử phong ấn chẳng là gì. Dù là cường giả trong truyền thuyết cũng không đáng Thiên Đạo Viện lo lắng. Hay đối diện tồn tại bất hủ thì Thiên Đạo Viện dư sức chống đỡ. - . . . Nói câu khó nghe, dù Sư Hống quốc dốc hết sức cũng như muối bỏ biển đại kiếp nạn. Bị cuốn vào đại kiếp nạn này sẽ là tai họa ngập đầu cho Sư Hống môn. Ta nghĩ Thiên Đạo Viện sẽ khắc ghi kỹ Sư Hống môn nhân nghĩa.
Lý Thất Dạ không mong Sư Hống môn làm hỏng việc của hắn và Thiên Đạo Viện, khi có chuyện hắn không rảnh cứu Sư Hống môn.
Sư Hống hoàng chủ trầm ngâm:
- Cái này . . .
Sư Hống hoàng chủ nói:
- Ta sẽ chuyển lời của lý công tử cho gia phụ. Gia phụ là người trí tuệ, sẽ có kết luận.
Tuy Lý Thất Dạ nói khó nghe nhưng là sự thật, Thiên Đạo Viện rốt cuộc mạnh đến mức nào? Đến bây giờ không ai biết.
Một đệ tử Sư Hống môn vội vàng chạy vào báo cáo:
- Bẩm bệ hạ, các lão Nộ Tiên thánh quốc dẫn theo đệ tử Tư Mã Long Vân đến chơi.
Sư Hống hoàng chủ nghe tin này tim rớt cái bịch, hỏi:
- Có chuyện gì?
Đệ tử do dự nhìn Trì Tiểu Điệp lại ngó Lý Thất Dạ, không nói nên lời.
Sư Hống hoàng chủ ra lệnh:
- Cứ nói thẳng đi, không sợ.
Đệ tử lắp bắp trả lời:
- Sợ . . . Sợ là tới cửa cầu hôn, đoàn người các lão mang theo lễ vật long trọng, đầy đủ.
Lòng Sư Hống hoàng chủ chìm xuống, ngày này rốt cuộc đến, điều gã không mong muốn nhất. Nếu vãn bối yêu nhau thì thôi, liên nhân với Nộ Tiên thánh quốc có thể nói là Sư Hống môn trèo cao. Nhưng làm phụ thân, Sư Hống hoàng chủ biết nữ nhi không hy vọng cuộc hôn nhân này. Sư Hống hoàng chủ không muốn miễn cưỡng nữ nhi, nhưng gã cũng biết chuyện này không đơn giản.
Lý Thất Dạ ngồi trên ghế chủ, cười tủm tỉm:
- Cho bọn họ vào đi.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Nộ Tiên thánh quốc thật nhiệt tình, lúc này đến vì mỹ nhân hay vì tuyệt học đây?
Trì Tiểu Điệp im lặng không nói câu nào.
Sư Hống hoàng chủ thầm thở dài, ra lệnh:
- Hãy mời các lão và Tư Mã công tử vào đi.
Rất nhanh, đoàn người Tư Mã Long Vân dược mời vào, bọn họ nâng các rương sính lễ quý giá vào trong. Tư Mã Long Vân đi theo sư phụ đến, các lão sư phụ của gã chính là một vị cổ thánh, hơn nữa còn là đại thánh, huyết khí lâu dài thâm sâu, tuổi thọ còn dài, một nhân vật cường đại. Nếu thánh tôn thánh hoàng không xuất thế, các lão này có thể đứng ở đỉnh võ đài thời đại.
Các rương sính lễ quý giá được nâng vào, các rương báu mở nắp ra, bảo khí ngút trời, thần quang phun ra nuốt vào. Sính lễ quý giá làm người chấn động, thần thiết bảo kim, thánh thạch cổ đồng, linh dược đan thảo . . . có thể nói là cái gì cần có đều có.
Tư Mã Long Vân đi vào khi hắn Lý Thất Dạ cũng có mặt thì sắc mặt âm trầm, hừ lạnh.
Các lão, sư phụ của Tư Mã Long Vân có địa vị rất cao trong Nộ Tiên thánh quốc, mở miệng nói:
- Trì huynh, quý thiên kim và đồ nhi của ta từ nhỏ biết nhau. Tục ngữ nói đúng, trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng. Cả hai đã đến tuổi thành hôn, đồ nhi của ta một lòng chung tình với Trì cô nương, hôm nay các ta đây mặt dày tới cửa cầu hôn.
Sư Hống hoàng chủ nhức đầu. Nộ Tiên thánh quốc muốn cưới nữ nhi của gã, chuyện này không đơn giản. Bên ngoài luôn đồn rằng tiên thể chi thuật của Nộ Tiên thánh quốc không hoàn chỉnh, bọn họ luôn tìm kiếm cách bù đắp đầy đủ. Sư Hống môn là một trong những đối tượng của Nộ Tiên thánh môn.
Sư Hống hoàng chủ bất đắc dĩ nói:
- Chung thân đại sự của nữ nhi nên để nàng lo, phải xem ý của tiểu nữ thế nào.
Các lão vội bảo:
- Trì huynh nói sai rồi. Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng. Phụ nữ đồng ý, nhi nữ làm sao dám không nghe? Hai hài tử từ nhỏ biết nhau, tình đầu ý hợp, chuyện này chỉ cần Trì huynh nói một câu là được. Thánh hoàng chúng ta đã lên tiếng, nếu hôn sự được quyết định thì thánh hoàng, lão tổ sẽ chủ hôn cho, đây là việc cực kỳ vinh hạnh. Không chỉ với hai đứa trẻ, đây cũng là chuyện tốt hiếm có cho Sư Hống môn.
Tư Mã Long Vân đứng ra, chắp tay hướng Sư Hống hoàng chủ:
- Thế bá, tiểu điệt và Tiểu Điệp luôn mối tình thắm thiên, mong thế bá . . .
ư Mã Long Vân nói làm Trì Tiểu Điệp tức giận người run rẩy, mặt đỏ rực, trợn trừng mắt định lao ra nhưng bị Lý Thất Dạ ngăn lại.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Trước khi nói nhảm nên tiểu một bãi soi gương đi, bộ dáng ngươi như thế cũng dám nói?
Tư Mã Long Vân tức giận mặt đỏ rực, các lão sư phụ của gã đôi mắt lạnh lùng, sát ý dâng lên.
Các lão lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là ai?
Lý Thất Dạ không thèm nhìn các lão, chậm rãi nói:
- Ta là ai không quan trọng, nhưng ta nói cho ngươi biết, Nộ Tiên thánh quốc các người nếu muốn liên nhân thì không có cửa. Mặc kệ Nộ Tiên thánh môn các người đến vì Tiểu Điệp hay tiên thể thuật, hoặc có ý đồ khác, nhân lúc còn sớm các người hãy từ bỏ đi. - Tiểu bối không biết trời cao đất rộng!
Các lão hừ lạnh một tiếng:
- Việc lớn của Sư Hống quốc từ khi nào đến lượt tiểu quỷ chưa dứt sữa nhà ngươi quyết định?
Lý Thất Dạ lười nhìn các lão:
- Chuyện của Sư Hống quốc không cần ta quyết định, nhưng người bên cạnh ta thì ta có quyền. Bây giờ Trì nha đầu do ta bảo bọc, là người của ta, Nộ Tiên thánh môn các ngươi đừng xía vào!
Trì Tiểu Điệp bị Tư Mã Long Vân nói quàng xiên chọc tức điên, nghe Lý Thất Dạ nói xong ngây người, mặt đỏ rực, tim đập nhanh như có nai con nhảy. Trì Tiểu Điệp vứt hết cơn tức lên tận mây xanh, lòng nàng mềm nhũn. Đối với Trì Tiểu Điệp thì một câu nói đó đã đáng giá.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!