Mặt Trì Tiểu Điệp đỏ hồng, cúi đầu, tay vò góc áo, nàng không nghe thấy gì khác hơn câu kia.
Lời Lý Thất Dạ nói làm Tư Mã Long Vân, các lão biểu tình cực kỳ khó xem.
Nét mặt các lão sa sầm, lạnh lùng nói:
- Trì huynh, chuyện của quý thiên kim để mặc một tiểu bối chưa dứt sữa nói bậy bạ sao? Chuyện này liên quan danh tiết của quý thiên kim.
Sư Hống hoàng chủ nhức óc, lắc đầu, nói:
- Không giấu gì các lão, việc này ta là phụ thân cũng không quyết định được, do tiểu nữ của ta quyết định.
Sư Hống hoàng chủ nhìn Trì Tiểu Điệp, hỏi:
- Điệp Nhi, có đồng ý hay không, hãy nói đi.
Đám người Tư Mã Long Vân cùng nhìn hướng Trì Tiểu Điệp, nàng chìm đắm trong hạnh phút bỗng chốc tỉnh táo lại. Trì Tiểu Điệp hít sâu, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ bình tĩnh ngồi trên ghế.
Trì Tiểu Điệp ngẩng đầu lên, trầm giọng nói:
- Ta không gả, ta xin nhận tấm lòng ưu ái của Nộ Tiên thánh môn.
Trì Tiểu Điệp thốt lời làm Tư Mã Long Vân biểu tình cực kỳ khó xem. Tư Mã Long Vân tự cho mình cực cao, xuất thân Nộ Tiên thánh quốc, lại là thiên tài tu luyện, có thành tựu lớn ở cảnh giới vương hầu. Đi đến đâu Tư Mã Long Vân đều được vây quanh, nhưng hôm nay tới cửa cầu hôn bị từ chối.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Tư Mã Long Vân không nuốt trôi cục tức này:
- Chỉ bằng tiểu quỷ này xứng đôi với nàng sao?
Tư Mã Long Vân nhảy ra, lớn tiếng nói:
- Nàng đừng hồ đồ một phút bị tiểu súc sinh lừa! Tiểu Điệp, nàng và ta chính là trời sinh một đôi, địa thiết nhất song, gả vào Nộ Tiên thánh quốc là phong cảnh, môn đương hộ đối . . .
Vẻ mặt Trì Tiểu Điệp khó xem, quát:
- Đủ rồi, mời các người về đi!
Tư Mã Long Vân tức giận người run run, bị cướp đi tình yêu làm gã không nhịn nữa.
Tư Mã Long Vân lao ra chỉ vào Lý Thất Dạ, nói:
- Tiểu súc sinh, ngươi lăn ra đây cho ta! Hôm nay để xem ai mới xứng đôi Tiểu Điệp. Hôm nay ngươi và ta đấu sinh tử, người sống sót mới có tư cách cưới Tiểu Điệp!
Trì Tiểu Điệp nổi giận:
- Muốn chiến cần gì hắn ra tay?
Trì Tiểu Điệp đứng ra, lạnh lùng nói:
- Để ta đấu với ngươi.
Tư Mã Long Vân tức hộc máu, gã chỉ vào Lý Thất Dạ, rống to:
- Tiểu súc sinh, núp sau lưng nữ nhân có gì hay?
Trì Tiểu Điệp định đứng ra nhưng bị Lý Thất Dạ ngăn lại.
Lý Thất Dạ từ từ đứng dậy:
- Tự mình đi ra hay chờ ta đánh ra ngoài?
- Grao!
Tiếng trâu rống vang lên, người Tư Mã Long Vân tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, như có thần ngưu nhập xác, huyết khí dâng trào cuồn cuộn như nước lũ vỡ đê.
Tư Mã Long Vân rống to:
- Tiểu súc sinh, ăn một đấm của ta!
Tư Mã Long Vân bộc lộ thể hoàng kim mãng ngưu, đánh ra một đấm dời núi lấp biển, tiếng ầm ầm không dứt bên tai.
- Cút!
Lý Thất Dạ con ngươi co rút, sức lực hùng dũng, huyết khí trấn ngục, vung tay lên đập bể khung trời đánh vào Tư Mã Long Vân.
Rầm!
trấn ngục thần thể va chạm hoàng kim mãng ngưu thể, kết cuộc không cần nghĩ. Một là tiên thể một là thể tiên thiên, cách biệt một trời một vực. Tư Mã Long Vân bị Lý Thất Dạ đấm bay ra ngoài, đụng thủng vách tường. Tư Mã Long Vân bay xa thật xa.
Các lão thấy đồ đệ của mình bị Lý Thất Dạ đánh bay, biến sắc mặt quát to:
- Tiểu bối . . .!
Lý Thất Dạ lười nhìn các lão, bình tĩnh nói:
- Hôm nay ta nể mặt Trì hoàng chủ, nghĩ tình các người tới cửa là khách nên không giết người. Lần sau còn dám tới khiêu khích ta là đập nát hắn ra!
Lý Thất Dạ nói xong xoay người đi.
Trì Tiểu Điệp im lặng đi theo Lý Thất Dạ.
Sư Hống hoàng chủ than thở, nói với các lão:
- Các lão, người trẻ tuổi có thế giới của họ, chuyện này ta cũng làm chủ không được. Trì ta cảm kích các lão và Nộ Tiên thánh quốc yêu mến, mời các lão quay về.
Các lão biểu tình cực kỳ khó xem, cuối cùng giậm chân mang theo sính lễ, Tư Mã Long Vân bị thương trở về. Các lão cứ nghĩ đích thân gã tới cửa cầu hôn, lại có thánh hoàng Nộ Tiên thánh quốc chống lưng, chư lão ủng hộ, Sư Hống môn muốn từ chối cũng khó. Nhưng không ngờ Sư Hống môn từ chối lời cầu hôn, còn bị Lý Thất Dạ nhục nhã, các lão tức giận run người. Nộ Tiên thánh quốc quyết đòi lại mối nhục này.
Lý Thất Dạ không quay về Thiên Đạo Viện ngay. Trì Tiểu Đao cũng đến, gã nghe nói Lý Thất Dạ tới chơi thì vội vàng chạy đi gặp.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng xuân phong đắc ý của Trì Tiểu Đao, cười nói:
- Xem ra đã ôm được mỹ nhân?
Trì Tiểu Đao là người sáng sủa khéo nói nhưng trước đó gã có chút cô tịch, giờ thì khác hẳn, tinh thầnp hơi phới, mặt mày hồng hào, nhìn là biết đang trong tình yêu cuồng nhiệt.
Bị Lý Thất Dạ giễu cợt làm Trì Tiểu Đao xấu hổ cười gượng:
- Không giấu gì Lý huynh, ta cũng muốn ôm mỹ nhân về nhưng Bảo Vân thế gia rất khó qua. Bây giờ Hổ Khiếu tông đang dồn ép gắt gao, Tiểu Vân không muốn, Bảo Vân thế gia thì rất vui vẻ liên nhân với Hổ Khiếu tông.
Trì Tiểu Đao không giấu giếm Lý Thất Dạ, gã theo đuổi được Bảo Vân công chúa cũng nhờ hắn ủng hộ.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Có gì khó? Chỉ cần thích, mang nàng về là được. Bảo Vân thế gia không đồng ý thì ngươi cướp người, trực tiếp vác nàng về.
Trì Tiểu Đao dở khóc dở cười, gã không thể bá khí giống Lý Thất Dạ.
Trì Tiểu Đao cười gượng:
- Ta cũng muốn nhưng ta hy vọng làm theo quy tắc, nếu được Bảo Vân thế gia công nhận, Tiểu Vân vui vẻ gả cho ta vẫn tốt hơn, mọi người đều vui.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nếu gia gia của ngươi đã xuất quan thì để hắn đi cầu hôn thay ngươi, chỉ cần Bảo Vân công chúa đồng ý cùng ngươi thì mọi chuyện dễ làm. Nếu Bảo Vân thế gia cảm thấy Sư Hống môn các người không đủ sức nặng cũng không sao, hôm nào ta kéo mấy đại nhân vật tới cho ngươi nở mặt, đạp Hổ Khiếu tông xuống, để Bảo Vân thế gia vui vẻ gả công chúa của bọn họ cho ngươi.
Lý Thất Dạ rất hâm mộ Trì Tiểu Đao, hết sức ủng hộ hôn sự của gã. Chỉ cần Bảo Vân công chúa đồng ý gả cho Trì Tiểu Đao thì mọi chuyện dễ giải quyết.
Trì Tiểu Đao vội vàng khom người:
- Đa tạ Lý huynh!
Trì Tiểu Đao cười nói:
- Ta chắc chắn sẽ đi cầu hôn, mặc kệ Bảo Vân thế gia có làm khó dễ thì ta sẽ cố gắng đến khi nào Bảo Vân thế gia vừa lòng thì thôi. Làm như vậy tiểu Vân cũng sẽ vui vẻ, được Bảo Vân thế gia ủng hộ, nàng gả cho ta không còn tiếc nuối.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Cách nghĩ rất tốt.
Lý Thất Dạ quan tâm:
- Sau khi ôm mỹ nhân về hãy chăm chỉ tu luyện, ngươi đã thành công sửa mệnh, đừng lãng phí thiên phú.
Trì Tiểu Đao cảm kích nói:
- Lý huynh yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không làm Lý huynh thất vọng!
Từ khi quen Lý Thất Dạ đến bây giờ Trì Tiểu Đao luôn được hắn giúp đỡ nhiều, thậm chí thay đổi số phận cho gã, đây là ân đức lớn với gã.
Lý Thất Dạ dặn dò Trì Tiểu Đao:
- Ta tạm ở đây vài ngày chờ gia gia của ngươi đi ra, nếu khi tu luyện có chỗ nào không hiểu cứ đến tìm ta hỏi.
Lý Thất Dạ xoay người đi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!