TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 361

Chương 361

Mấy người cảm thấy không hiểu gì hết, bọn họ đang định hỏi kỹ hơn, thì ông lão cụt tay đột nhiên giơ tay lên, bảo bọn họ im lặng.

Bọn Tiếu Văn Nguyệt đều khó hiểu, lúc này, có tiếng gió rít lên phía sau núi, như thể có một cơn gió mạnh thổi qua.

Mấy người quay đầu lại nhìn, vẻ mặt bàng hoàng hơn bao giờ hết.

Chỉ thấy giữa vùng rừng núi, có một bóng người màu trắng bay qua, khu rừng cây cối rậm rạp um tùm hình như đều bị ông ta coi như không tồn tại.

Đây là một người đàn ông trung niên, mặc áo mãng bào, mũi chân của ông ta chạm nhẹ trên các cành cây là có thể bay về phía trước hàng chục trượng, chỉ trong tích tắc ông ta đã bay qua đỉnh đầu mọi người, bay thẳng về phía đỉnh núi.

Những nơi ông ta bay qua, cây cối nghiêng ngả, những hoa cỏ xung quanh đều như bị một luồng sức mạnh vô hình đánh cho đổ rạp sang hai bên tạo thành một lối đi.

Người này chỉ đi qua phía mép đường, nhưng những uy lực trên người ông ta không biết mạnh hơn cú đánh vừa rồi của người phụ nữ váy trắng kia bao nhiêu lần!

“Đó chính là một chí tôn võ thuật, chí tôn võ thuật là cảnh giới mà tất cả võ giả đều khát khao đạt đến, là sự tồn tại mạnh nhất trong giới võ thuật!”.

Đến tận khi người đàn ông mặc áo mãng bào biến mất ở phía xa, ông lão cụt tay lúc này mới lên tiếng, trong giọng nói đầy vẻ tôn kính.

Mấy người đã kinh ngạc đến mức không nói nên lời, bước chân Tiếu Văn Nguyệt chững lại, đột nhiên quay đầu sang nhìn Diệp Thiên.

Cô ta nhớ lại những câu nói Diệp Thiên từng nói với cô ta, trên thế giới này, tiền tài và quyền thế đều không quan trọng, thứ quan trọng nhất chính là sức mạnh có thể khống chế sự sống và cái chết của con người.

Sức mạnh mà những cao thủ võ thuật này có, liệu có thể khống chế được sự sống và cái chết của con người hay không đây?

Tiếu Văn Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Thiên, rơi vào im lặng, người phụ nữ mặc váy trắng hỏi ông lão.

“Ông ơi, người vừa đi qua là chí tôn võ thuật nào thế?”.

Ông lão quay lại, trầm giọng nói.

“Gia chủ nhà họ Đậu, một trong bảy gia tộc ở Vân Kiềm, Đậu Vạn Quy!”.

“Hóa ra là ông ta!”, người phụ nữ váy trắng khẽ vuốt tóc, mặt đầy vẻ lo âu.

“Nghe nói nhà họ Đậu nắm giữ một phần bảy đất đai giáp ranh Vân Kiềm, có hàng trăm năm lịch sử gia tộc, đời nào cũng phải có chí tôn võ thuật, khó trách lại có thế lực lớn mạnh như vậy!”.

Tiếu Văn Nguyệt định thần lại, tò mò hỏi: “Đậu Vạn Quy? Người vừa nãy là một cao thủ chí tôn võ thuật ư? Không biết ông với ông ta ai lợi hại hơn nhỉ?”.

Ông lão cụt tay nghe vậy cười khổ, lắc đầu: “Cái hồi tôi sung sức nhất cũng chỉ mới bước được nửa bước vào ngưỡng chí tôn võ thuật, so với một chí tôn võ thuật, tôi còn kém xa, mười người như tôi cũng không đánh lại một chí tôn võ thuật!”.

Mọi người đều hết sức kinh ngạc, ông lão có thể dùng một tay đánh thắng người phụ nữ váy trắng, võ công chắc chắn rất cao, nhưng ông ấy lại nói mười người như mình cũng không đấu lại được với một chí tôn võ thuật, vậy chí tôn võ thuật rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Trong lòng mấy người Tiếu Văn Nguyệt vô cùng tò mò, háo hức muốn được tận mắt nhìn thấy một cao thủ chí tôn võ thuật!

| Tải iWin