Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
[ Chấm điểm phó bản: S]
[ Thông tin phó bản: 12]
[ Tiến độ thu thập tư liệu 76%]
【 Đang tổng hợp thẻ cảm ơn… 】
【 Tổng hợp thẻ cảm ơn thành công, tiến độ 93%. 】
【 Thu hoạch được một mảnh vỡ thân phận, có muốn xem không? 】
Sơ Tranh nhíu mày, thẻ cảm ơn này lại còn không ít?
【…】Nhân viên công ty CAG ai cũng nhận được một căn nhà, đối tác làm ăn kiếm được đầy bát đầy bồn, thẻ cảm ơn có thể ít được à?
“Có.” Ta ngược lại muốn xem xem mi còn có thể cho ra cái gì!
【 Đang giải mã mảnh vỡ thân phận… 】
【 Mảnh thân phận vỡ 9: Chưa lập gia đình 】
Sơ Tranh: “…”
Vương bát đản mi vẫn là Vương bát đản nha.
【 Cảm ơn đã khích lệ. 】 Vương Giả còn rất khiêm nhường.
Sơ Tranh: “…”
–
—— Ngươi cho rằng ngươi chết đi là tất cả mọi chuyện đều kết thúc sao? Có thể yên tâm thoải mái đi đầu thai sao?
Sơ Tranh vừa mở mắt ra thì trông thấy hàng chữ lớn đỏ tươi như máu này hiện ra trước mắt.
Sơ Tranh cảm thấy mình đang nằm dưới đất, xung quanh có người, chắc vẫn còn cách cô một chút khoảng cách.
Sơ Tranh lập tức ngồi dậy, cảnh giác nhìn xung quanh.
Đây là một không gian rất lớn, nhưng không có bất kỳ vật phẩm gì, chỉ có hơn hai mươi người, nam nữ già trẻ đều có.
Chia ra làm mấy nhóm, phân bố ở những vị trí khác biệt.
Trên mặt mỗi người đều mang sự sợ hãi đối với hoàn cảnh xa lạ.
Mà hàng chữ Sơ Tranh trông thấy không phải ở trên tường, mà nó trống rỗng nổi giữa không trung.
Nhìn từ phản ứng của đám người này thì chỉ sợ chữ này đã xuất hiện rất lâu rồi.
Đây là nơi nào?
“Đây là nơi nào?!”
Có người đồng thời hỏi ra nghi vấn của Sơ Tranh.
Sơ Tranh trông thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo gió trống rỗng xuất hiện, hắn ta mờ mịt nhìn xung quanh.
Gần như là đồng thời với khi người đàn ông cất tiếng nói, trong không gian lần nữa trống rỗng xuất hiện một người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ.
Người phụ nữ có dung mạo tinh xảo, tư thái ưu nhã: “Hoan nghênh tiến vào không gian Tử Thần.”
“Đây là nơi nào?” Người đàn ông mặc áo gió kia lại hỏi.
“Không gian Tử Thần.” Người phụ nữ cười đáp: “Anh đã chết rồi thưa anh.”
Người đàn ông mặc áo gió: “Làm sao có thể!!”
Người phụ nữ chỉ cười không nói.
Những người còn lại hiển nhiên đã gặp người phụ nữ này, đã tiếp nhận sự thật này, lúc này trừ sợ hãi thì cũng chỉ có sợ hãi, không có kinh ngạc.
Sơ Tranh vịn vào tường đứng lên.
Nghe kia người đàn ông mặc áo gió và người phụ nữ đối thoại, phân tích ra tình cảnh lúc này.
Nói một cách đơn giản dễ hiểu thì nơi này chính là Địa phủ.
Tất cả mọi người ở đây đều đã chết.
Những năm gần đây, tỉ lệ sinh sản ở nhân gian không ngừng giảm đi.
Cho dù không đầu thai thành người, thì kết quả không cần mấy tháng, mẹ nó lại quay về rồi.
Cho nên điều này sẽ dẫn đến nghiệp vụ ở Địa phủ rất khó khăn.
Bởi vì nhân số cần đầu thai còn đọng lại quá nhiều, vì phòng ngừa mọi người bạo loạn và muốn có được một hoàn cảnh đầu thai thật tốt.
Thế là Địa phủ đầu tư thành lập một hạng mục “giải trí” thế này—— không gian Tử Thần.
Nếu họ muốn đầu thai, thì phải thông qua thí luyện của không gian Tử Thần.
Nhưng cái thí luyện này cũng chia ra từng người khác nhau.
Có người một đời làm việc thiện, thì đây thật sự là một hạng mục giải trí, ở bên trong tiêu khiển sống qua ngày, đợi khi có vị trí thì có thể đi ra.
Mà người một đời làm ác.
Vậy thì đây chính là một thí luyện nghiêm túc đến muốn mạng.
Không gian Tử Thần chia làm hai sân thí luyện “Thiện” và “Ác”, hai sân thí luyện này lại có phó bản khác nhau.
Mà bây giờ chỗ cô đang ở chính là “Ác”.
Bị phân đến sân thí luyện gì không phải xem vận may, mà là xem khi mình còn sống đã từng làm những gì, cho nên chuyện này không thể trách được bất cứ ai cả.
Nguyên chủ đã làm gì?
Mà bị phân đến loại sân thí luyện này?!
Sơ Tranh đảo mắt nhìn qua bốn phía, trừ mấy tên cơ bắp có hình xăm, hung thần ác sát, nhìn là biết đại biểu cho cái ác.
Còn lại những người khác đa phần nhìn đều giống người bình thường, không nhìn ra chút dáng vẻ của kẻ ác nào.
Đương nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong.
Biết người biết mặt không biết lòng mà.
“Tất cả các tình yêu ở đây đều là thí luyện giả tân thủ, quy tắc tôi đã nói đủ kỹ càng, cho nên các tình yêu tuyệt đối không nên nói tôi không quan tâm mọi người nha.”
Người phụ nữ nở nụ cười, giọng nói hay quý giá nào đó ở vào tình thế như vậy, luôn cảm thấy rất quỷ dị.
Tất cả mọi người biểu thị rất khiếp sợ.
Địa phủ còn có loại thao tác lẳng lơ này?
Chuyện này không giống như họ biết lắm!!
Đám người lần nữa nhìn về phía dòng chữ vẫn trôi nổi trong không khí kia, tâm tình phức tạp.
Có người yếu ớt lên tiếng.
“Nhất định phải đi?”
“Đương nhiên, đây là chuyện mà mỗi một linh thể đều phải trải qua, không ai trốn thoát được đâu.” Người phụ nữ mỉm cười nói.
“Vậy… Làm sao mới tính là thông qua?”
Người phụ nữ phất tay, trong không khí nhảy ra một cái bảng xếp hạng, phía trên đều là tên.
Tên Sơ Tranh kẹp ở giữa, chính là Sơ Tranh, không có họ khác.
Đằng sau là một chuỗi dấu sao, không biết đại biểu cho ý gì.
“Sau khi kết thúc mỗi một không gian Tử Thần, sẽ tổng kết giá trị thiện ác của mọi người, chỗ mọi người là sân thí luyện “Ác”, cho nên sau khi giá trị ác của mọi người về không, thì coi như thông qua thí luyện.”
“Không thông qua… Thì sao?”
Người phụ nữ cười không nói, hai giây sau, giữa ngón tay cô ta xuất hiện một bộ bài poker: “Các tình yêu tới rút một thân phận nha.”
Đám người còn chưa biết rõ tình trạng, đều có chút cảnh giác, không ai động.
Sơ Tranh đi từ trong đám người ra, giơ tay rút bài.
Người phụ nữ nhìn cô, dùng giọng điệu khen bạn nhỏ: “Tình yêu rất dũng cảm nha, xem như phần thưởng, tình yêu có thể suy nghĩ trong lòng xem mình muốn làm nhân vật gì, nói không chừng có thể thực hiện được đó.”
Sơ Tranh: “…”
Khi ngón tay Sơ Tranh sắp đụng phải bài, cổ tay đột nhiên chuyển hướng, công kích về phía người phụ nữ kia.
Trong tay cô có thêm dao từ khi nào, không ai thấy rõ.
Khi mọi người kịp phản ứng, người phụ nữ đã ngã xuống đất.
Đám người: “!!!”
Sơ Tranh chỉ muốn thử xem có thể cạo chết hay không mà thôi.
Không nghĩ tới thật đúng là có thể…
Hơn nữa cô ta không phải nhân vật chủ yếu, không cần kéo ngược lại.
Sơ Tranh lấy tất cả bài trong tay người phụ nữ đi, lật qua, chính là bài poker bình thường.
Hai lá Đại Vương và Tiểu Vương, còn lại dựa theo bốn loại màu sắc, số lượng bằng nhau.
Sơ Tranh đếm một chút, vừa vặn bằng số người chỗ họ lúc này.
Sơ Tranh lấy Đại Vương và Tiểu Vương.
Người phụ nữ trên đất biến mất, có lẽ bởi vì bài poker đang ở trong tay cô, nên cũng không bị hủy mất.
Một giây sau người phụ nữ xuất hiện lần nữa, mang theo một chút bất mãn: “Công kích tôi hậu quả rất nghiêm trọng.”
Sơ Tranh mặt không cảm xúc trả lại bài cho cô ta: “Ồ, cô có thể giết tôi?”
Người phụ nữ: “…”
Người phụ nữ khẽ cắn môi, cuối cùng cũng không làm gì cả: “Cô chỉ có thể rút một lá. Trả lá còn lại lại đây.”
Ánh mắt Sơ Tranh đi một vòng trong đám người.
Rất nhanh khóa chặt ánh mắt trên người mấy tên cơ bắp.
Sơ Tranh cầm bài poker qua, đưa cho người nhìn giống như có quyền lên tiếng nhất: “Sau khi vào thì nghe theo tôi.” Loại nơi nghe là biết phải dựa vào nắm đấm này, phải tìm cho mình mấy tên biết đánh đấm, bớt cho phải tự mình động thủ.
Mấy tên cơ bắp nhìn nhau vài lần.
Nơi này rất quỷ dị, bọn họ cũng không dám làm loạn, ai mà ngờ cô gái này vừa đi lên đã cạo chết người của bên trên.
Còn cướp bài trong tay người ta nữa…
Là một kẻ hung hãn!
Mặc dù còn chưa biết tình huống như thế nào, nhưng lập nhóm với kiểu người hung hãn này chắc chắn sẽ có phần thắng lớn hơn!
Tên cơ bắp nhận lấy lá bài Tiểu Vương kia, người phụ nữ tức giận đến mức sắc mặt cũng méo mó rồi.
Tháo tác của Sơ Tranh làm một đám người sợ ngây người.
Mà có lẽ người phụ nữ không giả bộ ưu nhã được nữa, hung thần ác sát thúc giục: “Rút nhanh lên!”
Đám người: “…”
Cách làm vừa rồi của Sơ Tranh không ai dám bắt chước cả.
Từng người một đi qua rút bài.
Các tiểu đệ mà Sơ Tranh vừa thu nhận, có hai người rút được bích, hai người khác theo thứ tự là rô và cơ.
“Chúc mấy người may mắn.” Người cuối cùng rút xong, người phụ nữ cười lạnh một tiếng, oán độc trừng Sơ Tranh một cái, sau đó biến mất tại chỗ.
*
Viết xong vị diện này, còn một vị diện nữa là sẽ viết thực tế ~