Ầm!
Khi Thiên Thần thư viện ổn định cổ thế giới khuếch trương, đột nhiên một bàn tay to từ trên trời giáng xuống thẳng hướng một ngọn núi sâu trong học viện. Ngọn núi như điêu bằng vàng ngọc, núi mọc cây ngọc gỗ thánh, lá cây đung đưa theo gió phát ra tiếng giòn vang.
Răng rắc!
Tiếng vỡ nát vang lên, bàn tay to nhổ nguyên ngọn núi, nhưng bàn tay không tham nhiều, chỉ muốn cướp ngọn núi này của Thiên Thần thư viện.
Khi bàn tay định chộp ngọn núi thì trong Thiên Thần thư viện vang tiếng gầm:
- Không được càn rỡ!
Có lão tổ nhảy lên.
Đinh!
Thần kiếm chém cửu thiên như thác đổ chém xuống bàn tay to.
Phập!
Máu phun ra, bàn tay bị kiếm chém, tay bị thương thả ngọn núi ra.
Rầm!
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Núi to rớt lại chỗ cũ.
Chủ nhân bàn tay bị chém hiện hình, đó là Thượng Thần.
Thượng Thần hét dài:
- Thiên Thần thư viện, đã tới lúc giao ra thiên hoa vật bảo!
Bảy Thượng Thần khác xuất hiện sau lưng vị Thượng Thần này.
Bảy vị Thượng Thần xuất hiện, uy Thượng Thần trong khoảnh khắc lan tràn, khí thế khủng bố như đại dương sắp nhấn chìm Thiên Thần thư viện.
Ánh mắt lão viện trưởng Thiên Thần thư viện sắc bén nhìn chằm chằm tám vị Thượng Thần, cười khẩy nói:
- Lạc Văn Thương, Ảnh Thần Vũ.
Lão viện trưởng Thiên Thần thư viện lạnh lùng nói:
- Thì ra là Bát Trụ Thiên Đoản, năm xưa là ai quỳ bên ngoài thư viện không chịu đứng lên?
Nghe lão viện trưởng Thiên Thần thư viện nói, đám học sinh giật mình kêu lên:
- Bát Trụ Thiên Đoản!
Bát Trụ Thiên Đoản là một trong số đoàn thể lớn nhất Kiêu Hoành Châu, do tám vị Thượng Thần tổ thành.
Nhiều học sinh Thiên Thần thư viện thấy bất bình, vì Thượng Thần trong Bát Trụ Thiên Đoản từng là học sinh của Thiên Thần thư viện.
Một Thượng Thần đứng sau lưng Thượng Thần ra tay đầu tiên lộ biểu tình lúng túng:
- Viện trưởng, đã là chuyện quá khứ rồi.
Thượng Thần này cười gượng nói:
- Viện trưởng, Thiên Thần thư viện sẽ thành lịch sử, sẽ có người phân chia Thiên Thần thư viện. Học sinh chỉ lấy một phần, còn tốt hơn nước phù sa cho ruộng người ngoài.
Thượng Thần này là Lạc Văn Thương, học sinh Thiên Thần thư viện, cùng Thượng Thần khác sáng lập Bát Trụ Thiên Đoản, thành một trong số đoàn thể lớn nhất Kiêu Hoành Châu.
Nghe lạc Văn Thương nói, học sinh khinh thường mắng:
- Mặt dày vô sỉ!
- Ài, bách tộc các ngươi làm việc rườm rà quá, làm kỹ nữ còn muốn lập đền hờ, phục các ngươi.
Vũ Luân Ma Đế cười to bảo:
- Muốn lấy thì lấy.
Người Vũ Luân Ma Đế sáng rực, chớp mắt chân thân giá lâm.
Ầm!
Đế uy ngút trời, một chân to đạp xuống muốn đạp nát Thiên Thần thư viện.
Vù vù vù vù vù!
Phòng ngự Thiên Thần thư viện dâng lên từng lớp, ánh sáng rực rỡ chói lòa. Phòng ngự lấp lánh trong suốt, phù văn Đại Đế Tiên Vương chuyển động, uy Đại Đế Tiên Vương tuôn ra.
Bùm!
Phòng ngự Thiên Thần thư viện chặn lại chân của Vũ Luân Ma Đế, nguyên Thiên Thần thư viện bị đế uy khủng bố không gì sánh bằng bao trùm.
Thiên Thần thư viện dù gì do Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế sáng lập, nội tình sâu không lường được. Giờ này khắc Thiên Thần thư viện dâng lên phòng ngự Đại Đế Tiên Vương, dù Vũ Luân Ma Đế có mười Thiên Mệnh cũng sẽ bị chặn lại. - Còn đứng đó làm gì? Đã trở mặt rồi chẳng lẽ muốn làm thánh nữ sao?
Vũ Luân Ma Đế cười nói với tám vị Thượng Thần Bát Trụ Thiên Đoàn:
- Hiện tại không ra tay còn đợi bao giờ?
Ầm!
Vũ Luân Ma Đế nói xong hét to, mười Thiên Mệnh treo cao, lực lượng Thiên Mệnh tràn ngập giữa thiên địa. Bầu trời như bị lực lượng siêu khủng trướng nứt.
Vũ Luân Ma Đế thét dài:
- Mở cho ta!
Vũ Luân Ma Đế cầm chùy to, các sợi pháp tắc Đại Đế rũ xuống như thiên bạo. Trong khoảnh khắc chùy của Vũ Luân Ma Đế đập xuống, vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Thần thư viện lắc lư.
Mọi người cảm giác ngực bị chùy to gãi vào, nhiều người biến sắc mặt. Học sinh Thiên Thần thư viện thì khỏi phải nói, bị lay động mặt trắng bệch.
Đây là Đại Đế mười Thiên Mệnh, vừa ra tay liền đốt trời nấu biển, băng diệt vạn pháp.
Tám vị Thượng Thần Bát Trụ Thiên Đoàn lần lượt hành động:
- Phá!
Vì bọn họ đã xé rách da mặt rồi không có gì để giấu nữa, thừa dịp này cướp thứ mình muốn rồi tính.
Lão viện trưởng Thiên Thần thư viện thét dài:
- Giữ vững vị trí!
Phòng ngự Thiên Thần thư viện bị kích hoạt, trong khoảnh khắc vô số phù văn Đại Đế Tiên Vương tuôn ra như dung nham phun trào, Thiên Thần thư viện rực sáng, hình thành địa trận không gì sánh bằng.
Trong khoảnh khắc bên trong Thiên Thần thư viện hiện ra các thân hình cao lớn không gì sánh bằng. Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế, minh Nhân Tiên Đế, Phi Dương Tiên Đế, Khải Chân Tiên Đế, Hạo Hải Tiên Đế, Quy Phàm Cổ Thần, Nhất Diệp Tiên Vương... Các Tiên Đế Tiên Vương vô địch cõi đời đều gia cố cho Thiên Thần thư viện, rót vào lực lượng vô địch.
Bách Luyện Tiên Đế cười to bảo:
- Sao có thể bỏ qua náo nhiệt thé này?
Bách Luyện Tiên Đế lấy ra một lô thần.
Bùm!
Ngọn lửa ngập trời cuồn cuộn đổ xuống điên cuồng đốt cháy phòng ngự Thiên Thần thư viện.
Trên bầu trời xuất hiện một người:
- Đúng rồi, đã đến thì tại sao phải tránh né?
Người đó bị sương mù che phủ, lờ mờ mê ly, rõ ràng đứng đó nhưng dường như không ở trong thế gian này.
Bách Luyện Tiên Đế nhìn người đó, cười nói:
- Thì ra Nhị Thế đạo huynh cũng tới, náo nhiệt.
- Thịnh yến thế này sao ta bỏ qua được?
Người đó cười nói:
- Ta đang thiếu chút tài nguyên, gom góp tích lũy thêm chút đỉnh không chừng có thể luân hồi thêm một kiếp.
Người đó cười nhưng tay thì không ngừng, một cái vòng bay ra khỏi tay.
Đinh!
Vang tiếng nổ lớn, vòng như ngôi sao lớn giáng xuống cắt Thiên Thần thư viện.
- Nhị thế Tiên Đế!
Nhìn người này, Thượng Thần ẩn núp trong bóng tối tim đập nhanh:
- Người này thật sự có thể luân hồi như trong truyền thuyết sao?
- Nghe đồn rất có thể là vậy.
Thượng Thần khác biểu tình trầm trọng nói:
- Nghe đồn đời trước hắn là Nhất Thế Tiên Đế, nhưng khi lên đỉnh Đệ Thập Giới bị các đế săn giết, thành Cửu Giới Tiên Đế duy nhất bị săn giết chết sau chiến dịch săn đế. Sau đó cách một đời hắn là Quan Phượng Tiên Đế hành đế, leo lên Đệ Thập Giới, tự xưng Nhị Thế Tiên Đế, cụ thể có phải là Nhất Thế Tiên Đế chuyển kiếp hay không thì không thể kiểm chứng.
Nhị Thế Tiên Đế, vị Tiên Đế thứ hai của Vạn Cổ cổ quốc trong U Thánh giứi, nghe đồn gã là Nhất Thế Tiên Đế chuyển kiếp, cụ thể là thật hay giả thì chẳng ai biết.
Quái nhân đầu sư tử thân người cũng xuất hiện, thét dài:
- Phá cho ta!
Trên đầu người này hiện ra vòng xoáy Thiên Mệnh, đôi tay giơ lên như hai sơn mạch lớn đập mạnh xuống đất.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, phòng ngự Thiên Thần thư viện bị kẻ đầu sư tử thân người đập bắn lên ức vạn hỏa hoa, có thế hủy thiên diệt địa.
Một giọng nói âm u văng vẳng trong thiên địa:
- Thịnh yến này nếu không ăn một miếng thì tiếc biết mấy.
Thanh âm mơ hồ không rõ, đôi khi từ phía đông bay tới, đôi lúc từ phía tây.
Một người hiện ra, áo khoác bay phấp phới. Thứ hấp dẫn tầm mắt không phải gã phát ra hơi thở Đại Đế mà là cái sừng vàng trên đầu, nhìn kỹ thì đó không phải sừng mà là bướu thịt. Bướu thịt mấp máy như bên trong có trăm ngàn vạn con sâu mềm sắp chui ra khỏi da, cảnh tượng khiến người ớn lạnh. - Trùng Hoàng Tiên Đế!
Trông thấy Tiên Đế này, có Thượng Thần rùng mình nói:
- Tiên Đế khiến người rợn tóc gáy nhất đã đến. Thường giết người vô hình.
Trùng Hoàng Tiên Đế. Cái tên làm bao người run sợ. Trùng Hoàng Tiên Đế là Tiên Đế của Cửu Giới, lúc ở U Thánh giới Cửu Giới có sáng lập Trùng Hoàng đế thống.
Trùng Hoàng Tiên Đế khiến người e ngại không phải vì gã là đỉnh Tiên Đế, chỉ vì gã có thể ngự trăm sâu, hoặc nên nói chính Trùng Hoàng Tiên Đế là trăm sâu, thường giết người vô hình.
Bùm!
Trùng Hoàng Tiên Đế há mồm phun ra ma trùng vô tận. Ma trùng vô cùng tận dữ ợn có thể ăn đá vàng,, cắn trăm sắt, cực kỳ hung ác, khiến người nhìn rét run.
Trùng Hoàng Tiên Đế phun ra ma trùng phủ lên phòng ngự của Thiên Thần thư viện, chúng nó điên cuồng gặm cắn.
Một bóng người hiện ra sau lưng Nhị Thé Tiên Đế, là vị Tiên Đế khác:
- Đạo hữu hãy để ta trợ ngươi giúp một tay.
Vị Tiên Đế này mở mắt ra, có thể thấy âm dương.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai. Hai luồng sáng một dương một âm bắn ra từ đôi mắt gã, hai luồng sáng giáng xuống, phòng ngự Thiên Thần thư viện thủng hai cái lỗ.
Nhị Thế Tiên Đế thấy người tới thì cười to bảo:
- Âm Dương huynh cũng tới.
Cái vòng của Nhị Thế Tiên Đế xoay tít điên cuồng cắt phòng ngự Thiên Thần thư viện.
- Âm Dương Tiên Đế!
Có Thượng Thần nhận ra lai lịch của vị Tiên Đế này:
- Lần này nhiều Tiên Đế Cửu Giới đến quá.
Có Thượng Thần trong bóng tối cười nói:
- Đừng quên trong Kiêu Hoành Châu là địa bàn của bách tộc, bao nhiêu Cửu Giới Tiên Đế, Tiên Vương bách tộc quy ẩn ở Tham Tác chi địa Kiêu Hoành Châu. Bọn họ cách Thiên Thần thư viện rất gần, thịt mỡ bên miệng làm sao bỏ qua?
Trong bóng tối có nhiều Thượng Thần ra tay. Những Thượng Thần này khá yếu, bọn họ núp trong tối chờ thời cơ chia chác Thiên Thần thư viện. Với bọn họ thì dù không thể chia nhiều tài nguyên như nhóm Vũ Luân Ma Đế nhưng húp canh cũng tốt.
Bách Tí Chiến Thần xuất hiện:
- Ta đến đây!
Chúng thần của Chúng Thần điện chưa lộ mặt nhưng gã đã ra tay, thần binh trong tay từ trên trời giáng xuống đập mạnh vào phòng ngự Thiên Thần thư viện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc Thiên Thần thư viện rơi vào vòng vây của chư đế chúng thần. Chư đế chúng thần ra tay, nguyên Thiên Thần thư viện lrung rinh. Lực lượng chư đế chúng thần tứ giăng khắp thế giới, lực lượng khủng bố làm Thiên Thần thư viện như con thuyền nhỏ trong sóng dữ, tùy thời sẽ tan vỡ, chìm vào bão biển khủng bố.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Một vòng tấn công mạnh mẽ của chư đế chúng thần làm phòng ngự Thiên Thần thư viện nứt rạn li ti, cứ tiếp tục thế này thì Thiên Thần thư viện khó tể chống đỡ.
Các vị lão tổ Thiên Thần thư viện cực mạnh nhưng bây giờ đa số lão tổ lo ổn định cổ thế giới khuếch trương, nếu không Thiên Thần thư viện sẽ tan vỡ ngay.
Không nhiều lão tổ có thể ứng chiến và chủ trì phòng ngự, nên phòng ngự Thiên Thần thư viện yếu đi nhiều.
Lưu Kim Thắng thấy cảnh đó biến sắc mặt, cực kỳ lo lắng:
- Thư viện nguy rồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Không vội.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Quân đoàn thật sự còn chưa tới, Đại Đế mười hai Thiên Mệnh giá lâm mới thật sự nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!