TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sự Trở Lại Của Đệ Nhất Tông Sư
Chương 223: Vòng rút thăm thứ hai.

Nhóm dịch: black - Biên: NguyenDuy84

Trận thi đấu của vòng này có thể coi là không có sóng gió sợ hãi gì. Bởi vì không có tuyển thủ hạt giống tham gia. Trận đấu bất luận là tuyệt vời ngoạn mục thế nào thì cũng không có điều gì thấp thỏm mong chờ, không khiến cho người ta có sự mong chờ gì đặc biệt.

Điều duy nhất khiến mọi người tò mò đó là mấy tên vượt cấp từ Đệ tử Cao cấp kia tới Đệ tử Trung tâm có biểu hiện như thế nào.

Đáng tiếc là, ngoài Tần Vô Song kẻ đạt Quán quân trong cuộc khảo hạch Đệ tử Cao cấp thì hai kẻ xếp hạng thứ hai, thứ ba đều bất hạnh bị đào thải ra ngoài.

Cái gọi là hắc mã biểu diễn trên võ đài quả thực rất khó để phát sinh ra. Tất cả đều phải dựa vào thực lực mà nói chuyện. Cho dù ngươi ở trong Đệ tử Cao cấp có cường hãn tới đâu, một khi đã lên sân khấu cao trên này thì cũng phải thất bại như bình thường.

Đương nhiên Tần Vô Song là ngoại lệ, bởi vì hắn kiểm tra sáu hạng đều đạt điểm tối đa, là nhân vật siêu việt nhất định tiến vào lịch sử của Tinh La Điện.

Người như vậy mới có thể thực sự là hắc mã, mới có thể làm rối loạn trận doanh của Đệ tử Trung tâm, thậm chí hình thành một hắc mã có lực công kích cực mạnh.

Lúc trước, có rất nhiều dư luận của Tinh La Điện, nhiều ít cũng có sự nghi ngờ Tần Vô Song rốt cuộc là có thể giữ lại được bao nhiêu biểu hiện. Dù sao hắn cũng chỉ là một Đệ tử Cao cấp, là một gã đệ tử mới vừa từ Bách Việt Quốc mà thăng cấp, cách giai đoạn Võ đồng mới chưa tới nửa năm, vậy có khả năng tới đâu?

Tuy rằng nghe đồn hắn giết hai Võ Thánh hộ quốc của hai Công quốc. Nhưng cuối cùng hai Võ Thánh hộ quốc của Công quốc rốt cuộc có so được với Đệ tử Trung tâm của Tinh La Điện hay không, còn phải xem lại.

Sự biểu hiện của vòng thứ nhất của Tần Vô Song có thể nói là vô cùng quy củ, xem ra cũng có không nhiều màu sắc. Ít nhất thì những kẻ bên ngoài nhìn vào thì tuyệt đối không cảm thấy kinh ngạc.

Dù sao thì gã số 68 cũng không tính là nhân vật siêu việt gì, vậy mà Tần Vô Song lại cần tốn thời gian lâu như vậy để thu phục đối thủ thì thành tích này cũng chẳng phải cái gì rất giỏi.

Nhưng những kẻ trong nghề thì lại rất lưu ý trận thi đấu vừa rồi, lại không cho rằng như vậy. Nhất là Truân Trung Trì, hắn cùng vài Điện chủ khác ở vị trí trên cao, xem tình thế ở phía bên dưới, nhìn tổng thể ba mươi hai khu quyết đấu này, thời gian để hắn nhìn những đệ tử khác cũng không nhiều bằng theo dõi trận đấu của Tần Vô Song.

Đối với sự nghi ngờ dương dương tự đắc của những kẻ bên ngoài thì Truân Trung Trì lại vô cùng hài lòng, thậm chí còn vô cùng vui mừng. Hắn ở trên người Tần Vô Song có thể thấy một loại khí chất mà trước kia chưa từng gã đệ tử nào có.

Trước kia Tần Vô Song giết Lệ Vô Kỵ, quay về Bách Việt Quốc giết hai tên đại Võ Thánh, Khảo hạch Cuối năm đều là một đường thẳng lao tới, phong quang vô cùng thịnh, không hề có bất kỳ ngăn trở gì. Một hơi không ngừng lao vun vút hướng về phía trước.

Mà giờ phút này, hắn lại thấy được một Tần Vô Song đang ngấm ngầm ẩn nhẫn.

Không hề nghi vấn, trận đấu ở vòng thi thứ nhất này, tuyệt đối không phải là thực lực thực sự của Tần Vô Song, ở trong sự điều chỉnh trạng thái của hắn, chính là đang che dấu thực lực thật sự.

Đó chính là điểm ở Tần Vô Song mà khiến cho Truân Trung Trì vô cùng vui mừng, cũng là cảm thấy Tần Vô Song có điểm trưởng thành, thành thục. Nếu như vừa ra tay mà đã sấm vang chớp giật thì chưa chắc đã là chuyện tốt gì. Trạng thái ra tay sớm như vậy một khi khí thế không còn, sau đó muốn quay lại trạng thái đỉnh cao như lúc đầu thì trong một chốc một lát cũng rất khó để có thể điều chỉnh ra ngay được.

Từng bước mà làm, không ngừng tăng lên, đem trạng thái phong độ đến tận cuối cùng mới phát huy ra. Chiến lược như vậy, ở trong loại này có thể kéo dài liên tục tới tận bảy vòng, vô cùng quan trọng.

Cần thoát ra từ chín mươi sáu gã Đệ tử Trung tâm, đánh sâu vào ba hạng đầu, thì phải đánh đủ bảy vòng.

Vòng đấu thứ nhất vừa kết thúc, thực lực xuất sắc của các đệ tử của năm vị Điện chủ cũng đã thể hiện ra ngoài. Môn hạ của năm vị Điện chủ, những gã Đệ tử Trung tâm bị đào thải, mỗi mạch đều chỉ có một hai gã. Những gã còn lại, đều là môn hạ của các Pháp vương và các Trưởng lão.

Nói cách khác, môn hạ Đệ tử Trung tâm của Pháp vương cùng Trưởng lão có thể tiến nào sáu mươi bốn hạng đầu cũng là vô cùng ít ỏi, chỉ có bảy tám gã mà thôi.

Mà bảy tám gã này, có thể qua được vòng đấu thứ hai, thành công thăng lên trong ba mươi hai hạng đầu, cuối cùng có mấy gã, cũng lại là một ẩn số lớn.

Bởi vậy có thể thấy được, trong Tinh La Điện, quyền uy của năm vị Điện chủ là không thể dao động được.

o0o

Vòng đấu thứ nhất chấm dứt, thời gian nghỉ ngơi một ngày.

Mỗi một vòng đấu là như thế, kết thúc một vòng thì nghỉ ngơi hồi phục một ngày. Một là dễ dàng cho việc thống kê thứ hạng. Hai là để cho những đệ tử Đệ tử Trung tâm có chút thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.

Ngày nghỉ ngơi này, Tần Vô Song cũng không có dụng công quá độ, vẫn là bình thường nhàn nhạt trải qua như vậy. Hiện tại hắn tâm vô tạp niệm, mục tiêu chỉ có hướng về phía trước, không ngừng hướng về phía trước.

Ngày cho vòng đấu thứ hai cuối cùng cũng chầm chậm tiến tới.

Ngày này, tuy rằng không khí vẫn mãnh liệt như trước nhưng trên bầu trời lại xuất hiện ánh nắng. Điều này lại khiến cho Tinh La Điện càng thêm vài phân không khí nhiệt tình.

Hôm nay, ba mươi hai gã bị đào thải từ vòng thứ nhất đã không có việc gì làn nữa, bọn họ cũng theo thứ tự bài danh trong kỳ Khảo hạch Cuối năm mà tiến ra ngoài. Hôm nay bọn họ cùng các đệ tử khác giống nhau, đều là những kẻ đứng xem.

Mà những diễn viên chính ngày hôm nay, lại là các Đệ tử Trung tâm sáu mươi bốn hạng đầu.

Lúc này đây, mặc kệ là tuyển thủ ba mươi hai hạng đầu cũng vậy, tuyển thủ hạt giống cũng vậy. Vòng thứ hai này, đều cần phải tham gia chiến đấu.

Chỉ là, vòng đấu này, lại phải lựa chọn cách thi đấu bảo vệ tuyển thủ hạt giống. Mười sáu tuyển thủ hạt giống, vì để cho bọn chúng không xuất hiện cục diện đấu lẫn nhau, nên được miễn cho phần rút thăm đấu cặp.

Lúc rút thăm, mười sáu tuyển thủ hạt giống không có đánh loạn lên, mà là đặt ở trong một cái thùng riêng, mà bốn mươi tám thẻ số thứ tự của bốn mươi tám tuyển thủ còn lại thì lại được đặt trong một cái thùng khác.

Đại Điện chủ vẫn mang thần thái khoan dung hiền hậu như trước, mỉm cười nói:

- Chư vị, quy tắc của trận thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm tin rằng tất cả mọi người đều đã nắm vững như lòng bàn tay. Trận đấu vòng thứ hai, tuyển thủ hạt giống đã được đặc biệt chiếu cố. Vì tránh cho bọn chúng gặp nhau quá sớm, bởi vậy đợt rút thăm thứ hai này, một tay rút ra thẻ số thứ tự của một tuyển thủ hạt giống, sau đó do chính tuyển thủ hạt giống đã được rút ra này lên rút một thẻ số thứ tự tuyển thủ bình thường làm đối thủ, cùng nhau tranh đấu. Cho đến khi mười sáu gã tuyển thủ đã được rút hết thì ba mươi hai thẻ số thứ tự còn lại sẽ rút thăm lần thứ hai, làm đối thủ của nhau.

Vòng rút thăm này, có thể nói là vô cùng tàn khốc. Bởi vì vận số hên xui sẽ trở nên vô cùng quan trọng. Một khi kẻ nào số xui, bất hạnh gặp đúng phải tuyển thủ hạt giống, thậm chí là gặp phải tuyển thủ hạt giống ba hạng đầu thì cũng chỉ có thể tự than thở mệnh khổ, nhất định là sẽ bị đào thải.

Cho dù là thực lực của ngươi trong hàng ngũ tuyển thủ hạt giống vô cùng vượt bậc, gặp phải cao thủ ba hạng đầu thì cũng tất nhiên vẫn là bất hạnh, dù sao Tinh La Điện bao nhiêu năm thi đấu bài danh như vậy, mấy tên cao thủ vượt bậc kia cùng với sự chênh lệch của Đệ tử Trung tâm vẫn là rõ như ban ngày.

Dù kẻ nào có tự tin đi chăng nữa thì cũng biết rõ giao đấu cùng với Vi Dực thì tất nhiên là không thể so bì được. Cùng Chu Phù và mấy tên đệ tử kiệt xuất khác thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.

Ngoài mấy gã tuyển thủ hạt giống vẻ mặt lạnh nhạt này ra thì những tuyển thủ khác đều mang vẻ mặt rất chăm chú, ngưng trọng. Hiển nhiên tất cả mọi người đều không hy vọng sẽ gặp phải đối thủ khó chơi. Không hy vọng sau khi tuyển thủ hạt giống rút thăm xong thì chính thẻ số thứ tự của mình cũng bị rút ra.

Rất nhiều Đệ tử Trung tâm, thậm chí ở trong nội tâm cũng đang âm thầm cầu nguyện, bốn mươi tám gã Đệ tử Trung tâm bình thường cùng với mười sáu gã đệ tử tuyển thủ hạt giống, tỷ lệ xác suất bị rút là một phần ba.

Xác suất này nói cao không cao, nói thấp cũng không hề thấp.

Tần Vô Song lại là lạnh nhạt, sắc mặt bình thản, không có gì quá nhiệt tình, cũng không có nửa điểm suy tính thiệt hơn, lo được mất. Theo hắn thấy nếu đã rút thăm thì không có cách gì có thể làm giả được, tất cả sự lo lắng cũng chỉ là thừa. Kết quả, tay rút thăm ra thẻ số thứ tự cũng nhất định là có rồi. Trước đó ngươi có đấu tranh thế nào, có lo lắng ra sao thì cũng đều là việc vô bổ.

Quy củ thì vẫn là quy củ cũ, Ngũ Điện chủ Điền Tri Hành rút ra cái thứ nhất đó chính là Nhị sư huynh Lữ Đằng của nhất mạch Truân Trung Trì. Trong kỳ thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm lần trước, hắn đạt được bài danh đứng thứ tám, thực lực vô cùng cao, nghe mọi người bên ngoài đồn thì hắn thậm chí có thể đánh sâu vào sáu hạng đầu.

Nhân vật như vậy một khi đã được rút ra, những gã Đệ tử Trung tâm bình thường tự nhiên là không hề muốn đối mặt. Mỗi kẻ trong lòng đều âm thầm cầu nguyện – đừng rút trúng ta, đừng rút trúng ta.

- Lữ Đằng, ngươi tiến lên rút thăm đối thủ của mình đi.

Theo quy tắc, tuyển thủ hạt giống được rút ra sau đó sẽ tự mình lên rút đối thủ cho chính mình. Điều này cũng là để tránh cho các Điện chủ có thể làm bừa.

Lữ Đằng tiến lên trên, cũng không hoang mang gì, tay rút ra một thẻ số thứ tự. Vừa bỏ ra nhìn thì thấy là số 46.

Gã số 46 bị rút ra rên rỉ kêu lên một trận, vô cùng buồn bực thở dài:

- Trời ơi, ta lại là kẻ húp canh nóng đầu tiên, chẳng lẽ hôm nay ta trước khi bước ra cửa chưa coi hoàng lịch sao? Buồn bực quá đi.

Một trận than khóc này của hắn lại khiến làm dịu đi không khí ở hiện trường nhất thời, tất cả các Đệ tử Trung tâm đều không đừng được, đều cười lớn lên.

Vẻ mặt của Lữ Đằng vẫn là bình thản, không có biểu hiện ra phong quang gì cả, dáng vẻ bình tĩnh hướng lên vị trí của mình.

Tiếp sau đó, rút thăm vô cùng thuận lợi, mười sáu gã tuyển thủ hạt giống không ngừng được rút ra, mà mấy tên tuyển thủ hạt giống này cũng không ngừng tiến lên rút đối thủ cho chính mình.

Tần Vô Song thực là hy vọng có thể được đấu với một tuyển thủ hạt giống thử xem sao, nhưng đáng tiếc là hắn trước sau cũng không có bị rút ra, liên tục mười sáu tuyển thủ đã rút ra đối thủ, nhưng hắn vẫn ở vị trí như cũ, không hề có được rút ra.

Điều định trước như thế này, vòng thứ hai của hắn là không có cơ hội gặp tuyển thủ hạt giống.

- Như vậy cũng tốt, tốt nhất thì cũng không phải gặp tuyển thủ hạt giống nhất mạch của sư phụ.

Tần Vô Song tự mình an ủi như vậy, thẻ số thứ tự của hắn sau đó cũng bị rút ra.

Còn lại ba mươi hai gã Đệ tử Trung tâm bình thường cũng là bị rút ra.

Đối thủ ở vòng này của Tần Vô Song, lại không phải là nhất mạch Ngũ Điện chủ mà là một gã đệ tử của Pháp vương. Cũng là kẻ mạnh trong số sáu mươi bốn hạng đầu, thực lực cũng tiếp cận những gã tài giỏi là môn hạ Đệ tử Trung tâm của các Điện chủ.

Số thứ tự này có thể nói là sự bốc thăm đối thủ tốt nhất. Đương nhiên đối với Tần Vô Song mà nói điều này cũng không đủ để khiến hắn vui mừng, cũng không đủ để khiến hắn lo lắng.

Một khi kết quả rút thăm đã như thế này, hắn trừ phi dựa theo quy tắc mà hành sự ra, cũng không có bất cứ kết quả nào khác.

Dù sao, ba mươi hai trận chiến đấu của vòng đấu thứ hai vẫn còn cách xa thời khắc phấn khích, tuyệt vời nhất.

Đối với Tần Vô Song mà nói, trận đấu thứ hai này cơ hồ là làm lại như vòng thứ nhất. Lại lên Diễn võ đài, Tần Vô Song lần này quyết định dùng đối thủ này để luyện Tử Dương Kiếm.

Trong khoảng thời gian, hắn cũng luôn không bỏ qua cơ hội lĩnh ngộ kiếm ý. Kiếp trước một bộ Độc Cô Cửu Kiếm ở trong đầu hắn đã thôi diễn không dưới ngàn lần.

Hắn quyết định, cửa này thao luyện kiếm pháp một chút.

Bộ Độc Cô Cửu Kiếm này có thể nói là kiếm kỹ vô cùng thần diệu, tinh tế một cái kiếm ý ‘vô chiêu thắng hữu chiêu’. Tên là Cửu Kiếm nhưng kỳ thật lại không chỉ có một kiếm mà lại có hàng ngàn vạn kiếm cùng xuất. Vô cùng kỳ diệu!

| Tải iWin