- Chỉ có một.Một mình em à?
Nhìn tấm rèm được vén lên, Liễu đại mỹ nhân mang vẻ mặt đỏ ửng, gần như không dám nhìn hắn, Hướng Nhật cũng có chút lắp bắp. Vừa rồi cách rèm nói chuyện thì không cảm thấy gì, nhưng lúc này mặt đối mặt, hơn nữa quan hệ giữa hai người còn chưa tới mức chín muồi, Hướng Nhật không khỏi cảm thấy lúng túng.
- Mấy người Sở Sở ở dưới xem ti vi.
Liễu Y Y nhỏ giọng nói, đầu cúi rất thấp, cứ như đang nhìn mũi chân của mình.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
Hướng Nhật gãi gãi gáy, lại nhớ vừa rồi Liễu Y Y nói muốn giúp mình, trong lòng hắn mặc dù hưng phấn không thôi, nhưng cũng không biết mở miệng thế nào. Suy nghĩ một chút, rốt cuộc ngập ngừng hỏi:
- Thế.bây giờ em bắt đầu giúp anh chà lưng chứ?
Để Liễu đại mỹ nhân giúp mình "Thủ dâm" thì Hướng Nhật làm không được, chủ yếu chính là trong bồn tắm còn có một con kỳ đà đang ẩn núp, có chút chuyện riêng tư dĩ nhiên không tiện làm trước mặt nàng ta, cho nên Hướng Nhật lái sang chuyện khác.
- Ưm.
Trên mặt Liễu Y Y đỏ ửng một mảnh, nàng cho rằng hắn nói vậy là vì giúp nàng bớt xấu hổ, thật ra vừa rồi lúc hỏi cái câu "Cần tôi giúp anh không", nàng đã khẩn trương lắm rồi, may mà giờ đối phương thay đổi chú ý, nếu không nàng thật lo lắng không biết mình có làm được chuyện đó hay không, có điều, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng đồng thời cũng mơ hồ có chút thất vọng.
Liễu đại mỹ nhân xấu hổ thế nào thì Hướng Nhật đều nhìn thấy hết, biết mặt đối mặt chỉ khiến cho đôi bên cùng lúng túng, cho nên xoay người lại, lộ ra tấm lưng lõa lồ, miệng cũng mạnh dạn nói:
- Thật ra sau lưng anh cũng không bẩn lắm, em cứ chà đại là được.
Liễu Y Y không trả lời, Hướng Nhật cảm giác thấy một đôi tay nhỏ bé mềm mại chạm vào lưng, chúng có phần lạnh lẽo, nhưng da thịt tiếp xúc lại khiến hắn cảm thấy rất thoải mái, giống như là có một miếng bọt biển hút nước đang chuyển động trên lưng.
Hai người đều không nói gì, bầu không khí không khỏi có chút nặng nề.
Phạm Thải Hồng cũng không tiếp tục chìm trong nước, đầu của nàng khe khẽ nhô ra ngoài, bởi vì có Hướng Nhật chắn trước mặt, cho nên Liễu Y Y phía sau cũng không biết trong bồn tắm còn có người nữa.
Hướng Nhật thật ra cũng sợ hết hồn, nhưng rồi bình tĩnh lại rất nhanh. Cúi đầu xuống, vừa hay lại nhìn thấy hai trái tuyết lê rung rinh của Phạm Thải Hồng đang ẩn hiện trong nước, cũng không quá lớn, nhưng ưỡn thẳng ngạo nghễ, như là đang biểu thị sức thanh xuân của chủ nhân. Hai hạt anh đào màu phấn hồng có một sức hấp dẫn kỳ lạ, làm cho người ta phải chìm trong mê đắm. Dục hỏa của Hướng Nhật mới vừa diu xuống đã lại bùng lên.
Phạm Thải Hồng lập tức phát hiện ra điều này, hơn nữa động tác rất nhanh, vừa thấy ánh mắt háo sắc của Hướng Nhật cứ nhìn chằm chằm vào ngực mình, nàng vội vàng dùng hai tay che lại. Nhưng như thế nàng lại không có thứ để đỡ lấy thân thể, cả nửa người trên té về phía trước, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, cũng không biết ngậm phải thứ gì, rất cứng, rất nóng, lại mềm dẻo khác thường, nó chiếm đầy khoang miệng, dường như còn kéo dài vào tận trong cổ họng.
- Hítttttt
Hướng Nhật lại hít một ngụm khí lạnh, bộ vị mẫn cảm tiến thẳng vào một chỗ ướt át mà ấm áp, từng trận khoái cảm truyền đến, làm hắn không dằn được, tiểu đệ đệ như sắp phun ra đến nơi.
- Có phải em quá tay không?
Liễu Y Y ở phía sau nghe thấy rất rõ, trong giọng nói tràn ngập áy náy, nàng cho là mình làm đau hắn. Bình thường nữ nhân lâm vào trong bể tình đều như vậy, luôn sợ mình sơ suất làm cho nam nhân không thoải mái.
- Không phải, không phải, là do anh đè phải chân mình.
Hướng Nhật vội vàng lấy cớ là chân bị đau.
Liễu Y Y không nói nữa, không nhìn thấy nét mặt của nàng, nhưng lực đạo trên tay nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tiếp tục xoa bóp lưng của Hướng Nhật.
Phạm Thải Hồng lúc này đã nhổ thứ kia khỏi miệng, mặc cho cảnh xuân trước ngực hoàn toàn lộ ra trước mắt Hướng Nhật, nhô đầu lên khỏi mặt nước, hai mắt hừng hực lửa giận, hàm răng cắn chặt, hình như có xu hướng muốn bất chấp tất cả để hủy diệt hắn.
Hướng Nhật vừa thấy bà điên sắp bạo phát đến nơi, có vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể làm ra chuyện điên cuồng, hắn vội vàng lạnh trí gọi một tiếng:
- Y Y.
- Ư.
Liễu Y Y khé đáp môt câu, động tác trên tay không ngừng lại.
- Em.Không hối hận sao?
Hướng Nhật mắt đối mắt với Phạm Thải Hồng, miệng thì lên tiếng hỏi Liễu Y Y, hắn đã thấy sự chùn bước trong mắt Phạm Thải Hồng, như vậy là đủ. Có Liễu Y Y ở đây, hắn tin rằng bà điên này sẽ kiềm chế.
Ánh mắt Phạm Thải Hồng dần dần trấn tĩnh lại, nhưng thay vào đó là hàn ý lạnh lẽo, ánh mắt âm trầm chiếu vào mặt Hướng Nhật.
Hướng Nhật có vẻ như không dám đối mắt với nàng, bắt đầu chú ý sang chuyện khác, phát giác Liễu Y Y phía sau lại trầm mặc, hơn nữa động tác trên tay cũng ngừng hẳn lại.
Hướng Nhật không khỏi khẩn trương quay đầu lại, hắn tưởng Liễu Y Y phát hiện ra gì đó, nhưng vừa quay đầu là bắt gặp ngay một đôi mắt đầy thâm tình, đang nhìn hắn chăm chú, trong ánh mắt tràn ngập nhu tình.
Liễu Y Y trước mắt đã không còn là băng mỹ nhân của ngày xưa, mà giống một thê tử dịu dàng hiểu ý người đang nhìn người trượng phu mà mình hết lòng yêu.
- Em không hối hận!
Giọng không lớn, nhưng lại rất có sức vang dội.
- Cảm ơn.
Hướng Nhật lập tức bị cảm động, kích động xoay người lại, ôm Liễu Y Y trước mặt vào trong ngực, ngay cả Phạm Thải Hồng trong bồn tắm hắn cũng mặc kệ. Bị phát hiện đã sao, dù gì mình cùng nàng ta cũng không làm gì đến nỗi không dám nhìn người khác.
Liễu Y Y không giãy dụa, nhu thuận tựa vào lòng Hướng Nhật, ôm éo hắn thật chặt, cứ như sợ mình buông ra thì nam trước mặt sẽ biến mất.
Phạm Thải Hồng tiếp tục chui vào trong nước ẩn nấp, may mà bồn tắm khá lớn, nếu không đúng là khó mà giấu nổi một người.
Ôm một hồi, Hướng Nhật nhẹ nhàng đẩy Liễu Y Y ra, lúc này mới phát hiện trước ngực Liễu đại tiểu thư đã ướt một mảng lớn, áo và cả nội y bên trong đều ướt nhẹp, chúng dán chặt lên người nàng, hai trái tuyết lê cao vút như ẩn như hiện.
Liễu Y Y thấy Hướng Nhật nhìn chằm chằm vào ngực nàng, cúi đầu nhìn xuống, phát hiện mình chẳng khác nào như không mặc y phục, lập tức đỏ bừng mặt.
Hướng Nhật cũng không phải chưa từng thấy tấm thân lõa thể của Liễu Y Y, lần trước chơi "tập kích bất ngờ" ai ngờ chẳng may "tập kích" phải Liễu Y Y, cũng từ lúcc đó quan hệ của hai người được xác lập. Mặc dù trong đó có một phần là bị Phạm Thải Hồng bức bách, nhưng Hướng Nhật cũng không phải không tình nguyện. Lúc này Liễu Y Y mặc dù không lõa thể trực tiếp, nhưng sức quyến rũ cũng không thua kém gì lần trước. Hơn nữa lần này Liễu Y Y coi như đã là bạn gái của mình, Hướng Nhật có thể thoải mái làm chuyện mình thích. Lại ôm chầm lấy Liễu Y Y, hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.
- Ứ.
Liễu Y Y khẽ rên một tiếng, hai mắt nhắm nghiền.
Hướng Nhật hành động không chút cố kỵ, mặc dù lúc trước đã hôn Liễu Y Y một lần, nhưng đó là tập kích bất ngờ, lần này là hôn quang minh chánh đại, hai cái mang ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Đối với hành đông của nam nhân, Liễu Y Y cũng chỉ trúc trắc đáp lại, hiển nhiên không có kinh nghiệm trên phương diện này.
Hôn không thôi làm Hướng Nhật không thấy thỏa mãn, tay cách y phục mò mẫm lên bộ ngực mềm mại của Liễu Y Y, bởi vì bị ướt đẫm, cho nên cách y phục nhưng cũng không khác gì không mặc y phục, hắn có thể cảm nhận rất rõ sự mềm mại và nhẵn nhụi của cặp tuyết lê.
Liễu Y Y thoáng run lên, nhưng thân thể rất nhanh sau đó trở nên mềm nhũn.
Vừa rồi mới bị Phạm Thải Hồng kích thích, giờ lại có một đại mỹ nhân như Liễu Y Y chủ động dâng lên tận miệng, dục hỏa Hướng Nhật lại bị nhen nhóm lên, bàn tay đặt trên ngực Liễu Y Y từ từ trượt xuống, lướt qua vùng eo nhỏ nhắn mà co dãn kinh người, tiếp tục hướng xuống, rất nhanh sau đó liền tìm vị trí bí ẩn nhất của nữ nhân.
- Đừng.
Liễu Y Y đột nhiên đưa tay bắt lấy bàn tay Hướng Nhật đang đặt ở bộ vị riêng tư nhất của nàng, nhẹ nhàng đẩy hắn, vẻ mặt khẩn trương đồng thời có chút sợ hãi:
- Em, em nghĩ, chờ thêm một thời gian ngắn nữa có được không?
Mặt không chỉ ngượng đến đỏ bừng, còn có vẻ tái nhợt vì bối rối.
Hướng Nhật vừa nhìn biểu hiện của Liễu đại tiểu thư là biết động tác vừa rồi của mình đã hù dọa nàng, vội áy náy rút tay về:
- Là do anh quá kích động.
- Không phải, là, là.mấy ngày này em không được tiện lắm.
Mặt Liễu Y Y đỏ đến nỗi muốn xuất huyết.
- Anh sẽ chờ qua mấy ngày này.
Hướng Nhật có nén nối vui mừng khôn xiết trong lòng, nghe ý tứ của Liễu đại tiểu thư, chờ nàng qua kỳ kinh này là mình có thể phá quan.
- Dạ.
Liễu Y Y lại cúi đầu, giọng lí nhí như muỗi kêu, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, nhìn nam nhân trước mặt, nét đỏ ửng trên mặt cũng giảm đi một chút:
- Hướng Quỳ.
- Hở, sao vậy?
Hướng Nhật thấy nét mặt của nàng có phần nghiêm túc, trong lòng cũng hơi ngạc nhiên.
- Thật ra thì Hồng tỷ không phải người xấu, chẳng qua là tính tình có chút bất hảo.
- Đang yên đang lành nhắc đến cô ta làm gì?
Hướng Nhật trong lòng có quỷ, đương nhiên không muốn đề cập đến cái tên Phạm Thải Hồng.
- Em không muốn anh và chị ấy hiểu lầm quá sâu.
Liễu Y Y liếc Hướng Nhật một cái, thấy hắn không thật sự tức giận, lúc này mới yên lòng.
- Yên tâm đi, anh đường đường là nam nhi, hơi đâu so đo với cô ta nhiều như vậy?
Hướng Nhật ra vẻ độ lượng, đột nhiên lại dùng ánh mắt mê đắm nhìn chằm chằm vào thân thể Liễu Y Y.
- Em xem, toàn thân em ướt đẫm gần hết rồi, muốn vào cùng tắm không?
- Em, em.Về phòng thay quần áo đã.
Giống như một con thỏ con bị giật mình, Liễu Y Y nhìn thoáng qua tình trạng thân thể mình, vội vã trốn ra khỏi phòng tắm.
- Khốn kiếp, ngươi vừa làm gì Y Y?
Nghe được tiếng đóng cửa, Phạm Thải Hồng vội vã nhô đầu khỏi bồn tắm, hai mắt tràn đầy lửa giận hung hăng nhìn trừng trừng Hướng Nhật.
- Làm gì cũng không liên quan đến cô, đừng quên, Y Y bây giờ là bà xã của ta.
Hướng Nhật thoải mái nằm dựa vào thành bồn tắm, thản nhiên mở miệng nói, dường như không nhìn thấy ánh mắt sắp giết người của Phạm Thải Hồng.
- Hừ, ngươi đã nói cho đám Sở Sở chưa?
Phạm Thải Hồng vẫn chưa chịu thôi.
- Ta cho ngươi hay, khi chưa nói cho đám Sở Sở, ngươi mà dám khi dễ nó, ta sẽ bắt ngươi phải hối hận!
- Bây giờ cô đi hay không? Nếu không đi, ta cũng không chắc có ai lại vào không đấy nhé.
Hướng Nhật hoàn toàn không để mắt đến sự uy hiếp của Phạm Thải Hồng, đúng vậy, tuy Hướng Nhật không thể trêu vào bà điên này, nhưng cũng không sợ nàng.
- Đừng tưởng ta cứ như vậy bỏ qua cho ngươi!
Phạm Thải Hồng cuối cùng vẫn lo có người đi vào nữa, tay che cảnh xuân bị lộ ra trước ngực, leo từ trong bồn tắm ra ngoài.
- Chuyện ngày hôm nay sẽ không xong như vậy đâu.
Ném lại những lời này, Phạm Thải Hồng đầu tiên là đứng ở cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài một hồi, sau đó mới chạy ra ngoài, trông như trộm vậy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 612: Kết thúc chuyện trong bồn tằm
Chương 612: Kết thúc chuyện trong bồn tằm