TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 611: Liễu Y Y

- Ta nằm mơ ư? Khục khục, cô đừng cho là ta không biết mục đích của cô, cô vẫn muốn kề cận Tiểu Uyển chứ gì?

Hướng Nhật nhìn Phạm Thải Hồng, cười nhạt.

- Giờ ta có thể nói cho cô hay, cô nằm mơ, chính xác là nằm mơ giữa ban ngày.

Hắn dùng chính những lời Phạm Thải Hồng vừa nói để đáp trả nàng, thậm chí còn bổ sung thêm lợi tức.

- Ngươi!

Phạm Thải Hồng bị vạch trần tâm sự, thẹn quá hóa giận, kéo thật mạnh vật to lớn trong tay.

Hướng Nhật mặc dù không đau, nhưng bị Phạm Thải Hồng kéo một cái cũng liểng xiểng. Trong lòng hắn bắt đầu, là do tiểu đệ đệ của mình bị đối phương nhéo, không phải do bản thân mình cố ý sàm sỡ nàng ta, cho dù có kiện lên vị cha nuôi làm thủ trưởng của Phạm Thải Hồng, hắn cũng nắm chắc phần thắng.

Đứng dậy, nắm lấy hai bên vai của Phạm Thải Hồng đích hai bên vai, đem nàng lật lại đặt dưới thân mình.

- Khốn kiếp! Ngươi buông ta ra!

Phạm Thải Hồng không ngờ hắn lại đột nhiên tập kích nàng, giãy dụa muốn bò dậy, có điều tới lúc này rồi mà vẫn không quen nắm chặt tiểu đệ đệ của hắn.

Hướng Nhật cũng không quan tâm, cô đã là gái ngày rằm, chẳng lẽ ta không làm được trai mùng một? Mặc dù không thể thực sự làm gì nàng ta, nhưng để tay với miệng đã nghiền chắc được.

- Xoẹt.

Hướng Nhật dùng sức xé toạc chiếc áo T - shirt trên người Phạm Thải Hồng, nàng ta hoảng sợ, liều mạng che chắn phần y phục bị xé rách, miệng lớn tiếng hô:

- Cứu mạng!

Phạm Thải Hồng là thật sự hoảng sợ, nàng cho rằng đối phương rốt cuộc nhịn không nổi muốn dùng thủ đoạn cầm thú đối phó nàng, mặc dù bình thường nàng luôn miệng nói lên giường nọ kia, nhưng nói chỉ là nói, nếu thực sự làm, dù chết nàng cũng không nguyện ý.

- Cô không phải muốn làm bạn gái ta sao? Thế cũng chịu không nổi à?

Hướng Nhật cười lạnh, cả người vẫn đè chặt Phạm Thải Hồng.

- Ta đã nói là không lên giường với ngươi.

Phạm Thải Hồng vẫn giãy dụa kịch liệt, bản tính cứng cỏi không cho phép nàng chịu khuất phục trước đối phương dù đã trong tình cảnh này.

- Hừ, giờ chúng ta có ở trên giường đâu? Rõ ràng chúng ta đang trong bồn tắm mà.

Hướng Nhật chơi thẳng tay luôn, ôm Thải Hồng vào trong ngực, vừa sờ lại vừa hôn, hoàn toàn biến mình thành một kẻ cưỡng bức nữ nhân.

Phạm Thải Hồng giãy dụa mãi không thoát, trong tay tuy nắm tiểu đệ đệ của Hướng Nhật, nhưng cho dù dùng hết sức, cũng không có cách nào làm hắn đau mà ngừng lại.

Hơn nữa trong lúc giãy dụa, chiếc áo T - shirt trên người vốn đã bị xé rách cũng bị Hướng Nhật lột ra, nửa thân trên hoàn toàn trần trụi.

Con mắt Hướng Nhật đã hơi đỏ, tiếp xúc với da thịt mềm mại nhẵn nhụi lại đầy co giãn của nàng ta, hơn nữa chính hắn cũng ở trần, điều này làm cho hắn phần nào không thể kiềm chế bản thân. Một tay xoa nắn trái tuyết lê trước ngực Phạm Thải Hồng, tay kia lần xuống dưới, lướt qua vùng bụng phẳng lỳ, tiếp tục mò xuống.

Đột nhiên, cả người Phạm Thải Hồng thoáng run rẩy, tiếp đó không giãy dụa nữa, mặc cho Hướng Nhật tùy ý hành động.

Tay Hướng Nhật đã chạm tới địa phương riêng tư nhất của cô nàng, cảm giác ấm áp khôn xiết làm hắn không thể tự kiềm chế, đang chuẩn bị lòn ngón tay vào dò xét động đào nguyên của nàng ta. Đúng lúc này, hắn phát hiện ra sự khác thường của cô nàng dưới thân mình, với tình cách điên cuồng của Phạm Thải Hồng, không lý nào lại không nhúc nhích.

Hướng Nhật ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Phạm Thải Hồng.

Phạm Thải Hồng nằm trong bồn tắm, mặt ngửa lên trời, ánh mắt băng lãnh không mang chút cảm tình hay dục vọng nào, thấy Hướng Nhật ngừng lại, giọng tràn đầy trào phúng và căm hận:

- Sao không tiếp tục?

Thấy đối phương bình tĩnh đến mức gần như làm cho người ta phát điên, lại nhớ bà điên này chuyện gì cũng làm ra được, dục hỏa của Hướng Nhật thoáng cái tắt lịm, rút tay về.

- Đi ra ngoài đi.

Ngồi dậy, buông cô nàng bị đè dưới thân ra.

- Đi ra ngoài?

Phạm Thải Hồng không có vẻ gì là định nhúc nhích, vẫn nằm đó ngửa mặt lên trời, dùng ánh mắt băng lãnh và trào phúng nhìn chằm chằm Hướng Nhật:

- Ngươi không phải muốn chiếm được thân thể của ta sao? Tiếp tục đi, ta không phản kháng không phải là càng tiện cho ngươi sao? Hay là, ngươi thích ta phản kháng để giúp ngươi càng thêm hứng thú?

- Ta thừa nhận, vừa rồi có chút kích động.

Hướng Nhật trầm giọng nói, nhưng lời còn chưa dứt, cánh cửa phòng tắm lại bị người ta đẩy ra, hù cho hắn giật nẩy mình:

- Ai!

"Sở Sở hay An An? Tiểu Thanh?" Thấy người thứ hai tiến vào cũng không lên tiếng, trong lòng Hướng Nhật lập tức run sợ, nhìn tư thế ám muội hiện giờ giữa hắn và Phạm Thải Hồng, hơn nữa hai người còn ở trần, cho dù là nhảy vào song Hoàng Hà cũng rửa không sạch oan ức.

- Là tôi.

Người tới trả lời, giọng mang chút run rẩy và khẩn trương.

- Y Y?

Hướng Nhật nhịn không được kinh ngạc hô lên lên tiếng, không ngờ người tới là liễu Y Y, hơn nữa phong cách hành sự chẳng khác nào mấy người Sở Sở.

- Sao cô lại vào đây?

- Tôi.Tôi tới giúp anh chà lưng.

Do có tầm èm ngăn cách cách nên không nhìn thấy vẻ mặt của liễu Y Y, nhưng từ giọng nói có thể nghe ra được lúc này nàng khẩn trương cỡ nào, hoàn toàn đã không có dáng dấp của một băng mỹ nhân như thường ngày.

- Cái này, cô thể chờ lát được không?

Hướng Nhật nhìn Phạm Thải Hồng trong bồn tắm, lúc này nàng đã ngồi dậy, nhưng hai tay gắt gao che lại cảnh xuân sắc bị lộ trước ngực, trên mặt cũng xuất hiện dấu hiệu hoảng loạn.

- Anh ghét tôi sao?

Trầm mặc một hồi, Liễu Y Y khẽ hỏi, dù sao cũng là nàng chủ động muốn giúp hắn làm chuyện chỉ có thê tử mới có thể làm, thế mà bị cự tuyệt, trong lòng nghĩ theo chiều hướng khác cũng là bình thường.

- Không, hoàn toàn không! Tôi thích cô còn không kịp, sao có thể ghét cô?

Hướng Nhật là nói thực, được một đại mỹ nữ thích, hắn cao hứng còn không kịp, sao lại xua đuổi người ta cơ chứ? Hơn nữa trải qua việc "tập kích bất ngờ" nhầm người lần trước, hai người đã xác lập quan hệ, chỉ vì quan hệ tiến triển quá nhanh nên giữa hai bên chưa có hành vi gì thân mật, Hướng Nhật thật mong sớm phá tan thứ cảm giác lạ lẫm mà ám muội này, nhưng tình cảnh hiện giờ trong bồn tắm hiển nhiên không thể để Liễu Y Y nhìn thấy, Hướng Nhật đành tạm thời cự tuyệt sự hấp dẫn khó có thể kháng cự kia, đồng thời trong đầu ra sức thay đổi chủ ý.

- Vậy vì sao?

Liễu Y Y hình như là cắn môi nói.

- Giờ tôi đang.À, làm chuyện mà nam nhân lúc tịch mịch một mình hay làm, cô có thể chờ tôi xong rồi vào được không?

Lúc này Hướng Nhật không sợ mất mặt, dù sao thì liễu Y Y sớm muộn gì cũng trở thành bạn gái hắn, mình để lộ bí mật mình "Thủ dâm" trước mặt nàng cũng không thành vấn đề.

Liễu Y Y lại trầm mặc, thật lâu sau, khi mà Hướng Nhật cho rằng nàng đã lẳng lặng lui ra ngoài, giọng thỏ thẻ của liễu Y Y lại truyền đến, hình như là có lấy dũng khí toàn thân, hơi lắp bắp:

- Cần.Cần tôi.Cần tôi giúp anh không?

- Cô giúp tôi?

Hướng Nhật thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình, đây là lời do Liễu đại mỹ nhân nói sao? Nàng muốn giúp mình, giúp thế nào? Dùng tay hay là dùng thân thể? Vừa nghĩ tới đây, dục hỏa của Hướng Nhật vừa bị nén xuống đã lại bùng lên, nếu như đem băng mỹ nhân như Liễu Y Y đặt dưới thân, nghe tiếng rên rỉ du dương của nàng, chắc chắn là hết thảy nam nhân không ai có thể cự tuyệt loại cảm giác tuyệt vời này.

- Ngươi mà dám thừa cơ làm gì Y Y, ta sẽ giết ngươi!

Trong lúc Hướng Nhật chìm đắm vào YY, giọng Phạm Thải Hồng truyền đến, giọng hạ thấp sao cho chỉ đủ cho hai người nghe được, đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn trừng trừng hắn, sát khí trong mắt còn có xu hướng hóa thành thực thể.

- Vậy cô vào đi.

Thứ Hướng Nhật không sợ nhất chính là uy hiếp, huống chi từ vẻ hoảng loạn thoáng hiện lên trên mặt Phạm Thải Hồng, Hướng Nhật khẳng định nàng cũng sợ nhìn thấy Liễu Y Y. Mình mà nói như vậy, có lẽ nàng chỉ có một lựa chọn.

Quả nhiên, sau khi Hướng Nhật nói xong câu đó, Phạm Thải Hồng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, oán hận trừng mắt với Hướng Nhật một cái, rồi vội vã lặn xuống nước.

| Tải iWin