Hắn bị Lý Thất Dạ nhục nhã một phen, hôm nay hắn cũng có ý định nhục nhã Lý Thất Dạ một phen, dùng rửa thù hận.
Đối với Tào Quốc Kiếm cười nhạo, Lý Thất Dạ cũng không tức giận, nói ra:
- Ta té cứt té đái ngược lại không đến mức, chờ sư phụ của ngươi bị ta đánh bại, đến lúc đó ngươi cũng đừng có bị dọa đến té cứt té đái, đương nhiên, ngươi có thể sống đến ngày đó rồi nói sau. - Ngươi ——
Tào Quốc Kiếm bị tức tới mức run rẩy, lạnh giọng nói ra:
- Tiểu súc sanh, nếu như không phải Thần Hoàng muốn lấy mạng chó của ngươi, ta hiện tại sẽ ra tay trảm ngươi.
- Tiểu nhi vô tri, mau mau nhận lấy cái chết!
Thải Loa Thần Hoàng đứng bên cạnh bãi biển rống to lên.
- Đến, đến.
Lý Thất Dạ vẫn đứng ở bong thuyền, vừa cười vừa nói:
- Nếu ngươi vội vã đi đầu thai như vậy, ta đây sẽ thanh toàn ngươi!
"Ông" một tiếng vang lớn, lúc này Lý Thất Dạ mở mệnh cung ra, hiển hiện một biển máu, biển máu này giống như quốc gia, quốc gia này thập phần rộng lớn, phóng nhãn nhìn qua nó mênh mông bao la bát ngát, nhìn không tới cuối cùng.
Trong biển máu này có một cự mạch, đầu cự mạch này nhìn qua rất thương cổ, giống như tổ mạch trong đại địa, đầu cự mạch này dùng tinh hoa của mình đi nuôi dưỡng quốc gia biển máu này.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Trên không trung cự mạch, mười hai bóng dáng to lớn đang trôi nổi, mười hai bóng dáng này được biển máu bồi dưỡng, được cự mạch to như núi hàm dưỡng.
Trong quốc gia biển máu này, nó có lai lịch rất lớn. Quốc gia này khí huyết bàng bạc, mênh mông như biển lớn, hơn nữa huyết khí của quốc gia này cực kỳ cổ xưa, giống như thần linh viễn cổ, có huyết khí vô thượng giống như Tiên Đế.
Trên thực tế quốc gia biển máu này của Lý Thất Dạ có huyết khí còn vượt qua viễn cổ thần linh, huyết khí vô thượng Tiên Đế nhiều.
Quốc gia biển máu này của Lý Thất Dạ, chính là thôn phệ tất cả cổ huyết trong huyết trì và thiê huyết thần quốc của Huyết Ma tộc. Lý Thất Dạ thôn phệ hai chủng huyết khí này, hắn nuôi dưỡng trong mệnh cung. Luyện hóa thành quốc gia biển máu, quốc gia biển máu này hắn tham khảo tiên huyết thần quốc.
Mà rặng núi lớn kia, nó là địa mạch chi căn dưới Hổ Khiếu Tông, đầu địa mạch chi căn này bị Lý Thất Dạ bắt lấy hàm dưỡng thành tổ mạch, về sau cấy ghép vào trong quốc gia biển máu.
Cứ như vậy hắn dùng rất nhiều huyết khí, lại mượn thiên địa tinh khí của tổ mạch, Lý Thất Dạ cấu trúc ra một quốc gia biển máu vô cùng lớn..
Trong quốc gia biển máu này nuôi dưỡng mười hai thần ma.
Mười hai thần ma này to lớn kinh người, phiêu phù trên không núi lớn, mà mười hai thần ma này của Lý Thất Dạ chính là sáu thần sáu ma, đều có các thần thái.
Phanh —— một vang to lớn, vào thời điểm này, trong quốc gia biển máu có một thần linh đi ra.
Thần linh này đạp mạnh, toàn thân tỏa ra kim quang hàng tỉ trượng, thậm chí toàn thân của nó tỏa ra phật quang, giống như phật đà vô thượng.
Nhưng mà toàn thân kim quang tỉ trượng, phật quang phún dũng, thần linh này bộ dáng giống Lý Thất Dạ như đúc.
Nếu như nói có điểm nào khác với Lý Thất Dạ. Như vậy chính là thân thể hắn, thân thể của nó giống như từ hoàng kim chế thành, lạnh như băng và cứng rắn.
- Đây là vật gì!
Nhìn thấy thần linh có bộ dáng giống Lý Thất Dạ như đúc, chuyện này làm cho tất cả mọi người ngây ngốc.
Trên thực tế, ngay cả Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên cũng thập phần ngoài ý muốn, các nàng chưa từng nghĩ tới Lý Thất Dạ còn có thứ đồ vật này.
- Ngươi là Thải Loa Thần Hoàng, tạm thời cho Kim Cương Thần ta chơi với ngươi.
Vào thời điểm này, thần linh toàn thân kim cương mở miệng nói ra, hắn mới mở miệng, chính là giọng nói của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ lại cười ha hả.
Phanh —— một tiếng, Kim Cương Thần xông lên bờ, kết quyền đánh tới.
- Tới tốt!
Thải Loa Thần Hoàng cũng không biết đây là dạng trạng thái gì, nhưng thấy Kim Cương Thần một quyền oanh đến, hắn hét dài một tiếng, ra tay chính là Phiên Thiên Ấn, trực tiếp đánh giết tới trước.
Phanh —— một tiếng vang thật lớn, Kim Cương Thần đối chiến một chiêu của Thải Loa Thần Hoàng, tuy nó không chút tổn hại, nhưng bị Thải Loa Thần Hoàng bức lui vài bước. - Giết ——
Thấy Kim Cương Thần không chút tổn hại, Thải Loa Thần Hoàng thét dài một tiếng, một cây trường thương nơi tay, lập tức hóa thành bầu trời đầy sao, tiếng nổ vang vọng, lúc này đánh thẳng vào Kim Cương Thành, trường thương kéo ra cái đuôi thật dài đâm vào chỗ hiểm toàn thân Kim Cương Thần.
Keng, keng, keng...
Âm thanh kim loại va chạm vào nhau, đốm lửa nhỏ bắn tung tóe, lúc này Thải Loa Thần Hoàng như đang cầm lưỡi thương đục lỗ Kim Cương Thần, trong nháy mắt đâm ra mấy ngàn thương, mỗi một thương thương đủ sức đục thủng ngọn núi, lập tức mấy ngàn thương tụ tập đâm vào một người, không chỉ nói là Thần Vương, cho dù là Thần Hoàng cũng không có khả năng dùng thân thể chống đở được mấy ngàn thương như vậy.
Nhưng mà mấy ngàn thương này đâm lên người của Kim Cương Thần lại không làm cho nó tổn thương chút nào cả, tối đa cũng chỉ lưu lại vết ngấn màu vàng mà thôi.
Thải Loa Thần Hoàng nhìn thấy một màn như vậy, hắn lập tức chấn động, hắn đối với thực lực của mình tự tin rất cao, nhưng mà bây giờ không tổn thương Kim Cương Thần chút nào cả. - Quá yếu, chẳng khác gì gãi ngứa cho ta cả.
Kim Cương Thần mở miệng, tiếng cười của Lý Thất Dạ vang lên.
Oanh —— một âm thanh nổ vang, thời điểm Thải Loa Thần Hoàng kinh nghi chưa định, Kim Cương Thần đã đánh tới, hai quyền đánh thẳng từ trên xuống, đánh thẳng vào lồng ngực của Thải Loa Thần Hoàng.
Keng, keng, keng...
Từng âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên, đốm lửa nhỏ bắn tung tóe, làm cho bầu trời đêm sinh ra hoa lửa như pháo hoa nổ vang trời.
Kim Cương Thần phát động công kích điên cuồng nhắm vòa Thải Loa Thần Hoàng, hơn nữa nó căn bản không quan tâm tới thân thể của mình, tùy ý cho Thải Loa Thần Hoàng cầm thương đâm vào người của nó, hơn nữa hắn đánh ra từng quyền vào lồng ngực Thải Loa Thần Hoàng, đấu pháp không muốn sống này làm cho Thải Loa Thần Hoàng ăn thiệt thòi lớn, ngược lại không ngừng lui ra phía sau.
Đó cũng không phải Thải Loa Thần Hoàng thực lực yếu hơn Kim Cương Thần, trên thực tế luận thực lực, Thải Loa Thần Hoàng mạnh hơn Kim Cương Thần rất nhiều, vấn đề là Kim Cương Thần lại đao thương bất nhập, trường thương của Thải Loa Thần Hoàng uy lực lớn hơn nữa cũng không thể làm nó bị thương.
Thải Loa Thần Hoàng vừa sợ vừa giận, thanh trường thương này là bổn mạng chân khí của hắn, với tư cách Thần Hoàng thương, uy lực mạnh mẽ là không có thể tưởng tượng, cho dù là Thiên Thần Hoàng cũng tuyệt đối không dám dùng thân thể ngăn cản trường thương.
Nhưng mà Kim Cương Thần trước mặt hoàn toàn bỏ qua thế công lăng lệ của hắn, lại còn không chút tổn thương gì cả, nhiều nhất chỉ lưu lại dấu vết màu vàng mà thôi. - Đây là vật gì ——
Nhìn thấy Kim Cương Thần giống Lý Thất Dạ như đúc, vậy mà đao thương bất nhập, làm cho rất nhiều người hai mắt nhìn nhau, trong khoảng thời gian ngắn đều há hốc mồm. - Hoặc là đây là một phần của hóa thân.
Có Đại Hiền thế hệ trước suy đoán.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!