Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nguyên Thiên Thần thư viện lung lay sắp sập, học sinh sợ hồn phi phách tán. Tất cả học sinh bị lực lượng khủng bố không gì sánh bằng trấn áp nằm dán sát đất không bò dạậ nổi.
Phòng ngự Thiên Thần thư viện từng được các đỉnh Tiên Đế, Cổ Thần như Phi Tiên Đế, Chung Nam Thần Đế, Minh Nhân Tiên Đế, Nhất Diệp Tiên Vương, Quy Phàm Cổ Thần gia cố nhưng không chịu nổi nhiều Đại Đế Tiên Vương điên cuồng oanh kích.
Bùm!
Rốt cuộc phòng ngự Thiên Thần thư viện không chịu nổi, vang tiếng nổ, nguyên phòng ngự vỡ vụn không thể chịu nổi lực lượng khủng bố này.
Đám người Vũ Luân Ma Đế cuồng cười:
- Nên thuộc về chúng ta!
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bọn họ một chân bước vào Thiên Thần thư viện, tư thái bá đạo không gì sánh bằng vào trong.
Lão viện trưởng Thiên Thần thư viện thét dài:
- Nghênh chiến!
Lão viện trưởng Thiên Thần thư viện cùng các lão tổ khác lao ra.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tận cùng Thiên Thần thư viện tuôn ra ánh sáng chiếu lên người các lão tổ khoác lên những bộ giáp, đây cũng là phòng ngự Thiên Thần thư viện.
Tám vị Thượng Thần Bát Trụ Thiên Đoàn không chết tâm với tòa thần phong, thét dài:
- Lấy đi!
Bọn họ vươn tay ra muốn chộp lấy thần phong.
Lão viện trưởng mang theo mấy vị lão tổ giết tới, bao gồm Mặc Thiên Quân bình thường không lộ mặt:
- Lạc Văn Thương, đừng vội càn rỡ!
Mấy lão tổ tuy đã già nhưng vào chiến trường thì đều như cọp như rồng.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lão viện trưởng cùng các lão tổ đánh với tám vị Thượng Thần Bát Trụ Thiên Đoàn. Nên biết trong Thượng Thần của Bát Trụ Thiên Đoàn còn có học sinh của nhóm lão viện trưởng.
Trùng Hoàng Tiên Đế lao vào Thiên Thần thư viện, nhắm ngay gốc cây báu phun ra nuốt vào ngọn lửa nằm ở sâu trong Thiên Thần thư viện, gã muốn đào nó lên.
- Cây báu thuộc về ta!
Phu thê Hợp Bích Song Tiên Vương chặn đường Trùng Hoàng Tiên Đế, lạnh lùng nói:
- Trùng Hoàng, muốn cướp cây báu phải hỏi qua phu thê chúng ta đã!
Trùng Hoàng Tiên Đế trợn to mắt nói:
- Tốt, theo ý các ngươi!
Mắt Trùng Hoàng Tiên Đế bắn ra tia sáng lạnh, há mồm.
Bùm!
Ma trùng vô cùng tận lao vào Hợp Bích Song Tiên Vương, che rợp trời, vô số ma trùng muốn nuốt Hợp Bích Song Tiên Vương.
Đinh đinh!
Đao kiếm ra khỏi vỏ, đao diệ vạn cổ, kiếm ngân cửu thiên. Đao kiếm hợp bích, hai bóng người chồng lên nhau, Hợp Bích Song Tiên Vương biến mất.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đao kiếm leng keng không dứt, trời đổ mưa rào, đó không phải cơn mưa mà là mưa kiếm, vô số thiên kiếm từ trên trời giáng xuống.
Ầm!
Sóng lớn ngập trời dấy lên đầu sóng ức vạn trượng đập vào, nhìn kỹ thì không phải sóng lớn mà là sóng đao, sóng đao vô cùng tận cuồn cuộn ập đến.
Xoẹt!
Mưa kiếm sóng đao xẹt qua, ức vạn ma trùng bị nghiền thành thịt nát.
Trùng Hoàng Tiên Đế không chỉ dựa vào ma trùng dương oai, gã hét dài:
- Giết!
Trùng Hoàng Tiên Đế cầm chuông to đập mạnh.
Bùm!
Sóng lớn bị đánh dạt đi.
Vù vù vù vù vù!
Bên kia Thiên Thần thư viện, Nhị Thế Tiên Đế nhiều lần thoáng hiện, trong thời gian ngắn đã vào trong thần điện vô cùng xa xưa.
Nhị Thế Tiên Đế nheo mắt nhìn thần điện cổ xưa, đây là mục tiêu gã đã đặt ra khi đến Thiên Thần thư viện.
- Đây là Tiên Điện nghe đồn có chứa Phi Thư.
Một người đứng trước thần điện chặn đường Nhị Thế Tiên Đế, đó là Phù Thạch Tiên Vương đến cứu viện:
- Nhị thế đạo hữu mau trở về đi, đừng tự lầm.
Nhị Thế Tiên Đế cười nói:
- Phù thạch đạo hữu, Thiên Thần thư viện sụp đổ là cái chắc, tử thủ làm gì? Ngươi và ta cùng nhau hưởng Phi Thư không?
Phù Thạch Tiên Vương lạnh lùng từ chối đề nghị của Nhị Thế Tiên Đế:
- Tiên Vương chưa bao giờ là tiểu nhân, làm huyện tồi tệ nhục danh tiếng Tiên Vương.
Nhị Thế Tiên Đế cười nói:
- Nhưng Tiên Đế là hung nhân.
Đinh!
Cái vòng bay khỏi tay Nhị Thế Tiên Đế chém hướng đầu Phù Thạch Tiên Vương.
Phù Thạch Tiên Vương thấy cái vòng chém tới, lạnh lùng quát:
- Phá!
Phù Thạch Tiên Vương siết chặt cây gậy đánh tới.
Vũ Luân Ma Đế xông vào Thiên Thần thư viện:
- Các vị đạo hữu, đắc tội!
Vũ Luân Ma Đế có mười Thiên Mệnh, lão sư bình thường thậm chí lão tổ cũng khó cản được gã, chớp mắt đã vào tiên cốc.
Lực lượng Thiên Mệnh của Vũ Luân Ma Đế bàngg bạc, gã giơ tay đánh bay các lão sư, lão tổ Thiên Thần thư viện trong cốc. Vũ Luân Ma Đế làm Đại Đế, gã có phong tư vô địch tuyệt thế, gã phất tay áo che rợp trời, nháy mắt đánh bay lão sư, lão tổ canh giữ tại đây văng xa ức vạn dặm, nháy mắt công phá phòng ngự bảo vệ tiên cốc.
Tuy có đỉnh Đại Đế Tiên Vương gia cố phòng ngự bảo vệ tiên cốc nhưng vẫn không địch lại Vũ Luân Ma Đế Đại Đế mười Thiên Mệnh, dù sao là chân thân giá lâm, uy lực không nhỏ.
Keng!
Khi Vũ Luân Ma Đế định dời nguyên tiên cốc đi thì một luồng luân qung xẹt qua, mũi nhọn sắc bén, uy lực tuyệt luân. Phòng ngự Đại Đế mười Thiên Mệnh cũng bị mũi nhọn đâm thủng, bóc một tiếng, phòng ngự của Vũ Luân Ma Đế bị đâm thủng. Vũ Luân Ma Đế liên tục lùi vài bước né khỏi mũi nhọn luân khủng bố tuyệt luân.
Vũ Luân Ma Đế nhìn kỹ lại, một người chặn đường đi của gã, là một lão nhân.
Vũ Luân Ma Đế không sợ, chắp tay cười chào:
- Tu La đạo huynh, đã lâu không gặp.
Tuy tấn công Thiên Thần thư viện nhưng Vũ Luân Ma Đế phong độ phiên phiên.
Lão nhân chặn đường Vũ Luân Ma Đế chính là một trong lão tổ mạnh nhất Thiên Thần thư viện, Tu La.
- Đã lâu không gặp.
Tu La cầm thần luân, chậm rãi nói:
- Vũ Luân, ngươi cá Thiên Thần thư viện ta sẽ bị diệt?
- Tu La đạo huynh, đây không phải cá mà là sự thật.
Vũ Luân Ma Đế mỉm cười nói:
- Có lẽ Tu La đạo huynh không biết nhưng ta nghe tin quân đoàn Đại Đế Thần, Ma, Thiên chúng ta nhất định sẽ đến gần. Vũ Luân không biết tự lượng sức mình dẫn đầu trước, chờ chư đế Thiên Quyền ra tay chỉ sợ ta đành uống canh. - Thiên Quyền cũng không diệt được Thiên Thần thư viện ta.
Tu La bình tĩnh nói:
- Ngươi nghe ta khuyên một câu, mau đi đi, không thì đừng nói ngươi, dù là bốn đế Vũ Luân cộng thêm toàn bộ Vũ Luân thế gia các ngươi cũng không giữ được. - Đa tạ lời khuyên của Tu La đạo huynh, có gan mới làm giàu. Thiên Thần thư viện có bao nhiêu tiên báu không cần ta nói nhiều, Tu La huynh cho rằng có đáng để ta liều một phen không?
Vũ Luân Ma Đế mỉm cười nói:
- Ta và các vị đạo hữu Thiên Thần thư viện không oán không thù, mọi người chỉ vì báu vật. Nếu các vị Tu La đạo huynh không chặn đường ta thì ta cũng không làm khó dễ các vị, để tất cả người Thiên Thần thư viện tự do rời đi.
Vũ Luân Ma Đế làm Đại Đế, khi đã nói như thế thì rất nặng ký, dù gì gã là Đại Đế mười Thiên Mệnh, lời ra là pháp.
Ánh mắt Tu La lạnh băng, thần luân bay ra ngoài:
- Vậy là chúng ta không có lời nào để nói, gặp sống hết đi.
Vũ Luân Ma Đế hào khí ngút trời cười to bảo:
- Tốt, gặp sống chết.
Rầm!
Chớp mắt Tu La và 10 đánh nhau.
Các Thượng Thần xông vào Thiên Thần thư viện, nhiều Thượng Thần không muốn lộ mặt thất, che lấp chân thân. Đặc biệt một số Thượng Thần thấp vị lén lút theo sau lưng đám Đại Đế Tiên Vương, thừa dịp lộn xộn lẻn vào Thiên Thần thư viện để đục nước béo cò.
Đương nhiên trong Thượng Thần cũng có người quang minh chính đại giết vào, ví dụ Bách Tí Chiến Thần của Chúng Thần điện, gã nghênh ngang vào Thiên Thần thư viện.
Rầm!
Bách Tí Chiến Thần đánh bại lão sư canh giữ tại đây rồi xẻ một tòa thần phong, kho báu giấu trong thần phong lộ ra.
Thấy Bách Tí Chiến Thần muốn cướp kho báu, đám lão sư Thiên Thần thư viện rống to, xung phong:
- Giết!
Bách Tí Chiến Thần quát to:
- Cút cho ta!
Bách Tí Chiến Thần lộ ra trăm ngzàn cánh tay. Mỗi cánh tay như một ngọn núi cao một chưởng đập vỡ thiên địa.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Các vị lão sư bị đánh bay.
Bách Tí Chiến Thần mười một đồ đằng bá khí ngút trời, tay vươn tới định dời kho báu đi:
- Ai có thể chắn ta?
Một tiếng gầm vang lên:
- Bách Tí đừng vội cuồng, Thiên Thần thư viện không cho phép ngươi càn rỡ!
Ba thân hình khổng lồ hiện ra.
Rầm!
Ba người nháy mắt bước chân vào Thiên Thần thư viện.
Một trong ba người thét dài:
- Ba huynh muội họ Trương đến cứu viện chậm!
Ba thân hình khổng lồ che trước mặt Bách Tí Chiến Thần.
Thấy ba người khổng lồ, có Thượng Thần rung động nói:
- Trương Nhược Lôi, Trương Nhược Phong, Trương Nhược Vũ, ba Thượng Thần Trương thị!
Ba Thượng Thần hai nam một nữ là Thượng Thần nổi tiếng như cồn trong Kiêu Hoành Châu, họ được gọ là ba Thượng Thần Trương thị. Ba huynh muội từng là học sinh Thiên Thần thư viện, càng hiếm có là bọn họ đều là Thượng Thần mười đồ đằng, thực lực siêu mạnh.
Hôm nay Thiên Thần thư viện gặp nạn, ba huynh muội không quên ơn tài bồi của Thiên Thần thư viện chạy tới cứu viện ngay.
- Thượng Thần Trương thị.
Bách Tí Chiến Thần nhìn ba Thượng Thần che trước mặt mình, cười nói:
- Huynh muội các ngươi có mười đồ đằng nhưng ta có mười một đồ đằng.
Tiểu muội Trương Nhưọc Vũ nóng tính nhất, hét lên:
- Mười một đồ đằng cũng giết!
Trương Nhưọc Vũ đánh ra mặt trời nóng cháy bắn hướng Bách Tí Chiến Thần.
Trương Nhưọc Lôi, Trương Nhưọc Vũ rống to, cùng tiểu muội lao vào Bách Tí Chiến Thần:
- Giết!
Bách Tí Chiến Thần một chọi ba nhưng vẫn không sợ, cười lớn:
- Đến hay lắm, ta muốn lĩnh giáo tuyệt thuật vô thượng của ba huynh muội các ngươi!
Bách Tí Chiến Thần cầm trời trăng, xuyên vạn vực đánh vào ba huynh muội họ Trương.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!